Bà Tống vẫn còn kinh hồn bạt vía, nhưng điều đó  ngăn  giọng bà  cao thêm tám độ:
"Sao cô  thể cho nó chơi cái thứ kinh tởm như ?!!! Ngay lập tức! Bây giờ! Mau lên! Vứt cái thứ  ,  đó đưa Eric  tắm!"
 mừng đến nỗi  nhảy múa.
Eric  bao giờ tắm ở nhà vì bà Tống  ghét lông chó.
Vậy là, cuối cùng  cũng  cơ hội vận chuyển xác ch.ó  .
 dùng tay  nhặt con mắt đó lên.
 đến ,   đều dạt   tránh né đến đó.
 rời khỏi phòng khách với tốc độ nhanh nhất, sợ rằng chỉ chậm một giây,  sẽ bật  thành tiếng mất.
 ném con mắt  túi nhựa đen trong cốp xe, tâm trạng khá  vỗ vỗ tay.
Tuy nhiên, một âm thanh khiến tim  ngừng đập đột ngột vang lên.
" cứ thấy nó  giống mắt bò,  giống mắt ch.ó hơn."
10
   .
Là Tưởng Húc.
Anh     rằng bước tới, lục lọi túi nhựa,  mùi m.á.u tanh nồng  cho lảo đảo.
Anh  nôn khan vài tiếng,  đó  :
"Vậy thì, cửa bếp cũng   hỏng, đúng ? Chắc là bên trong    mắt  nhỉ."
 đáng thương ngẩng đầu lên:
"Anh  thể giữ bí mật giúp  ?   cố ý. Đây chỉ là một t.a.i n.ạ.n thôi."
Tưởng Húc   thật sâu:
"Bà Tống thích con ch.ó  nhất, coi nó như con trai mà nuôi."
 thầm đảo mắt trong lòng, đúng là  nhảm.
"Anh để   ,  ?    công việc  nữa."
Đến nước  ,  chỉ  nhanh chóng thoát .
Thế nhưng, điều bất ngờ là Tưởng Húc  lắc đầu:
"Không, cô  ở . Giúp  lấy một thứ."
Tưởng Húc đe dọa   lẻn  thư phòng của bà Tống, lấy trộm một thư mục từ máy tính của bà .
 từ chối tận 3 :
"  ,   dám,    ."
Giọng điệu của Tưởng Húc lập tức trở nên nguy hiểm:
"Vậy thì bây giờ  sẽ gọi bà Tống xuống. Cô  Eric là ch.ó thi đấu đúng ?"
   ý đe dọa của  , bắt đầu do dự:
"Vậy...    tự  ? Hơn nữa, quan hệ của  với bà   như ,       đang thử  ?"
Tưởng Húc tự giễu :
"Bà   bao giờ cho  ở  qua đêm. Chính là đang đề phòng  đấy."
Có lẽ Tưởng Húc  kìm nén quá lâu, hoặc  lẽ    lấy  lòng tin của .
Anh   kể hết  chuyện.
Anh  , khi ông Tống còn sống, bà Tống  nhiều  quyến rũ  .
Đợi khi ông Tống qua đời, bà  càng lợi dụng  , đuổi cổ hết các cổ đông cũ, một  nắm giữ quyền hành.
Ban đầu, họ  thỏa thuận,  khi công ty về tay, hai  sẽ chia ba bảy.
 bà Tống  giăng bẫy hại  . Không chỉ  đưa   cổ phần xứng đáng, mà còn đuổi    khỏi công ty.
Sau đó, bà   dùng viện phí của  Tưởng Húc để đe dọa, biến   thành tình nhân do  bao nuôi.
Bề ngoài trông Tưởng Húc  vẻ hào nhoáng, nhưng  lưng    cả quyền  ở  qua đêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ngay-thu-ba-nhan-viec-lo-tay-giet-cho-cung-cua-chu/chuong-5.html.]
Tưởng Húc kích động nắm chặt vai :
"Những  như chúng ,  cho cùng thì  gì khác  ? Đều   bà  coi là !"
  d.a.o động, lẩm bẩm:
"... nhưng máy tính của bà   mật khẩu,   mở ."
Tưởng Húc :
"  mật khẩu."
Tưởng Húc nhanh chóng   một dãy .
"Vào buổi tối,  sẽ đốt pháo hoa. Lúc đó tất cả   sẽ  ngoài xem pháo hoa. Cô lấy cớ dọn dẹp ở trong nhà, lấy  thư mục đó."
 lo lắng:
" nếu các   , bà Tống  là   thì ?"
Tưởng Húc hạ quyết tâm, dường như  đưa  một quyết định nào đó:
" sẽ đưa cô  cùng."
 thở phào nhẹ nhõm.
Vậy là .
Tưởng Húc  rằng  khi lấy  tài liệu,   sẽ dùng nó để đe dọa bà Tống, đòi   cổ phần đáng lẽ thuộc về . Sau đó,   sẽ bán cổ phần, cao chạy xa bay.
 tràn đầy khao khát :
"Vậy  sẽ đưa   cùng chứ?"
Trong mắt Tưởng Húc thoáng qua vẻ chán ghét, nhưng bề ngoài   vẫn dứt khoát:
"Đương nhiên."
Sau khi thống nhất kế hoạch, chúng  định  trở  biệt thự theo hai hướng.
Nào ngờ   ,  thấy ánh mắt lạnh lùng của bà Tống đang  chằm chằm chúng :
"Hai  đang  gì ?"
C.h.ế.t !
Cốp xe phía   vẫn  đóng!
11
Ánh mắt nghi ngờ của bà Tống lướt qua  giữa  và Tưởng Húc.
 nhận , bà   thể đang nghi ngờ giữa chúng   gì đó.
Sau đó, ánh mắt bà  lướt qua chúng , trực tiếp rơi  cốp xe.
Cơ thể  hành động  cả ý thức mà đóng sập cốp xe .
Lần  thì nguy ,  thể thấy rõ ràng, cơn giận của bà Tống tăng vọt.
Bà     rằng  lệnh:
"Mở ."
  chút bối rối.
Thế nhưng Tưởng Húc   hề hoảng sợ, thậm chí còn  tươi tiến lên trao một nụ hôn:
"Em yêu, đừng phá hỏng bất ngờ chứ.  chỉ nhờ cô  chuẩn  cùng thôi."
Trong khoảnh khắc,  cảm thấy kính nể vô cùng.
Một mặt,  thấy   phản ứng nhanh nhạy,  đỉnh. Mặt khác,  thấy    thể gọi  lớn hơn  mười hai tuổi là "em yêu", còn đỉnh hơn.
Sự nghi ngờ của bà Tống vẫn  biến mất:
"Được thôi,   xem là bất ngờ gì."
Nói , bà      biệt thự.
 vốn định nhân cơ hội  đưa Eric  , nhưng Tưởng Húc   đồng ý,   sợ  sẽ bỏ trốn. Thậm chí   còn đe dọa  rằng, nếu dám ,   sẽ  cho bà Tống .
Bất đắc dĩ,  đành  nấn ná trong gara vài giờ,   với bà Tống rằng Eric   gửi ở cửa hàng thú cưng. Nhân viên bảo  tối mới đến đón nó.