NGÂM PHONG TỰ - 4

Cập nhật lúc: 2025-12-20 04:53:29
Lượt xem: 195

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiếp gặp , vẫn là cứu .

Ta bất giác nghĩ đến lời ghen ghét của Lư Uyển Khê khi c.h.ế.t ở kiếp .

Ta điều gì đáng để Thái t.ử để tâm chứ?

Thái t.ử xua tay hiệu miễn lễ.

“Lần ngoài tản bộ nhớ mang theo hầu.”

Người kỹ vài :

“Ngươi là của Lư Thị lang ?”

"Ca ca từng nhắc đến với Người chăng?"

Thái t.ử phủ nhận: "Chẳng liên quan gì tới ca ca ngươi, chúng từng gặp mặt khi còn bé."

Thấy vẻ mặt kinh ngạc, dường như sợ tin, giải thích: 

"Ngươi chắc là nhớ . Vụ ám sát trong hội săn mùa xuân năm , chúng lạc rừng sâu."

Giọng nghiêm túc, nhưng lòng phức tạp bao.

Ta thở phào nhẹ nhõm, mặt nở nụ nhạt: 

"Ta nhớ , Người còn tặng một con châu chấu đan bằng cỏ."

Mắt Thái t.ử sáng rực lên.

Ta cuối cùng cũng tin cái gọi là "thiện cảm" mà Lư Uyển Khê .

Việc quá , sự thiện cảm , việc kết minh với Thái t.ử sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Thái t.ử hỏi: "Quý Phi trong cung thiết yến chiêu đãi nữ quyến quan , vì ngươi một ở đây?"

Ta lộ thần sắc bất đắc dĩ:

 "Người thấy cũng mặt, nên tự rước lấy phiền não."

"Là ai?"

Ta trầm mặc một lát, khẽ :

 "Là tổn thương nhất."

Bước chân Thái t.ử dừng , tiếp tục thản nhiên tản bộ.

Có chuyện tiện với ngoài, thể tiếp.

Suốt đoạn đường, Thái t.ử đối với luôn giữ chừng mực lễ nghi, hộ tống trở về Ngự Hoa viên.

Đi qua một bụi cây bụi rậm, dải lụa vắt ngang vai cành cây quệt , rút vài sợi chỉ.

"Để cô ."

Thái t.ử ngăn thị nữ ý giúp, nhẹ nhàng ghì nhánh cây xuống lấy dải lụa mắc .

Người thực hiện một hành động vượt quá khuôn phép, tự tay đặt dải lụa lên cánh tay .

Từ góc của ngoài, chỉ thấy Thái t.ử cao lớn tuấn lãng khom lưng nhỏ với một cô gái.

“Các ngươi đang gì!”

Ta thấy tiếng Lư Uyển Khê “kinh hô” vang lên, gay gắt nhưng giấu sự hả hê bất ngờ.

💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

“Giữa thanh thiên bạch nhật trong cung cấm dây dưa với ngoại nam, tỷ tỷ vẫn thành , để phụ mẫu hổ thẹn chăng!”

Thái t.ử lưng về phía Lư Uyển Khê, bộ thường phục kín đáo lộ phận .

Ta qua vai nó, Lư Uyển Khê đang dẫn mẫu với vẻ mặt giận dữ và một nhóm tiểu thư đến chặn .

Lúc ngẫu nhiên gặp Thái tử, cũng dẫn theo nhiều nô bộc, vì thế khi nhận ánh mắt hiệu im lặng của Thái tử, bọn nô tỳ đều cúi đầu, giả vờ như thấy gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ngam-phong-tu/4.html.]

Chính vì , Lư Uyển Khê hề lưng với nó chính là Thái t.ử mà nó ngày đêm mong lấy lòng.

Lúc nó đang đắc ý đỡ mẫu , mẫu hậm hực trách mắng:

“Ngâm nhi, con đang ! Mau rời khỏi bên cạnh công t.ử .”

Lư Uyển Khê cũng quên châm ngòi thổi gió:

“Tỷ tỷ mau qua đây, quấn quýt lấy như thế là thể thống gì? Tỷ còn chút phép tắc trinh tiết của nữ nhi nhà lành nào nữa.”

Ta liếc cách nửa thước giữa và Thái tử, thấy lông mày Thái t.ử càng nhảy càng cao, đành bất đắc dĩ gật đầu.

Những tiểu thư bạn của Lư Uyển Khê cũng xì xào bàn tán, nhỏ nhưng âm lượng để họ bịa đặt chuyện về thì hề nhỏ.

Lư Uyển Khê thấy động đậy hướng về phía Thái t.ử gây chia rẽ:

“Vị công t.ử , tỷ tỷ thanh bạch lễ nghi, xin đừng chấp nhặt với nàng.”

Ta cuối cùng nhíu mày :

“Lư Uyển Khê, ăn cẩn trọng.”

Thái t.ử lộ phận, nhưng Lư gia thể kính trọng .

Hiện giờ nó vẫn là tiểu thư Lư gia, lời chứng tỏ sống quá lâu ?

hề kiềm chế.

Có lẽ vì ngăn cản hai nên trong lòng bức xúc, nó khẩy càng lớn hơn:

“Tỷ tỷ dám dám nhận ? Tưởng rằng vị công t.ử thể chỗ dựa cho tỷ ? Thứ cho nhiều lời, nếu tỷ gì sai thì tại một tên nô bộc nào bên cạnh mà cùng một ngoại nam?”

Cứ để nó lao nhao hỗn xược như thế nữa thì cả Tứ Phi Lục Ngự cũng sẽ nó kêu đến mất.

Thái t.ử cuối cùng cũng lên tiếng.

Giọng mang vẻ kinh ngạc, giống như thở dài cảm thán:

“Lời ngươi tổn thương khác, quả thật cô vẫn hiểu rõ, nhưng giờ cô hiểu .”

hiểu .

Các nữ quyến đang phẫn nộ Thái t.ử tự xưng thì đều sững sờ.

Người tinh ý nhận điều bất thường, sắc mặt lập tức khó xem.

Còn sự ngạo mạn của Lư Uyển Khê kẹt trong cổ họng, ngón tay vốn chỉ thẳng hai chúng đang run lên nhẹ nhàng.

Thái t.ử , dung nhan lạnh lùng như ngọc nhóm nữ quyến kinh ngạc mà hề chút biến động.

“Cô ngờ rằng, chấp nhận một lòng giúp đỡ, trở thành một chuyện đại nghịch bất đạo.”

Ta Thái t.ử rõ ràng là đang bênh vực nhịn .

Nhìn sắc mặt Lư Uyển Khê trắng bệch cam lòng, nhếch môi một cái.

“Thái t.ử Điện hạ, nhút nhát, hiểu phép tắc gì. Nếu gì mạo phạm, xin nó bồi tội.”

 

Loading...