Ngồi xuống cạnh giường, cầm sợi thui lên buộc gọn đuôi tóc , lẩm bẩm
" Đang đánh tay nửa. Haii buồn ghê?
Tùng ngả lưng xuống lẩm bẩm liền bật dậy, xỉ trán . Anh mắng yêu
"Em còn định đánh đến bao giờ hả? Hay là em ghen đúng ? Yêu đúng ?
bĩu môi một thước Tùng phủ nhận
"Xía ai mà thèm yêu chứ? Anh mơ . Chỉ tại con đó nó ăn gan hùm quá nên em giúp nó ói bớt thôi.
" Ha ha vợ hung dữ quá, quá đáng sợ.
"Anh còn . À mà ơi.
nghiêm mặt nhích cạnh Tùng hướng mắt thăm dò
" Ruốc cuộc quậy tanh bành là xong ,thôi luôn hả . Ửa gì xử lý v.ú Huệ hả?
Tùng lập tức mở miệng nở nụ . Ánh mắt dán chặt đôi chân thon dài của đang lộ trắng nõn bên trong chiếc đầm hồng vô cùng gian xảo và mê , đó bất ngờ Anh đưa tay kéo ôm chặt lòng . Giọng thủ thỉ bên tai mấy lời cực ấm.
"Anh tin ba đủ quyết đoán để xử lý chuyện, cũng dưng khuya mà ba giữ thầy Diệp và chú bảy ở … Mà thôi bỏ qua , ba xử thế nào kệ ba, còn bây giờ xử em !!!
...
1 tháng …
"Ngọc My con ăn thử miếng cá nướng con, cá thu má mới mua ngoài chợ ghe họ biển mới cập bến cần luôn nên còn tươi xanh đây .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nang-no-tinh-duyen/chuong-78.html.]
Vừa má cả gắp một khứa cá để sang chén của , kịp mở lời cảm ồn má thì khi thấy ba chồng hắng giọng mấy cái với má cả.
" Dạo một cũng con dâu, hai cũng con dâu, ba con chắc là vô hình ha..
Tùng cạnh ba phân bì kiểu giả vờ giận lẫy má tự nhiên cong môi lên nở một nụ vui vẻ, còn má cả thì liếc xéo ba, bà bĩu môi đưa đũa gắp một khúc cá to ơi là to để chén cơm của ba, má
"Nè ông ăn , chi phân bì với dâu con ...Đấy khúc cá của ông to hơn con dâu đấy.
Ba chồng hề hề, ánh mắt má cả đầy yêu thương
" Bà giỡn mà...con dâu thương chứ phân bì . Thôi cả nhà ăn trưa .
Nhìn gia đình quây quần bên mâm cơm, cảm giác ấm áp lắm vô thức cảm xúc trong lòng đong đầy, nghèn nghẹn nơi cổ họng đến mức sắp luôn. Sau bao chuyện xảy ba má hòa thuận, cả nhà quan tâm, Tùng yêu thương vô điều kiện, hạnh phúc thế kiếp chẳng còn mong điều gì hơn nữa cả.
Cảm ơn má một tiếng cúi mặt xuống định cầm đũa lên ăn do trong bụng sáng giờ khó chịu do hỗng ăn gì nên thấy đói. gắp một miếng cá nhỏ đưa miệng tự nhiên mũi nó cảm thấy tanh tanh,nơi cổ họng bất ngờ dâng lên một trận buồn nôn.
nhăn mặt cố gắng ngăn cơn buồn nôn trở xuống bụng buông ngay miếng cá để trong chén.
Tùng bên cạnh thấy ngừng đũa, lập tức sang quan sát sắc mặt . Anh hỏi lẹ
"Em ? Ăn cá ?
" Em...ọe...ọe…
Một trận cuồng cuộng từ trong cổ họng tuôn , kiềm chế nữa nhanh chóng đưa tay bụm miệng chạy ào ngoài trong sự ngỡ ngàng của .
Vì phòng tắm khá xa nhà ăn nên chạy kịp. Vừa chạy khỏi cửa gục đầu xuống một góc cây ngay sân ói lấy ói để, ói đến khan cả họng cũng chẳng thứ gì mà chỉ nước là nước nhưng vẫn ngừng cứ thế ói đến mức cái đầu cắm cả xuống đất, mật xanh mật vàng đều từ ruột tuôn trào cửa miệng.
Tùng , thấy đột nhiên biểu hiện như nên cũng buông luôn chén cơm xuống cạnh , tay vỗ lưng, một tay vuốt tóc lên. Anh liên tục hỏi
"Em hết ói ? Có mệt hả? Em khó chịu ở đưa em khám nha.