Bà Tâm đang bất lực và  thút thít, nhưng  Lan Chi  những lời  bà liền ngước lên  cô. Thái độ  bớt  thành kiến với Lan Chi  ngược  ánh mắt bà  Lan Chi lúc  còn  sự ấm áp. Nắm tay Lan Chi Bà Tâm ăn năn lên tiếng
-Mẹ cảm ơn con! Lan Chi ạ ở trong  cảnh   mới hiểu  lòng con!
Òng Dũng  cảnh  chồng nàng dâu  hoà thuận. Ông cảm thấy  hài lòng dù cho lúc  là lúc khó khăn nhưng ông vẫn mỉm 
-Vậy   ? Chúng  ở cùng một nhà nên yêu thương  . Còn bà Tâm. Bây giờ bà định  hả?
Bà Tâm nghẹn giọng đắn đo lên tiếng
-Thật   cũng  suy nghĩ gia đình  sẽ  ngày hôm nay  nên   thuê một căn nhà nhỏ nên . Bây giờ chúng  chuyển qua đó sống. Rồi từ từ tìm cách bán công ty  bù tiền ? Ông thấy    ông?
Bà Tâm  xong liền len lén  chồng , bà thấp thỏm lo sợ ông sẽ  đồng ý vì dù  nơi   ở mấy chục năm , bao nhiêu kỷ niệm     là  cho .  may mắn  trái với lo lắng của bà Tâm. Ông Dũng lặng lẽ gật đầu. Ông đưa mắt  quanh nhà, Tâm can nặng trĩu  đó lên tiếng
-Thôi . Bà tính   thấy cũng .
Lan Chi  thế cũng liền lên tiếng
-Ba  tranh thủ   ạ? Còn con con ở  đây chờ  Sơn Anh về, với  con thu xếp lấy một ít đồ dùng  bọn con sang . Dù  thì con cũng  liên quan chắc     khó con  ạ?
-Ừ  ba   . Con coi tranh thủ sang với ba  luôn nha. Còn bà bà ghi địa chỉ  cho tụi nó thu xếp xong  còn  đường mà sang.
-  .
Bà Tâm ghi địa chỉ  một tờ giấy đưa cho Lan Chi xong bà với ông Dũng cũng liền rời  gấp khỏi nhà. Chỉ còn Lan Chi với ngôi nhà rộng lớn. Bất giác cô chỉ  thở dài...Khi mà cuộc đời   những chuyện  đổi quá nhanh đến mức mà cô chẳng kịp để thích nghi….
….
Cả đêm hôm đó Lan Chi một  trong nhà, Sơn Anh biệt Tâm chẳng một tung tích. Cho đến khi thấy mặt Sơn Anh về thì  quá trưa của ngày hôm . Cả  say mềm, chân  lảo đảo và  miệng lẩm bẩm gọi tên ai đó
-Hồng ơi... em bỏ ,  em  mê cái thằng già đó hả? Có  em chê  nghèo  ? Hồng ơi...Hồng ơi…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nga-re-cuoc-doi/chuong-21.html.]
Đứng trong nhà ngó , thấy Sơn Anh Lan Chi  khỏi ngao ngán. Cô bước  kéo Sơn Anh  nhà,   Lan Chi  
-Vào đây  , Vào đây em cho  gặp con Hồng,  đây…
Sơn Anh vẫn say sưa với men rượu và đau khổ khi  gái trong quán bia ôm phụ tình nên  nhận   ở cạnh  là Lan Chi nên liền vòng tay ôm lấy Lan Chi mà ngọt ngào
-Ư...ư em đưa    hả? Có  em vẫn còn yêu   hả Hồng!
Lan Chi nhếch môi , mạnh tay lôi Sơn Anh  phòng, cô khóa cửa   đó  toilet múc một ca nước xối lên lên  Sơn Anh. Lan Chi lạnh giọng 
-Nè thì yêu … yêu …
Sơn Anh  nước lạnh  mặt, cơn say rượu nhanh chóng  vơi bớt mấy phần. Đầu óc đau nhức dữ dội   cũng giãn . Anh  Lan Chi cộc cằn 
-À thì  là cô...Cô gan lắm dám lấy nước tạt   . Cô nên nhớ  là chồng cô đó, cô đối xử với  thế  Cô  tin  g.i.ế.c cô c.h.ế.t  hả?
Lan Chi chẳng sợ liền nghênh mặt , cô  mỉa mai  Sơn Anh thách thức
-Anh ngon thì g.i.ế.c  . Cuộc đời  chỉ   đánh đàn bà là giỏi lắm mà. Say sưa, nhậu nhẹt, gái gú  thất tình về nhà hành hạ vợ . Anh  đáng mặt  mà nhận là chồng  trong khi cả ngày vùi đầu bên gái bia ôm để  về đây  miệng liên tục gọi tên cô gái tên Hồng. Cô    bỏ   ?
Bị Lan Chi  những lời mai mỉa trong khi bản  đang   yêu ruồng bỏ, Sơn Anh như con sói  điên lên bấu lấy vai Lan Chi, hai mắt long lên sòng sọc điên tiết gào  mặt cô
- cô   mê tiền mà bỏ , cô thấy vui lắm vui vì   đá  đúng  hả? Cười … cô  .. Bây giờ   còn Hồng nữa  cũng chán sống lắm .
-Bị một đứa con gái bỏ trong khi   bỏ rơi vợ . Đáng đời  lắm Sơn Anh ạ. Sao bây giờ   c.h.ế.t lắm đúng ?
-.    c.h.ế.t để khỏi thấy bản mặt chó của cô nữa. Cô   cô đáng ghét lắm  hả?
-Được  thì d.a.o đây? Anh cầm lấy mà c.h.ế.t luôn .
Lan Chi nhanh tay cầm lấy con d.a.o thái gọt trái cây để  bàn  giận dữ ném mạnh về phía Sơn Anh trong sự bất ngờ của  . Còn cô bây giờ cô chỉ thấy ngao ngán với tấm  tàn  của Sơn Anh. Cô  từng ước  ngày   đổi, và  nghĩ đến cô, lúc đó cô sẽ cam Tâm tình nguyện ở  bên đời .  bây giờ  và   sự ghẻ lạnh của  đối với cô, dù là cô  lâu nay  quen . 
 hôm nay vết thương trong lòng Lan Chi    cứa thêm sâu hơn nữa. Cũng vì thế mà Lan Chi cũng chẳng còn thiết tha gì để mà  đổi   nữa .