Nếu tình mẹ cũng có kỳ hạn - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-11-01 15:01:44
Lượt xem: 122

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

biến thành một con châu chấu hút máu, bám chặt lên mà điên cuồng hút máu. Tiền lương mỗi tháng của bà đều tiêu sạch còn một xu.

 

Đến cả bạn bè cũng thấy phát điên: “Cậu thấy ấm ức, thấy bất công, tớ thể hiểu. chuyện kéo dài đến mức , vẫn buông ? Cậu tiêu sạch tiền của dì như thế, bây giờ? Rốt cuộc định loạn đến bao giờ nữa hả?”

 

thẳng thừng tuyên bố: “Tớ sống tám năm khổ sở, thì nhất định sống sung sướng tám năm, trong lòng tớ mới thể nguôi ngoai .”

 

Bạn kinh hãi: “Dì đến mức đó chứ! Dù dì quá đáng thật, nhưng cũng là lý do mà! Là , đối xử công bằng với các con thì gì sai? Hơn nữa, dì yêu đến thế, vì mà còn ly hôn nữa mà!”

 

cắt lời cô : “Tớ yêu bà ? Vì bà , tớ từ bỏ bao nhiêu thứ. Ngành học tớ yêu thích, tương lai mà tớ mong . Từ cấp hai tớ cố gắng thêm, chỉ sợ bà lo lắng dù chỉ một chút. Rõ ràng tớ như , thế mà bà vẫn chỉ dành cho tớ một nửa tình yêu. Những năm tháng chúng tớ nương tựa , dù khổ cực đến , bà vẫn moi tiền cho em gái tớ. Tại chứ? Vì đứa trẻ thì mới kẹo ăn !”

 

yêu . Cũng chính vì thế, mới càng đau khổ hơn. Nếu bà yêu , thể dứt khoát cắt đứt, qua gì nữa.

 

giờ đây, càng hút lấy bà , rút nhiều hơn nữa từ bà để chứng minh rằng, những gì từng hy sinh là giá trị.

 

Mẹ sai. Bà chỉ là một “ ”, nên đối với hai đứa con, bà công bằng, chính trực. Ngay cả bây giờ, khi đối mặt với đứa con gái điên dại là , bà vẫn yêu thương như thuở đầu…

 

Đêm khuya thanh vắng, cũng tự hỏi , rõ ràng hơn bố nhiều, hận sâu đến thế?

 

Sau nghĩ , lẽ là bởi vì bố chẳng hề quan tâm đến , nên chỉ thể gửi gắm hết thảy cảm xúc .

 

Chính sự “phản bội” của bà , mới khiến đau đến thế…

 

Mẹ vay mượn khắp nơi, bán hết những gì thể bán, gom góp cho hai vạn tệ. Cộng thêm ba vạn của cha , trong tay năm vạn.

 

, khi bà lóc cầu xin hãy học hành cho đàng hoàng, đừng tự hủy hoại tương lai của , đồng ý trường, thi đại học một nữa.

 

Thật , các lớp luyện thi cho kỳ thi đại học kết thúc tuyển sinh từ lâu . từng suốt ngày than thở rằng “ tiền, chẳng bản lĩnh gì”, ngờ thể tìm mối quan hệ để giúp chen lớp luyện thi.

 

Quả nhiên, thể , mà chỉ là thể yên tâm mà ngơ.

 

Khi thi đại học đầu, áp lực lớn đến mức bật , bà cũng chẳng bao giờ thể giúp chuyển sang lớp thầy cô giỏi hơn, càng sẽ tìm giáo viên dạy kèm riêng cho .

 

Khi nhận lớp luyện thi , chỉ vùi đầu học. Tất nhiên, cũng quên đúng giờ đúng giấc gọi điện cho đòi tiền sinh hoạt, dù thì, ai chê tiền nhiều chứ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/neu-tinh-me-cung-co-ky-han/chuong-4.html.]

Chỉ cần gọi, bà buộc gửi.

 

Trước đây, bà vẫn tiền cho em gái tiền tiêu vặt, giờ chẳng lẽ nuôi nổi một đứa luyện thi ? Chỉ cần bà dám từ chối, sẽ la, mắng bà thiên vị.

 

Em gái chẳng gì cả mà vẫn tiền, tặng vòng vàng. Còn , cùng bà chịu khổ tám năm, lấy của bà vài đồng sinh hoạt thì gì sai?

 

Trông thấy ngày một tiều tụy. Bà còn thử tỏ vẻ đáng thương, mong mềm lòng.

 

Bữa tối chỉ đúng một món, bí đao nấu trứng. Ánh mắt bà đầy mong chờ, chắc nghĩ sẽ than vãn, hoặc nỡ khổ như , để thể diễn thêm một màn, cuối cùng hai con ôm , hóa giải hết hiềm khích.

 

chỉ cúi đầu ăn từng miếng thật to.

 

thất vọng hỏi: “Con ăn món chê ?”

 

Miệng vẫn nhai, mặt nở nụ lạnh: “Lúc mới ly với bố, tiền, bận rộn. Khi đó mới mười tuổi, tập nấu cơm cho . Một quả trứng, cho nhiều nước, nấu thành món canh trứng, kết quả cẩn thận cho quá nhiều muối... Ha, vị của món canh đó, còn nhớ ?”

 

Những ngày tháng khổ cực đến mấy cũng qua . Giờ đến diễn trò đáng thương với , thấy buồn ?

 

Vẻ mặt khó xử.

 

“Mẹ, từng thương bà. giờ phát hiện, bà chẳng hề thương chút nào. Trong mắt bà, việc cùng bà chịu khổ là lẽ đương nhiên. Còn con gái út của bà thì thể chịu khổ một chút nào, bà còn tìm cách để dành tình yêu và tiền bạc cho nó.” khẩy: “Có những đáng để thương xót. Tám năm, bây giờ mới hiểu điều đó.”

 

Sắc mặt lúc xanh lúc trắng.

 

Mẹ đập bàn phắt dậy: “Đủ , chẳng chỉ tặng em gái con một cái lắc tay vàng thôi ? Con cần ghi hận đến bây giờ ? Mẹ cho con hai vạn tệ , đủ để mua ba bốn cái lắc tay như .”

 

Mẹ thể nhẫn nhịn nữa, cả mặt tràn đầy tức giận và thất vọng. dựa cái gì mà tỏ như ?

 

, giơ cổ tay trần trụi của lên: “Bà thể nghĩ đến việc cho một khoản tiền. Sao bà thể như nghĩ cho em gái, mà với .. con gái, dù cũng nên đeo chút trang sức . Bà cho tiền, tại nghĩ đến việc mua cho một chiếc lắc tay vàng, rằng, em gái , cũng sẽ ?”

 

Mẹ như thế nào mà. thể dùng mấy nghìn tệ mua một chiếc lắc tay vàng công thợ cực cao, đáng để ăn, đáng để uống chứ? Nói trắng , tiền cho chẳng qua là khoản sinh hoạt phí ứng cho mà thôi.

 

Tình yêu của , chẳng qua cũng chỉ là tình yêu thực dụng mà thôi.

 

 

Loading...