Tùy Thất đầu Liên Quyết.
Liên Quyết tự giác lấy một thùng vật tư lớn.
Tùy Thất tám chơi , vẫy tay: "Xếp hàng , từng một lên nhận vật tư."
Mấy bắt đầu tranh giành xô đẩy, ai cũng đầu.
Bọn họ đ.á.n.h loạn xạ, cát bụi bay tứ tung.
Tùy Thất liếc thời gian quang não, cách thời điểm kết thúc trò chơi còn 4 phút 19 giây.
Cô cất s.ú.n.g nước Kho Hàng Tuỳ Thân, tủm tỉm : "Tiếp tục , đừng dừng , cứ đ.á.n.h đến khi trò chơi kết thúc là thể tiết kiệm bốn mươi phần vật tư ."
Mấy đang quấn lấy lập tức tản , trong vòng năm giây nhanh chóng xếp thành hàng.
Chàng trai trẻ ở vị trí đầu tiên.
Cậu chắp tay, cầu xin : "Chị Tùy, thể cho ba chai nước và hai túi bánh mì ?"
Những chơi khác cũng ồn ào hùa theo:
" cũng nước!"
" cần đồ ăn, cho năm chai nước là ."
Tùy Thất đồng ý ngay, sang Liên Quyết .
Liên Quyết nhận ánh mắt của cô, từ tốn : "Nước đủ dùng."
Lúc cô mới đáp các chơi một tiếng "".
Hành động của tám chơi khi nhận vật tư giống đến lạ:
Bọn họ đến một góc, vặn nắp chai nước khoáng , uống từng hớp nhỏ.
Uống một ngụm, "a" một tiếng.
Nghe vẻ vô cùng thỏa mãn.
Trò chơi sắp kết thúc, các chơi dứt khoát tìm một chỗ trong căn phòng kín xuống nghỉ ngơi.
Chàng trai trẻ là một khá dễ bắt chuyện.
Sau khi uống hết nửa chai nước, lấy chút sức lực, sang Liên Quyết, hỏi: "Liên thần, cảm giác chị Tùy bảo vệ thế nào?"
Liên Quyết cụp mắt Tùy Thất: "Rất ."
Tùy Thất khẽ nhướng mày: "Thế thì bảo vệ tiếp nhé."
Liên Quyết chút do dự: "Được."
Anh cụp mắt mở danh sách vật tư quang não, đưa đến mặt Tùy Thất: "Chọn vật tư cô , sáu thùng."
Tùy Thất lắc đầu: "Bốn mươi phần vật tư đó là của , cho năm thùng là ."
Liên Quyết , chỉ : "Chọn ."
Cô chăm chú quang não của Liên Quyết.
Tài nguyên nước của thực sự nhiều, ngờ tận 532 chai!
Cô lướt xem các vật tư khác, cuối cùng lấy 132 chai nước, một thùng thịt, một thùng thuốc, một thùng đồ chống nắng và một thùng rau củ quả.
Liên Quyết còn cho cô thêm một thùng vật tư khác.
Sau hai từ chối thành công, Tùy Thất yên tâm nhận lấy.
Màn giao dịch vật tư lượng lớn của hai khiến tám chơi xung quanh đến đỏ mắt, tức giận uống thêm vài ngụm nước.
【Hết giờ!】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-274.html.]
【'Trận Chiến Tranh Giành Vật Tư Nơi Hoang Mạc phiên bản nâng cấp' tất, hiện tại sẽ dịch chuyển các chơi trong Mê Cung Sa Mạc về vị trí cũ.】
【Xin đừng di chuyển lung tung.】
【Bắt đầu dịch chuyển!】
Tiếng thông báo của ban tổ chức dứt, xung quanh Tùy Thất xuất hiện cột sáng màu xanh quen thuộc.
Khác với là, cột sáng bao trùm cả cô và Liên Quyết.
Cô còn kịp thắc mắc, trong chớp mắt, căn phòng kín tối tăm mắt biến thành sa mạc nóng bỏng mặt trời chói lóa cao.
Không hầm trú ẩn hố cát quen thuộc.
Cũng ba đồng bọn của cô.
Chỉ Liên Quyết bên cạnh.
Trên bãi cát liên tiếp lóe lên ba tia sáng xanh, Bùi Dực, Tân Dặc và Trần Tự cũng dịch chuyển về.
Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333
Tùy Thất nên lời.
Rốt cuộc ban tổ chức đang cái gì !
Sao đưa cô về với các đồng đội yêu của thế!
Bùi Dực ấm ức lầm bầm mách lẻo: "Em đ.á.n.h t.h.ả.m quá, mười mấy bọn họ chỉ đ.á.n.h một em, quá bắt nạt khác , ban tổ chức thật đáng ghét!"
Hai mắt thâm đen, má sưng tấy, khóe miệng còn dính vài vệt máu, quần áo phủ một lớp cát dày.
"Cậu t.h.ả.m bằng ?" Tân Dặc ôm lấy phần bụng đang chảy m.á.u ròng ròng, ngã cát.
Tùy Thất vội qua đỡ đối phương dậy.
Liên Quyết, Trần Tự và Bùi Dực cũng nhanh chóng tiến lên, lấy t.h.u.ố.c xử lý vết thương cho Tân Dặc.
Thoạt Trần Tự thương, là lành lặn nhất trong ba .
khi xổm xuống bên cạnh Tân Dặc, Tùy Thất thoáng thấy một mảng da đầu khác giật hói của .
… Là ai mà thâm độc thế ?
Mấy nhanh chóng xử lý vết thương cho Tân Dặc và Bùi Dực.
Bùi Dực sờ khăn lụa quấn đầu Tùy Thất: "Mát quá, chị còn loại khăn trùm đầu ? Em cũng quấn đầu ."
Tùy Thất trả lời : "Hết , cái là do Thẩm mở từ thẻ tạo vật tư đấy, chỉ một cái thôi."
Bùi Dực thất vọng cụp mắt: "Thôi ."
Tùy Thất: "…"
Thoạt trông dáng vẻ nhỏ bé của đáng thương lạ kỳ.
Tùy Thất tháo khăn lụa xuống, quấn lên đầu Bùi Dực: "Cho mượn mười phút."
Sắc mặt Bùi Dực lập tức tươi tỉnh, đến mức lúm đồng tiền trở nên sâu hoắm: "Chị Tùy, chị quá ~"
Trần Tự co ngón tay , gõ nhẹ lên trán một cái.
Anh đầu sang Tùy Thất và Liên Quyết: "Hai dịch chuyển về cùng ?"
Liên Quyết gật đầu: "Ừm."
Tùy Thất: "Không ban tổ chức gì nữa."
Cô giơ tay che nắng đầu: "Nóng quá, các xây chỗ trú ẩn ?"
"Có." Liên Quyết dậy về phía bên trái: "Bên ."