Bà Hai trong nhà ngó , thấy bóng Lan Chi , cùng tiếng con gái , bà khẽ nhíu mày lên tiếng gọi
-Lan Chi đó   con? Sao con   hả?
Lan Chi   gọi, cô liền gạt nước mắt bước ,  ánh đèn dầu, mắt bà Hai hai hàng mi của Lan Chi  càng thêm ướt đẩm
-Sao  con? Hôm nay      ăn h.i.ế.p hả?
Lan Chi lắc đầu, cô  , tự thấy   nay  gầh , gương mặt vì bệnh tật mà càng ngày chẳng còn tươi nữa. Cô 
-Mẹ? Con  dì Hà  chuyện với  . Hay là  cứ gả con .
Bà Hai  Lan Chi , bà liền  con gái tràn đầy lo lắng, bà đưa tay lên vuốt mái tóc dài của Lan Chi mà trầm giọng 
-Lan Chi ? Dù  nghèo thật nhưng  cũng   mang tiếng bán con gái  để  tiền  con.  mà ngẫm  con cực khổ vì  mấy năm nay , đến cả son phấn quần áo cũng chẳng bằng  , mà   dì Hà  nhà đó đang tìm dâu tuổi Thìn cho hợp với con trai họ. Gia đình  đàng hoàng, nếu gả con về đó  cũng yên Tâm.  mà Lan Chi ơi nếu con  bằng lòng thì để  từ chối nha con.
Lan Chi nép  lòng  ,  rõ từng nhịp thở yếu ớt, dù lòng cô chẳng hề  cuộc hôn nhân , và cô còn nặng lòng với tình cảm của Lâm, nhưng   thời gian  dài, còn  cô thì  như đèn dầu sắp cạn. Nếu   tiền để thuốc thang và lo cho  khỏe mạnh thì cô   tình yêu của chính  cũng chẳng còn vui vẻ gì. Với  cô và Lâm yêu  bác Lan chẳng , và cô cũng chẳng chắc chắn Lâm  chung thuỷ với cô  là thời gian trôi ,  sẽ say mê sắc hương nơi trời Tây xa xứ.
Thế nên  ngại ngần Lan Chi đành cắn môi chôn chặt mối tình chớm nở mà  cho  yên lòng
-Mẹ cứ đồng ý với    ạ. Con bằng lòng mà , miễn  họ đón nhận con về bằng tình yêu thương, và con  tiền để lo cho  phần đời còn   đủ đầy thì đối với con đó là một niềm vui  lớn   ạ!
…
Trên Huyện
Bà Hà đang cầm cây chổi trong tay quét qua cái thềm ba, thấy bóng bà chủ  , bà Hà liền  tới
-Hôm nay cô Tâm dậy sớm thế? Để   trong pha cho chị cốc nước nha.
Bà Tâm dừng   bà Hà  thở dài.
-Thôi khỏi dì cứ  công việc của dì . À mà dì Hà nè bữa dì về quê  tìm  ai  hả dì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nga-re-cuoc-doi/chuong-2.html.]
Bà Hà  bà Tâm hỏi. Liền trả lời ngay.
-À nay cô hỏi  mới nhớ, ở gần nhà  ở quê  một đứa tuổi Thìn, con nhỏ năm nay 20 tuổi hiền lành lễ phép và  hiếu lắm, chỉ là gia đình  một , một con nên  nghèo đó cô Tâm.
Bà Tâm   hai mắt liền sáng rực ,lòng bà vui mừng vì  tìm   tuổi Thìn để hợp mệnh thằng con trai phá gia chi tử của bà .
-Cái chuyện giàu  nghèo  cần quan trọng, chỉ cần nó hiền lành lễ phép  lời là , chuyện gì   về đây  dạy ?  mà  chắc là tuổi Thìn nha dì?
-Nó tuổi thìn chắc chắn mà, cô yên Tâm ...Con nhỏ  ngoan lắm, cô mà gặp là cô ưng nó liền?
-Vậy thì còn gì bằng. Mà    đòi tiền lễ  dì?
-Dân quê họ   đòi hỏi  cô Tâm. Họ chỉ cần con họ  sống  thôi ạ!
-Được  thì còn gì bằng. Thôi để  lo 15 triệu tiền cưới  cuối cuối tuần   với dì sắp xếp  về đó một chuyến để mà coi họ trả lời thế nào nha dì?
-Dạ cô Tâm cứ lên lịch. Khi nào cô   thì  dẫn cô .
Bà Tâm và bà Hà đang  chuyện thì từ trong nhà Sơn Anh bước, với bộ thể thao trong  và dáng vẻ vẫn còn ngáy ngủ,    
-Mẹ  gì mà  lắm thế? Để cho dì Hà  trong dọn bữa sáng lên  ? Sáng nay con còn  hẹn với đám bạn con đó?
Bà Tâm  thằng con trai , lớn cái đầu  nhưng vẫn ăn chơi lêu lõng, hôm nay  còn   sớm nên bà  chút  hài lòng
-Mày thì cứ suốt ngày long bong ngoài đường. Công việc trong nhà  chẳng nhúng tay. Cứ thế  đến lúc tao với ba mày nhắm mắt, cái gia sản  sẽ bay luôn quá Sơn Anh?
Sơn Anh      thấy bực . Mới sáng    cằn nhằn   điết cả lỗ tai
-Mẹ cứ     cái câu  mãi   ngán ? Ba  còn trẻ chán chẳng c.h.ế.t sớm  mà lo.
-Cái thằng ...Thôi thôi mày lấy vợ  cho  nhờ?
-Trời. Mẹ  nghĩ  thời   bắt con lấy vợ sớm hả? Con còn  chơi  ơi.