Bà Tâm  bật dậy trừng mắt gân cổ lên quát thẳng  mặt khiến cho ông Dũng đang  cũng đành thụt . Ông   bà Tâm nín thinh trong im lặng.
Còn bà Tâm lúc  trong lòng hừng hực bốc lên ngọn lửa hờn ghen. Bà nghiến răng nghiến lợi vì cái chuyện ngày xưa  bà   ông chồng bà  nhắc đến nữa.
-Nè   cho ông  nha, cái chuyện ngày xửa ngày xưa  nhất ông nên nín luôn  nha, thằng Sơn Anh nó   đó. Ông mà hó hé  thằng bỏ buồn thì ông  tay .
-Ừ thôi   . Thôi  con bà lo mà  sớm  kẻo nắng…
…
Vùng quê nghèo hôm nay   chiếc xe  sang trọng chạy đến. Dừng xe nơi đầu làng, lúc  Sơn Anh  dỡ chứng  chịu  trong dù cho bà Tâm hết mực năn nỉ nhưng  vẫn giữ nguyên quan điểm  xuống xe, cuối cùng vì   gây chuyện um sùm nên bà Tâm đành  một  với bà Hà  nhà   mà thưa chuyện.
Ngó thấy ngôi nhà lá nhỏ, con đường thì  đầy đất bà Tâm  vẻ   lòng là mấy.  may  khi  nhà, thấy cách đón tiếp chân chất của bà Hai, bà Tâm  thấy  lòng phần nào.
-Dạ mời bà và mời dì Hà nó  xuống ghế. Đi đường xa chắc mệt lắm đúng  bà?
Bà Tâm liền  bà Hai  bảo bà Hà đặt giỏ trái cây lên bàn  đó   đon .
-Dạ chào bà chị,  và thằng con trai   xuống đây từ sáng, nhưng nó ở ngoài đầu làng trông xe  nên   . À mà bà chị?
Thấy bà Tâm ngó mắt  mãi  trong, bà Hai liền hiểu ý nên ngay lập tức lên tiếng gọi
-Lan Chi ơi bưng nước  mời bà nè con?
Lan Chi đằng  đang pha ,  tiếng   gọi cô liền  nhẹ một tiếng  đó cẩn thận bưng khay   mời khách.
-Dạ con mời bà, con mời dì Hà dùng ?
Bà Hà gật đầu cầm tách  lên uống cho qua  cơn khát, còn bà Tâm thì cứ ngắm  một lượt từ  xuống   Lan Chi. Sau đó tắm tắt gật đầu hài lòng với bà Hai
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nga-re-cuoc-doi/chuong-4.html.]
-Ừ ngoan, đúng là con bé xinh thật. Ban đầu  cứ sợ con bé  nhiều khuyết điểm  thằng Sơn Anh nó  thích, nhưng mà thấy con bé    ưng bà chị ạ?
Thôi thì bây giờ  bàn với chị một vấn đề luôn nha..
Lan Chi  một bên,  bà  định bàn chuyện với  nên cô liền xin phép   nhà  để    chuyện. Ai ngờ vì hành động hiểu chuyện  của Lan Chi, bà Tâm một  nữa  ưng bụng vô cùng.
Nhìn bà Hai, bà Tâm rút trong túi   tiền 15 triệu. Đẩy về phía bà Hai, bà Tâm 
-Đây là  tiền lễ cưới khi bà chị gả con gái cho gia đình .   khi chồng tiền nạp lễ   hỏi bà  một  nữa, là con gái bà  chắc chắn là tuổi Thìn  ?
Bà Hai  hỏi liền thật thà trả lời
-Chuyện hôn nhân đại sự  nào dám dối gạt ai hả bà. Con Lan Chi nhà  nó quả thật là tuổi Thìn.
Bà Tâm  đưa tay lau mồ hôi vì nóng   ưng thuận
-Được   là   yên Tâm,  mà bà chị đây  đòi hỏi gì về đám cưới  chị…?
-Ờ thì…
Bà Hai ngập ngừng ấp úng, vì bà chẳng     cho trọn, vì sợ nếu  đơn sơ thì nhà trai  chịu, còn  rình rang thì bà   đủ khả năng, với  đây cũng coi như là bà đang bán con , Tâm trạng nào mà bà vui mừng cho đặng.
Ngồi bên  bà Hai phân vân lo lắng  trả lời , bà Hà nhanh chóng xen ngang
-Cô Tâm  nghĩ thế , ở vùng quê nghèo thì  cần  đám to  cô, với  chị Hai đây đơn chiếc nữa, thôi thì  rước dâu về nhà    tiệc lớn. Còn ở đây chỉ cần cô Tâm chỉ định ngày rước dâu và cho của hồi môn là  .
Bà Tâm  bà Hà   lý nên nhanh chóng gật đầu đồng thuận,  đó  sang  với bà Hai
-Thôi  cũng , bây giờ 15 triệu   gửi  bà chị coi sắm sửa trong nhà với mua quần áo cho dâu . Tháng   coi ngày   xuống rước về và cho con nhỏ mấy chỉ vàng  của. Bà chị đây thấy    hả?
Bà Hai thì ai   bà  ? Bà  dám từ chối chỉ mong con bà  yên tấm  là bà vui . Với  thấy thái độ của bà Tâm đây cũng vui vẻ nên bà Hai cũng yên Tâm mà gả con