Từ trong nhà ông Dũng  tiếng cãi  liều bước , mới sáng   bà vợ  và thằng con trai cãi  inh ỏi ông thiệt là bực 
. Ông  dì Hà lên tiếng 
-Thôi dì  trong dọn thức ăn sáng ,  ăn xong còn qua xưởng giấy.
-Dạ 
Rồi ông Dũng   sang vợ con  gắt lên
-Bà với thằng Sơn Anh ngày nào  gây là ngày đó ăn cơm  ngon ? Cái nhà  mấy  mà cứ như cái chợ?
-Ông  thấy nó lêu lỏng suốt ngày ? Bảo nó lấy vợ nó còn cãi kìa thấy ?
-Bà bảo nó lấy vợ? Lấy ai? Hay là bà tìm   tuổi Thìn ? 
Thấy chồng   vẻ mong ngóng tin tức nên bà Tâm liền vui vẻ trả lời cho ông Dũng 
-Ờ, dì Hà  dì  tìm   . Con nhỏ  nó ngoan hiền lắm. Lại là tuổi Thìn. Nhỏ hơn thằng Sơn Anh nhà  4 tuổi. Thân Tý Thìn tam hợp theo lời ông thầy mà ông xem  đó. Rồi nha   cưới nó về thằng Sơn Anh sẽ  cơ hội mà đổi đời. Ngồi  cũng  ăn nha ông?
Ông Dũng   liền gật đầu hài lòng, còn Sơn Anh  khác,  ba   ý đeo gông  cổ . Anh giãy nãy phản đối  ngay
-Thôi thôi ba với  bớt mê tính  . Bây giờ con còn trẻ,   trai. Con còn  ăn chơi, cũng  để gái nó đeo… Chuyện vợ con để   ba  ạ! Thôi  ăn nữa, con  lên lầu  đồ   luôn đây. Mới sáng  cưới vợ cái  thật mất hứng quá!
Một tuần . 
Sáng sớm bà Tâm  sửa soạn tươm tất từ quần áo và  tiền 15 triệu đồng tiền lễ để mà  về quê hỏi dâu. 
Chuẩn  xong xuôi bà xuống nhà, ngó đồng hồ  hơn 7h vẫn  thấy Sơn Anh con trai bà . Bực dọc bà   ngược lên phòng,  thấy Sơn Anh vẫn còn  ngủ, bà tức điên lên mà quát lớn.
-Sơn Anh mày thức dậy mau cho tao?
Sơn Anh đang ngoáy ngủ,  tiếng gọi liền giật   bật dậy, trông mấy   gương mặt cau    mặt. Anh liền thở dài vò đầu 
-Mẹ,mới sáng  la làng cái gì  hả?
Bà Tâm gương mặt hầm hầm  tới tủ quần áo. Lấy  cái quần tây và chiếc áo sơ mi trắng  quăng mạnh   Sơn Anh. 
Bà 
-Con mau mặc    hỏi vợ với ? Đã  mấy   con định cãi  đúng  Sơn Anh?
-Đã con  con   cưới vợ  mà  cứ ép. Mẹ ? Đây là chuyện hôn nhân đại sự chứ   trò chơi vợ chồng  mà   là . Vợ con  là  con yêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nga-re-cuoc-doi/chuong-3.html.]
-Mày... là mày   tao lên m.á.u tao c.h.ế.t mà?
Bà Tâm và Sơn Anh  tiếp tục gây Dũng. Ông Dũng ở ngoài chịu  nổi   .
-Thôi con  theo  con . Cho  con bả  lòng?
-Ba? 
-Thôi đừng  cãi nữa. Mẹ bây cũng   cho bây đó. Lấy vợ tuổi Thìn là đời bây sẽ khá lên thôi.
-Con  ngờ ba cũng mê tín đến . Bực  ba quá?
Bà Tâm  bên thấy thái độ của Sơn Anh như thế, bà liền bực  chửi lên
-Bây giờ con cãi  hả Sơn Anh, con   c.h.ế.t đúng  hả?
Sơn Anh bực dọc nhún vai. Anh cau mày    
-Thôi  cưới thì cưới.    thỏa hiệp với con một chuyện?
-Được. Con  .
-Bây giờ con theo   cho  mặt.  cưới xong về là con hết bổn phận. Mẹ   bắt ép con  gì đối với cô  nữa.
Bà Tâm  xong  phần  mấy đồng ý?  cuối cùng bà đành gật đầu. Vì bà suy nghĩ trong đầu chỉ cần cưới về thì từ từ hai đứa vun đắp cũng . Trước mắt để cho thằng con trai bà  theo là  .
-Được. Chỉ cần con cưới nó về  con   gì  cũng đồng ý?
-Rồi ok. Mẹ  ngoài . 
Bà Tâm và ông Dũng   ngoài,  xuống nhà, trong lúc  chờ Sơn Anh. Ông Dũng khẽ thở dài  bà Tâm lên tiếng
-Bà  thấy ép buộc thằng Sơn Anh là tội nghiệp cho nó lắm ?
Bà Tâm đang cầm tách  đưa lên miệng,  chồng   bà liền đặt tách  xuống bàn cái rầm. Bà trả lời
-Ép buộc cái gì? Ai là   coi bói  giờ đây  đổ thừa cho  hả?
-Thôi thôi    thôi. Bà   gì thì ?
-Thì  đang  đây nè? Ông nên nhớ ông cũng là ba thằng Sơn Anh, cũng  cái quyền quyết định cuộc đời nó đó? Chứ ông đừng  dở dở ương ương  đến lúc  chuyện là đổ thừa mỗi   thôi nha!
-Thì  sống với bà bao nhiêu năm nay   bà cũng  mà,  bao giờ chuyện gì bà quyết định mà  cấm cản bà . Nếu như   nhu nhược thì ngày xưa má con thằng Lâm nó  …
-Cái Gì?