Rắn hổ mang chợt phát động tấn công, lao nhanh về phía bốn như tia chớp đen.
Thẩm Úc kéo Tả Thần đang cõng Tùy Thất lưng .
Muội Bảo bước sang ngang về phía , cô nhóc giơ cao Xẻng Bổ Xương trong tay, dùng hết sức đập mạnh rắn hổ mang đang trườn tới.
"Bốp!"
Một đợt cát vàng bay qua, rắn hổ mang như diều đứt dây bay , rơi mạnh xuống bãi cát xa xa, còn tăm .
Tả Thần nuốt ngụm nước đang ngậm trong miệng xuống: "Muội Bảo giỏi lắm."
Muội Bảo đáp bằng ánh mắt "chuyện nhỏ thôi".
Thẩm Úc cất Lưỡi Xoáy Độc mới lấy .
Tả Thần sang Thẩm Úc, hỏi: "Tình hình của chị Tùy nghiêm trọng chứ?"
"Không , vài phút nữa sẽ tỉnh ." Thẩm Úc bước về phía : "Đi tiếp thôi."
Thẩm Úc mở đường, Tả Thần vững vàng cõng Tùy Thất, dẫm lên dấu chân để , cất bước.
Muội Bảo bên cạnh Tả Thần, luôn để ý đến tình hình của Tùy Thất.
Năm phút , ngón tay Tùy Thất đặt hờ vai trái Tả Thần khẽ động, thở của cô chợt dồn dập, đó dần định.
Tả Thần dừng bước: "Tỉnh ?"
Tùy Thất tỉnh chậm rãi mở mắt , cô nhỏ giọng hỏi: "Con rắn còn ở đó ?"
Tả Thần hai tiếng: "Đã Muội Bảo dùng xẻng đập bay ."
Tùy Thất thở phào một : "Cái nhà thể Muội Bảo ."
Tả Thần gật đầu tán thành.
Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333
Muội Bảo bên cạnh hai , cong cả mắt: "He he."
Tùy Thất vỗ vai Tả Thần: "Anh Thần, thả xuống ."
Tả Thần cõng cô trong sa mạc vài phút, mặt mày đỏ bừng, trán và gáy cũng ướt đẫm mồ hôi.
Tùy Thất lo đối phương hạ đường huyết, lấy Bánh Mì Nướng Mật Ong từ trong Kho Hàng Tuỳ Thân .
Một túi tổng cộng mười hai lát, cô lấy một lát đưa cho Tả Thần: "Ăn ?"
Tả Thần thấy choáng váng, quả thật cần bổ sung thêm một ít đường.
Anh gật đầu, nhận lấy bắt đầu ăn.
Tùy Thất lấy thêm một lát bánh mì nữa, bẻ một miếng đưa đến bên miệng Muội Bảo.
Muội Bảo 'ực' một tiếng nuốt ngụm nước trong miệng xuống, há miệng ăn bánh mì, phồng má nhai nhai nhai.
Phần còn , Tùy Thất và Thẩm Úc chia đều.
Ăn xong, cả đám tiếp tục leo lên cồn cát.
Hơn mười phút , bốn đội Trốn Khỏi thành công leo lên đỉnh cồn cát.
Tùy Thất cao, đưa mắt xa.
Chỉ hướng Tây Bắc là lờ mờ thể thấy t.h.ả.m thực vật lác đác.
Bốn dứt khoát tiến về phía mảng xanh nọ.
Ánh nắng chói chang như vàng nguyên chất nóng chảy trút xuống, biến cả sa mạc thành luyện ngục bỏng rát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-259.html.]
Sóng nhiệt biến dạng cảnh vật ở xa, thở dồn dập run rẩy bốc trong khí nóng hầm hập.
Bốn khó nhọc bước giữa nắng gắt và cát vàng, mồ hôi mặt tuôn như suối.
Cổ họng cũng như thể một nắm sỏi nóng bỏng nhét , cực kỳ khát khô.
Đội Trốn Khỏi gần hai tiếng, chai nước khoáng 750 ml uống hết ba phần tư.
Cuối cùng, mảng thực vật màu xanh cũng dần hiện rõ ràng.
Đó là một rừng liễu cát thưa thớt cỡ nhỏ.
Những cành cây khô héo vì nắng gắt chiếu rọi đan xen , tạo thành tán cây rậm rạp, phủ một bóng râm mát mẻ lên mặt cát nóng bỏng.
Khu vực màu xám nhạt , với mấy Tùy Thất mà , quả thực là nơi cứu mạng.
Cả đám gần như cùng lúc tăng tốc, lao râm mát , vội vã vật xuống.
"A~" Bốn đồng loạt rên rỉ đầy khoan khoái.
là một khu vực dừng chân hảo.
Tùy Thất cảm nhận sự mát mẻ truyền đến từ lưng, thở phào một : "Cuối cùng cũng sống ."
Muội Bảo lật : "Suýt chút nữa thì phơi thành que ."
Tả Thần nhắm mắt thở hổn hển, chóng mặt đói, câu nào.
Tùy Thất liếc thấy đang nhíu mày, lấy bánh mì đưa cho Thẩm Úc: "Cậu Thẩm, đút cho Thần thêm mấy miếng ."
Thẩm Úc giơ tay nhận lấy.
"Đừng." Tả Thần lên tiếng từ chối: " nghỉ một lát là , bây giờ chúng chỉ một phần thức ăn thôi, tiết kiệm chút ."
Lúc đến gần rừng cây liễu cát , radar vật tư của Tùy Thất kích hoạt.
Cô ung dung : "Yên tâm ăn , ở đây một điểm vật tư nhỏ."
"Oa ~ Chị Tùy, thật ?" Giọng Muội Bảo cũng sáng lên mấy phần.
"Chị lừa bao giờ ." Tùy Thất đáp.
Thẩm Úc lấy một lát bánh mì đưa đến bên miệng Tả Thần: "Nghe thấy đúng , nhanh ăn ."
Tả Thần đầu : "Lỡ như điểm vật tư đó đồ ăn thì ."
Thẩm Úc: "… Anh cũng cẩn thận thật đấy."
Tùy Thất hai tiếng, lật dậy: "Được , với Muội Bảo và Thẩm tìm vật tư đây."
Tả Thần lập tức : "Được, chờ về nhé ~"
Tùy Thất trêu chọc: "Nhóc Thần ngoan ghê ~"
Thẩm Úc phản ứng cực nhanh, cũng hùa theo một câu: "Nhóc Thần ngoan ghê ~"
Muội Bảo thậm chí còn vỗ nhẹ lên đầu Tả Thần hai cái: "Nhóc Thần ngoan ghê ~"
Tả Thần đang hạ đường huyết nhẹ, còn sức lực để phản kháng: "…"
Anh lau giọt nước mắt tồn tại ở khóe mắt, ôm lấy chính : "Anh Thần ."
Ba Tùy Thất .
Đi đến bên cạnh một cây liễu cát khô héo mới dừng .
Tùy Thất chỉ vị trí bên cạnh bộ rễ khô quắt của nó: "Vật tư ở ngay đây."