Ngô Bồi Lợi: “Ở nhà ăn thể dùng vật tư để đổi, ở chợ đen cũng thể đổi, thành nhiệm vụ của căn cứ cũng thể kiếm phiếu cơm.”
Việt Ý chú ý đến một phương diện khác: “Tinh hạch lưu thông trong căn cứ ?”
Ngô Bồi Lợi lời , một nữa cảm thấy may mắn vì giành mối ăn : “Mấy vị ông chủ, các vị qua là thủ phi phàm, nhưng trong căn cứ thường vẫn chiếm đa , cho nên tinh hạch chỉ lưu thông giữa những dị năng thôi.”
Trong lúc chuyện, mấy nữa nhà ăn.
Người dẫn đầu là một phụ nữ trưởng thành cao gầy, xinh mỹ miều. Mái tóc xoăn dài gợn sóng màu đỏ rực vén sang một bên gáy, đôi môi đỏ như lửa, mặc bộ đồ bó sát màu nâu, chân đôi bốt cùng tông màu, khí chất mạnh mẽ, xuất hiện thu hút sự chú ý.
“Chị Hồng!”
“Chị Hồng tới .”
“Chị Hồng hôm nay hứng đến nhà ăn ăn cơm ?”
Những dị năng vốn phản ứng gì, tất cả đều nhiệt tình chào hỏi cô .
Người phụ nữ gọi là chị Hồng cũng chào hỏi họ, giới thiệu thiếu niên thanh tú đang ôm trong tay cho : “Đây chẳng mới bảo bối mới, đương nhiên là dắt quen một chút với cảnh khắp nơi .”
“Chúc mừng chị Hồng nhé.”
“Ha ha ha ha, hổ là chị Hồng, nhiệm vụ tình mới .”
“Em trai đừng ngại ngùng, đều là một nhà cả.”
Thiếu niên thanh tú một chút cũng từng thấy qua cảnh tượng bao giờ, mặt đỏ bừng lên, lắp bắp dám ngẩng đầu ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-ban-trai-toi-da-mat-khi-mat-the-den/chuong-130.html.]
Ngược , hai trai trẻ theo chị Hồng thì sớm quen , họ tự giác chiếm chỗ, lấy cơm, đầu tiên như .
Ngô Bồi Lợi nhỏ giọng giải thích: “Chị Hồng là phó lãnh đạo của căn cứ chúng , dị năng hệ hỏa.”
Khương Dĩ Nha gật gật đầu, ánh mắt vẫn liếc qua liếc họ.
Sự sắp đặt quen thuộc khó để cô để tâm.
Mặc dù Khương Dĩ Nha ngoài miệng , nhưng khi thức tỉnh một dị năng như , cô vẫn luôn cảm thấy bất an.
Cô cố gắng tìm một đồng loại.
Cho nên khi thấy bốn của chị Hồng, cô nhịn dâng lên một chút hy vọng.
ba đàn ông đều là dị năng…
Khương Dĩ Nha còn đang suy nghĩ thì đôi mắt ai đó che .
“Tiểu thư thiên thần thật quá đáng nha —— thể chằm chằm đàn ông khác ngay mặt bọn chứ?” Tây Minh Kha từ phía che mắt cô , giọng chua loét: "Bọn họ bằng bọn ?”
“Không … Anh đừng bậy.” Khương Dĩ Nha đột nhiên bàn tay lạnh lẽo áp lên mặt, hàng mi dài cong khẽ run lên vài cái, như một chú bướm nhỏ hoảng hốt, bối rối bắt lấy.
Lòng bàn tay Tây Minh Kha cọ đến ngứa, cảm giác như chú bướm nhỏ theo làn da chui cơ thể , bay một mạch đến trái tim đập loạn xạ bên trong.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Cho dù thấy biểu cảm hiện tại của cô, cũng thể tưởng tượng cặp mi là cảnh tượng mỹ lệ đến nhường nào.
Tây Minh Kha cố ý xuyên tạc ý của cô: “Tiểu thư thiên thần thật sự cảm thấy bọn họ hơn ?”