Thứ 2 đầu tuần  lúc 9h Sơn Anh  đưa  phòng mổ. Đứng bên ngoài cả nhà ai cũng lo lắng và cầu nguyện cho Sơn Anh. May mắn  trôi qua mấy tiếng đồng hồ thì cửa phòng phẫu thuật cũng  mở , Tùng Lâm bước  ngoài thông báo ca phẫu thuật  thành công. Cả nhà nhận tin mà vỡ òa trong Lan Chi phúc…
Một tháng …
Sáng sớm Lan Chi  chợ, còn bà Tâm và Sơn Anh ở nhà dọn dẹp nhà, ông Dũng thì  về quê đón bà Lan lên ăn mừng ngày Sơn Anh  khỏi bệnh xuất viện.
Cả tháng trời  trong viện may mắn Sơn Anh cũng tìm   ánh sáng, cũng là lúc  nhận thức  bản   càng ngày càng yêu Lan Chi nhiều hơn. Lan Chi  vì  cả tháng trong viện, lo lắng cho  từng bữa ăn, từng giất ngủ, những khi  đau cả đêm cô cũng chẳng chợp mắt. Thế nên    Sơn Anh  tự hứa với lòng từ nay đến suốt cuộc đời   bao giờ cho phép bản   phụ Lan Chi nữa,  khi hồi phục sức khỏe  sẽ   cuộc đời sẽ lo  ăn chân chính để mà lo cho ba  và lo cho gia đình nhỏ của    cuộc sống mới   hơn.
Lan Chi  chợ về liền lụi hụi  bếp cùng  chồng nấu món ăn, ngày hôm nay trãi qua bao nhiêu là chuyện, vui , buồn , đau đớn , và  những quãng thời gian Lan Chi  từng  ý nghĩ sẽ chia tay Sơn Anh nhưng đến hôm nay sự chịu đựng của cô   kết thúc  và Lan Chi cảm thấy cô  hối hận về quyết định của  nữa . Tuy là cuộc sống bây giờ   giàu  và sung túc, chồng cô cũng chẳng là một  đàn ông thành đạt như bao .  Lan Chi tin với sự chân thành của cô Sơn Anh sẽ từ từ  đổi và  sẽ yêu cô như cái cách mà cô  yêu và chân thành khi ở bên …
Bên ngoài  tiếng xe bóp còi inh ỏi. Lan Chi ngó  là ba và  Lan về,  cả  Lâm nữa.
Mọi   nhà, cũng là lúc Lan Chi và  chồng nấu xong tất cả món ăn và dọn lên. Cả nhà dùng bữa  ngon miệng, còn cụng ly rượu chúc mừng ngày Sơn Anh Dũng thắng bệnh tật trở về sum hợp với gia đình.
Đang vui vẻ bất ngờ Tùng Lâm buông ly rượu xuống. Anh lên tiếng khiến cho cả nhà  ngừng đũa chú ý lắng .
-Hôm nay  mặt đầy đủ con  ý kiến thế  mong gia đình  sẽ đồng ý
Bà Lan   liền khó hiểu hỏi  con trai
-Chuyện gì mà con  cho cả nhà tò mò  Lâm?
Tùng Lâm nghiêm túc trả lời  và cả nhà
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nga-re-cuoc-doi/chuong-33.html.]
-Thật  thì con thấy ba  và vợ chồng Sơn Anh ở đây    cho lắm nên con  đề nghị ba  và hai em dọn về quê ở chung với  con luôn, dù  thì ở quê nhà cũng rộng,  chỉ    ở nên con  yên tâm. Với  ở quê  của em Lan Chi cũng chỉ  một . Nếu gia đình  về  đó chắc chắn tấc cả   sẽ vui lắm.
Bà Lan  Lâm   bà liền vui vẻ gật đầu ngay. Quay sang  ông Dũng và bà Tâm cùng các con, bà lên tiếng
-Ý thằng Lâm   thấy hợp lý đó. Cả nhà nghĩ ?
Ông Dũng thì im lặng suy nghĩ, Lan Chi và Sơn Anh   cũng đắn đo. Chỉ  bà Tâm là lên tiếng. Giọng bà rõ  vui
-Em cảm ơn chị và Tùng Lâm  lo lắng cho gia đình , ơn  của chị suốt đời em  quên , ông Dũng và bọn nhỏ  về  thì về, còn em em chắc sẽ ở  đây chị ạ? Em  còn mặt mũi nào để về đó . Ngày xưa em…
Bà Tâm   hết câu thì bà Lan  lập tức   ý liền ngắt ngang lời của bà Tâm
-Chuyện  xưa đừng nhắc nữa, hiện tại bà cứ lo cho tương lai của bọn nhỏ  . Về  đó  sẽ sắp xếp công việc để cho bọn nhỏ , bọn già chúng  chỉ cần vui vẻ hằng ngày  với  nhâm nhi tách  là vui . Bà   thì bọn nhỏ   đồng ý .
Tùng Lâm cũng lên tiếng xen 
-Mẹ cứ về đừng ngại,  và ba về thì mấy em con nó mới yên lòng mà về theo chứ? Với  từ nay con cũng công tác luôn  , nhà cũng chẳng còn ai nên con cũng mong gia đình  xum họp bên  để con yên Tâm mà theo đuổi nghề nghiệp của . À còn Sơn Anh!
Lâm  sang Sơn Anh và Lan Chi,   tiếp
-Anh  đặt mua cho em một chiếc xe 4 chỗ, về  em đăng ký  chạy taxi nha, đưa khách từ quê lên huyện mỗi ngày thu nhập cũng  đó. Còn Lan Chi thì tiếp tục may hàng cho gia đình. Bọn em thấy ?
Sơn Anh  xong định mở miệng từ chối, nhưng thấy Lâm nghiêm khắc quá với    mở lời nên Sơn Anh đành gật đầu  theo
-Em cảm ơn  hai.