Nếu tình mẹ cũng có kỳ hạn - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-01 15:01:43
Lượt xem: 102

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

và bố thẳng : “Ông nỡ lòng nào để con gái mỗi ngày leo bốn tiếng đồng hồ giao đồ ăn, chỉ kiếm bốn chục tệ ? Ông nỡ lòng nào để nó nuốt luôn cả cơn đói, sống bằng vitamin và bánh quy nén ?”

 

Ở đại học, kiếm tiền dễ chút nào: giao một đơn chỉ một tệ, trong căn-tin thì một giờ bảy tệ. Nếu chịu xa hơn một chút, ngoài trường , thì tiền thể cao hơn.

 

là sinh viên y mà! thời gian để xa như thế.

 

“Trong mắt bố , là đứa bất hiếu, là ngỗ nghịch, đúng ? bố , nếu bố và với … Thì , đừng gọi là bố con nữa. Vì như thế, tất cả những năm chịu khổ sẽ trở thành một trò .”

Nói đến đây, chợt nhận : “Không đúng, ông sớm chẳng coi là con gái . Vậy những lời , ông cũng đừng bận tâm gì.”

 

dậy, liếc em gái. Sự bất cam và ghen tỵ trong lòng vẫn đang sôi trào, đau đớn như thứ gì đó thật sự đang cào xé tim . , đó của nó.

 

Người sai, chỉ là hai kẻ bố thiên vị và nực .

 

vẫn quyết định nghỉ học. Ngành y vốn ngành học, chẳng thích chút nào. Quan trọng nhất là, học y mất nhiều năm, trường lương chẳng bao nhiêu, thậm chí còn “tự bỏ tiền để ”.

 

tiền trói buộc nữa. ngoài việc hai năm, tích góp ít tiền sinh hoạt, đó thi , vay khoản vay sinh viên để học ngành thật sự .

 

chậm hơn khác bốn năm, nhưng tiếp tục sống như một cỗ máy học hành và cái đói mài mòn đến tê liệt nữa.

 

Có lẽ vì ầm lên một trận lớn, đem hết nỗi hận với bố phơi bày ngoài, nên bố chủ động chuyển cho ba vạn tệ.

 

Còn , cũng tìm đến

 

đang ở trong kí túc xá của tiệm sữa, một phòng chứa đồ cửa sổ, tối tăm ẩm thấp.

 

đến, khuôn mặt tiều tụy, đôi mắt sưng đỏ vì .

 

Thấy , bà lập tức tỏ vẻ đau lòng: “Con… Con ở chỗ …”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/neu-tinh-me-cung-co-ky-han/chuong-3.html.]

mất kiên nhẫn, ngắt lời cái giọng thương xót giả tạo đó: “Bà giả bộ gì chứ? Hồi đó bà chịu sống yên , nhất định đòi ly , dắt đến sống trong những chỗ như thế , chẳng vẫn sống ?”

 

sững , nước mắt tuôn ào ào: “Ngày con như … Vân Vân …”

 

lạnh: “Trước đây quá ngu, chỉ nghĩ cho bà, cho nên mới bà hại nông nỗi . Nếu khi đó thương bà, theo bà giúp việc miễn phí’… Thì giờ cuộc sống hơn bao!”

 

hận , hận đến mức tim cũng đang rỉ máu. Cảm giác sỉ nhục, lừa gạt, phụ lòng, khiến chỉ cần thấy bà là lửa giận trong n.g.ự.c bùng lên Càng , càng ghét cay ghét đắng.

 

vớ ngay cây chổi, đuổi bà ngoài: “Cút , đồ đàn bà khốn nạn! Bà hại thành thế , còn dám xuất hiện mặt ? Đi mà tìm đứa con gái cưng của bà, mà theo đuổi cái ‘cuộc sống bình đẳng’ của bà , bà đến đây gì cho chướng mắt !”

 

thật sự vung chổi đ.á.n.h bà túi bụi. Lúc đó, nhận còn là chính nữa, trong đầu chỉ một ý nghĩ, xé nát tất cả.

 

Có lẽ phát điên thật , bởi dù đ.á.n.h c.h.ử.i như thế, bà vẫn kiên nhẫn đến tìm , vẫn xin , nhận rằng sai, rằng sẽ mù quáng theo đuổi công bằng nữa, rằng bà sẽ chuyện với bố , để đòi những gì xứng đáng .

 

giận đến phát điên: “Bà ly hôn với ông ! Đã ly tám năm, với bà chịu khổ tám năm trời! Bây giờ bà xem như chuyện gì, về phu nhân nhà giàu ? Đừng mơ! cho bà , nếu bà dám với ông sẽ tìm đàn ông già bao nuôi! Không bà coi thường đàn ông gia trưởng, khinh bỉ phụ nữ quỵ lụy trong gia đình ? sẽ tự hạ thấp , dù cũng bà ép đến phát điên !”

 

chỉ đe dọa bằng lời, mà còn dọa tự sát, ép bà Cục Dân chính, ly hôn với bố , thì mới chịu yên.

 

Em gái nức nở chạy đến: “Chị ơi, chị chịu để ai yên thế? Chỉ vì cái dây chuyền vàng mua cho em thôi ? Sao chị thể ép ba ly hôn chứ?”

 

Lúc đó, đang thử váy mới. Từ khi ép ly hôn thành công, còn ép bà tăng tiền sinh hoạt cho lên ba nghìn tệ. Những năm qua, thứ gì mua cho em gái, đều đòi bằng . Dù , bà tiền mua cho nó, thì cũng tiền mua cho !

 

Nếu bà dám ”, sẽ , loạn, dọa c.h.ế.t. Trước , bà coi sự ngoan ngoãn của là điều hiển nhiên, chẳng bao giờ thương xót . Vậy thì giờ, hãy nếm thử cơn điên và hận thù của !

 

soi gương, thử váy, xong lời em gái, chỉ trợn mắt khinh thường:

“Thôi đừng đóng vai đáng thương nữa. Bao năm nay, còn cho em ít tiền lắm . Cùng là con một sinh , rõ ràng em thiếu gì, mà còn giành giật chút tình thương ít ỏi của với chị. Em hưởng hết tình yêu của bố, giờ còn chiếm cả , đừng giả vờ đạo đức nữa.”

Từ khi bắt đầu “phát điên”, cuộc sống dễ chịu hơn hẳn. chẳng cần đứa con ngoan, chẳng cần bình thường. Dù c.h.ế.t, cũng bao giờ tha thứ thông cảm cho họ.

 

 

Loading...