May mắn , bà Tống  hề nghi ngờ.
 vấn đề là,    ăn gì từ sáng.
Tưởng Húc và bà Tống đang nướng thịt ở sân, mùi thơm bay xa mười dặm.
 trốn trong gara bụng đói cồn cào, bên cạnh chỉ  một con ch.ó  c.h.ế.t cứng.
  Tưởng Húc mang cho  chút đồ ăn, nhưng    dứt khoát từ chối:
"Đừng gây thêm rắc rối."
12
Chẳng mấy chốc, trời tối dần.
Tưởng Húc  nắm tay bà Tống:
"Bất ngờ  chuẩn  cho em ở ngoài sân đó."
Bà Tống để mặc   kéo,  về phía sân.
 giả vờ cầm dụng cụ dọn dẹp, nhẹ nhàng lên tầng hai, tim đập thình thịch vì căng thẳng.
Qua cửa sổ,  thấy tất cả   đều ở ngoài sân.
Thế là,  đẩy cửa thư phòng.
Tuy nhiên   phát hiện  một vấn đề mới.
Thư phòng   rèm cửa, một khi  mở máy tính, ánh sáng sẽ xuyên qua cửa sổ.
Lỡ bà Tống  đầu , sẽ phát hiện   trong thư phòng.
Bên ngoài sân truyền đến tiếng "Bùm" thật lớn.
Những bông pháo hoa rực rỡ bay vút lên bầu trời, thắp sáng màn đêm.
 nghĩ  một ý.
 cầm lấy chăn Hermes của bà Tống, quấn cả  và màn hình máy tính  trong.
Ánh sáng  chặn  bên trong chăn.
 yên tâm nhấn nút khởi động.
Trên màn hình hiện lên dòng chữ [Vui lòng nhập mật khẩu].
 nhập mật khẩu mà Tưởng Húc   cho , máy tính khởi động trơn tru.
Sau đó  tìm thư mục mà Tưởng Húc , cắt tệp tin đó  USB.
Tệp tin  lớn, cần mười phút để truyền tải.
  sốt ruột.
Chiếc chăn  ấm,  thậm chí còn  đổ mồ hôi.
Thế là,  chui  khỏi chăn.
Pháo hoa ngoài cửa sổ vẫn đang rực rỡ.
  nhịn   đến bên cửa sổ, bà Tống đang tựa  lòng Tưởng Húc, còn Tưởng Húc thì liên tục liếc  ô cửa sổ .
Bỗng nhiên, giữa sự tĩnh lặng,  tiếng "kẽo kẹt" vang lên ở cửa.
Tim  dường như ngừng đập một nhịp.
Có  đang vặn tay nắm cửa thư phòng!
   sân theo bản năng, bà Tống vẫn còn ở đó.
Ánh mắt  lướt qua đám đông từng  một...
Một , hai , ba ...
Thiếu mất tiểu thư Đường,   quan hệ  nhất với bà Tống!
Cô  lên đây  gì?
 lặng lẽ lao về phía máy tính.
Tiến độ truyền tải 30%, vẫn cần 7 phút.
Bên ngoài cửa truyền đến tiếng c.h.ử.i rủa nhỏ:
"C.h.ế.t tiệt! Lại còn khóa cửa nữa chứ!"
 thở phào nhẹ nhõm, ít nhất cô   dám phá cửa xông , hoặc gọi bà Tống đến.
Một phút trôi qua,  bên ngoài  bỏ cuộc.
Tiếng bước chân dần xa.
Tuy nhiên, một tiếng ch.ó sủa vang dội bất ngờ truyền đến.
 kinh hoàng mở to mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ngay-thu-ba-nhan-viec-lo-tay-giet-cho-cung-cua-chu/chuong-6.html.]
Con ch.ó cỏ đó đang ở ngoài sân, sủa điên cuồng về phía cửa sổ thư phòng.
Sự chú ý của bà Tống lập tức rời khỏi pháo hoa:
"Có  trong thư phòng?"
Trên màn hình máy tính hiển thị, truyền tải còn cần 5 phút.
Bà Tống  từ sân  thư phòng cũng mất  5 phút.
 như  thì   còn thời gian để rút lui nữa.
Tưởng Húc cố gắng trì hoãn thời gian:
"Em yêu, sắp đến cao trào của màn pháo hoa . Là  tự tay thiết kế đó, em  xem hết ?"
Bà Tống do dự một lát,  vẫn lắc đầu:
"  thư phòng xem một chút."
 sốt ruột thúc giục máy tính:
"Nhanh nhanh nhanh..."
Bà Tống    biệt thự.
Bà   lên lầu  gọi :
"Hiểu Đình, cô ở ?"
 luống cuống đặt chiếc chăn về chỗ cũ  vội vàng mở khóa cửa  chốt.
Ngay  đó, tiếng bước chân dừng  ở cửa, cánh cửa  đẩy .
"Tách" một tiếng, đèn sáng.
13
Bà Tống  chằm chằm :
"Hiểu Đình? Cô đang  gì ?"
 xách một con mèo hoang, vô tội đối mặt với bà :
"Bà Tống,   dọn dẹp thư phòng xong,    con mèo hoang  từ  lẻn  từ cửa sổ."
 xách con mèo hoang đến  mặt bà  như đang khoe khoang chiến tích:
"Xem ,   bắt  nó ."
Lông mày bà Tống nhíu chặt :
"Bẩn c.h.ế.t  ! Mau ném nó  ngoài!"
Con mèo hoang đó là do  chọn kỹ càng. Không chỉ lông bẩn đến bết , mà thậm chí còn  cả bọ chét.
Bà Tống lùi  vài bước, sợ rằng bọ chét sẽ nhảy lên  .
Đấy, bà thấy , lòng từ bi của bà cũng  điều kiện cả.
Ngoan ngoãn, sạch sẽ, hiền lành thì mới xứng đáng  ban bố lòng từ bi.
Còn thấp hèn, dơ bẩn, thô lỗ thì  xứng  coi trọng.
Thật , chỉ cần bà Tống chạm  máy tính lúc , bà  sẽ phát hiện  CPU vẫn còn nóng hổi.  bà  chỉ khinh miệt rời khỏi phòng.
 đuổi con mèo hoang .
Dưới sân, Tưởng Húc đưa mắt dò hỏi.
  gật đầu,  hiệu  lấy  đồ.
Tưởng Húc thở phào nhẹ nhõm, hạ giọng:
“Nửa tiếng nữa, gặp ở gara ngầm.”
  như   thấy,  qua  , tiến về phía bà Tống:
“Bà Tống, phòng  dọn dẹp xong  ạ. Bây giờ   đón Eric đây ạ.”
Bà Tống tùy tiện gật đầu:
“Ừm,  .”
Tưởng Húc  thể tin nổi  , dùng khẩu hình hỏi: 
“Cô đang  gì ?”
 cũng dùng khẩu hình trả lời: 
“ cũng  nhược điểm của   đó.”
Anh   nên tin tưởng .
Cũng giống như   bao giờ tin tưởng  .
Anh  tự cho rằng  thể dùng cái c.h.ế.t của Eric để uy h.i.ế.p  đ.á.n.h cắp tài liệu, nhưng thực , là   lợi dụng  .