Thứ nữ Lư gia trong cung x.úc p.hạ.m Trữ quân.
Khi chuyện lan , phụ đang nổi cơn thịnh nộ tại nhà.
“Khê nhi ngươi ngày thường mạo như , hôm nay phát điên mà xông x.úc p.hạ.m Thái tử!”
“Đó là Trữ quân, ngươi dù nhận , cũng nên mặt một ngoại nam mà phỉ báng chị gái !”
Phụ vốn là cẩn thận nhút nhát nhất mực.
Nhờ Lư Uyển Khê giúp đỡ mà phong quang một phen, nhưng bản chất vẫn là kẻ nhát gan sợ sệt.
Người Lư Uyển Khê một mặt bướng bỉnh phục, càng thêm tức giận.
“Hôm nay là Quý Phi nương nương mời ngươi cung, ngươi mất lễ mà liên lụy đến Quý Phi, Lư gia chẳng thêm một mối họa ?”
“Ngươi dũng cảm thông minh, cha cũng yêu thương giúp đỡ ngươi, nhưng tiền đề là ngươi hại Lư gia!”
Chính sảnh vang vọng giọng lo sợ của phụ .
Ta thong dong nhấm chén .
Ca ca bên cạnh, ánh mắt Lư Uyển Khê ngày càng nghiêm khắc.
Kiếp Lư Uyển Khê thể lật đổ Lư gia, một phần vì từng đối đầu với nó.
Nó trong lòng hận nhất vì Thái t.ử ưu ái, ác ý của nó đối với là sâu sắc nhất.
vì từng tranh giành với nó, nó đinh ninh là kẻ ngu ngốc vô dụng.
Việc khiến nó gây họa dễ dàng, chỉ cần kích thích sự đố kỵ của nó là đủ.
Việc ngẫu nhiên gặp Thái t.ử là bất ngờ, nhưng việc thấy cảnh “mờ ám” do cố tình thúc đẩy.
Quả nhiên Lư Uyển Khê xúc động như nghĩ, chỉ cần chút chuyện ý, nó sẽ tự gây họa cho chính .
Giống như hiện tại, dù đang quỳ đất, nó vẫn lớn tiếng phản bác phụ :
“Con tội tình gì? Rõ ràng là tỷ tỷ tự giữ tiết tháo tiếp xúc ngoại nam, con là Thái tử!”
Phụ suýt chút nữa ngất vì vẻ mặt cương trực lý sự của nó.
Lư Uyển Khê vẫn chịu thôi, nó vẫn cứ tiếp.
Ca ca nổi giận, ngăn , chờ xem Lư Uyển Khê còn thể lời gì cao kiến.
“Hơn nữa, Thái t.ử thì ? Thiên t.ử phạm pháp còn cùng tội với thứ dân chẳng là lời từng ? Thái t.ử nhất định với Lư Uyển Ngâm, con nhắc nhở rõ ràng là vì lợi ích của !”
“Cha cũng quá lớn chuyện , Thái t.ử cũng là thôi, chẳng lẽ vì con mất mặt mà hại con ?”
Lời , chỉ phụ , ngay cả mẫu vốn luôn thiếu chủ kiến cũng biến sắc.
Ca ca đột ngột dậy, xác nhận gia nhân canh cửa đuổi từ mới thở phào nhẹ nhõm.
Ánh mắt Lư Uyển Khê còn thiện ý.
Một chén rơi xuống cạnh chân Lư Uyển Khê vỡ tan, mảnh sứ bay lên cắt mu bàn tay nó chảy máu.
Lư Uyển Khê kêu thét lên, nhưng vì sắc mặt âm trầm của phụ mà cố gắng nhịn .
Nó cảm thấy sợ hãi vô cớ.
“Mấy ngày nay ngươi quá kiêu ngạo , ngay cả những lời hồ đồ như thế cũng dám .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ngam-phong-tu/5.html.]
Phụ phức tạp vẻ kinh sợ mặt Lư Uyển Khê.
“Trước chỉ cấm túc ngươi là còn quá nhẹ, theo gia pháp xử trí, đ.á.n.h mười gậy để ngươi nhớ lấy bài học.”
“Ta sẽ tìm một phu t.ử cho ngươi, dạy ngươi lễ nghi cho t.ử tế.”
Mười gậy, phụ quả thật nương tay.
Bất kính với Thái tử, hôm nay dù đ.á.n.h nó hồn xiêu phách lạc cũng chẳng quá đáng.
Lư Uyển Khê là một tiểu thư yếu đuối, thể chịu nổi.
Lư Uyển Khê trợn tròn mắt, nó dậy:
“Con chịu! Người dựa cái gì mà dùng gia pháp!”
do nó quyết định.
Ta lạnh lùng trò hề , trong mắt Lư Uyển Khê chính là sự chế giễu rõ ràng.
Nó chỉ , hằn học :
“Thế còn tỷ , tại mắng tỷ !”
Lần cần phụ lên tiếng, ca ca thể nhịn nổi nữa:
“Ngươi tự ăn hỗn láo cố ý bôi nhọ Thái tử, chẳng lẽ còn trách A Ngâm theo ý ngươi mà ngươi hãm hại ?”
Bất chấp sự ngụy biện của Lư Uyển Khê, lớn tiếng gọi mấy tên phó dịch đang canh gác từ xa đến.
Tiếng giãy giụa kinh hãi của Lư Uyển Khê vẫn ngừng truyền đến.
Phụ ghế chủ vị thờ thẫn than thở, lẩm bẩm:
💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
“Khê nhi rõ ràng rộng rãi thông minh, vì đột nhiên trở nên ngang ngược như ?”
Ta một tiếng, chén va lên mặt bàn gỗ phát tiếng kêu đinh tai.
“Muội kiêu căng, chẳng chính là do phụ mẫu cưng chiều quá mức mà nên ?”
Chuyện từng nhắc đến nửa tháng , giờ nhắc thì phụ cũng gì để phản bác.
Bởi vì đứa con gái của đụng là Thái tử!
Dưới gầm trời , kẻ cuồng vọng nhất cũng dám rõ ràng phỉ báng Thái tử.
Lư Uyển Khê dám.
Nó coi Thái t.ử như một đối tượng thể tùy ý chọn lựa, điều chứng tỏ sự phỏng đoán của là đúng.
Phụ thần sắc tiều tụy, vẫn ấp úng:
“Lần chỉ là ngoài ý … nhốt nó một thời gian dạy dỗ t.ử tế, lẽ sẽ khác.”
Lời hề bất ngờ, nhưng vẫn giấu vẻ châm chọc mặt.
“Vậy phụ cứ nuôi dưỡng cho .”
“Hôm nay là Thái t.ử tâm tính nhân hậu, còn ai tâm tính nhân hậu mà tha cho nó?”