Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 114

Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:26:43
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“…”

“Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng” quyết tâm, mím chặt môi hé răng.

Trực giác mách bảo, từng tế bào trong cơ thể gã đang điên cuồng gào thét, khuyên gã đừng hét lên như .

thể giao tiếp bằng ngôn ngữ của họ, nhưng “Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng” ngốc. Ngay cả khi nhận phụ nữ chiếc cằm biến thành cằm gỗ của con rối, cảnh tượng kỳ quái như bày mắt, thêm việc nhân viên cấp D còn nhấn mạnh bảo gã đừng sợ, cứ hét lớn lên, thì đúng là chỉ kẻ ngốc mới theo ý cô.

“Vậy…”

Lâm Dữu mỉm : “Sao gã hét nữa?”

Không khí trở nên tĩnh lặng.

Người đàn ông đối diện đột nhiên cũng bật .

Mọi tấc da thịt lộ của gã đều chi chít sẹo, ngay cả gò má cũng ngoại lệ. Những vết sẹo lồi lõm, ngoằn ngoèo, như thể vết bỏng cháy nhanh chóng lành , cứ thế ngang dọc khuôn mặt gã . Lúc , khi gã cố gắng nặn một nụ , ngoài hai từ “dữ tợn”, chẳng thể nghĩ gì khác. Vì cơ bắp cứng đờ, khóe miệng gã nhếch lên, tràn đầy vẻ bất hảo.

Và gã đúng là như .

Nhấc một chân lên, “Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng” từ từ di chuyển về phía .

Lâm Dữu thầm nghĩ .

Nếu bản lĩnh của gã thực sự chỉ thể dùng âm thanh để phá hủy đồ vật, thì thể dễ dàng vượt ngục quản thúc như , cũng sẽ xếp cấp “Keter”.

... Bất kỳ phụ nữ nào tiến phạm vi hai mươi mét quanh “Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng” đều sẽ ảnh hưởng, mất hết khả năng tự chủ mà la hét nhảy múa loạn xạ ... mặc dù thể khôi phục lý trí khi cưỡng ép kéo khỏi phạm vi đó, và trong cuộc cũng cảm thấy hổ, coi đó là lịch sử đen tối của , nhưng quá trình kéo hề dễ dàng.

“Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng” cũng chính là lợi dụng điểm và sức mạnh âm thanh của để vượt ngục quản thúc.

Khó mà ảnh hưởng tinh thần hình thành như thế nào, mắt thường cũng thể phán đoán liệu chạm đến rìa phạm vi năng lực . Dù thế nào nữa, để gã tiếp tục đến gần chắc chắn là chuyện . Hiện tại còn đường lui, nếu ngoài nữa thể sẽ chạm mặt đám đặc vụ , Lâm Dữu tuyệt đối dám hành động thiếu suy nghĩ như .

“Nào,” cô nghiêng đầu, hiệu bằng mắt với Mary Shaw, “Lên .”

Mary Shaw: “…”

Chuyện cũ như hiện mắt, ký ức đau đớn khi hai miếng ớt cay đến cổ họng khô rát vì cái mà ùa về.

Nghĩ đến đây, cô khỏi đàn ông đầy sẹo đối diện với ánh mắt lạnh lẽo và tiếc nuối ... cô chỉ thêm vài vết sẹo lên đối phương, mà còn kẻ khác cũng nếm trải nỗi khổ mà từng chịu.

Sao gã hét nhỉ, nếu gã hét lên thì chẳng thể thuận lý thành章 mà kéo lưỡi gã chấm bột ớt ?

“Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng” ánh mắt trần trụi của đối phương đến mức da đầu tê dại, nhưng gã cũng quan tâm nhiều, chỉ cần gã qua đó, chỉ cần gã qua đó ...

chỉ cảm thấy ống quần níu .

“Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng” cúi đầu, thấy một đôi bàn tay chạm khắc bằng gỗ đang kẹp chặt mảnh vải.

Con rối chỉ cao đến bắp chân đang bên cạnh, ôm lấy chân gã , ngẩng khuôn mặt sơn trắng đến rợn lên, đôi môi đỏ tươi “cạch” một tiếng hạ xuống, trông như một nụ đầy ác ý.

... Cút ngay!

luôn cảm thấy nên lên tiếng, chỉ đành hung hăng nhấc chân, dùng sức đá văng nó sang một bên.

Con rối quả thực sức lực gì, cánh tay mềm oặt buông lỏng, đầu va tường mà nghiêng sang một bên, khóe miệng vẫn còn vương nụ kỳ quái đó.

giây tiếp theo, đợi “Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng” đến gần mục tiêu của , một đôi cánh tay gỗ mảnh khảnh khác từ phía ôm chầm lấy gã . Những con rối nối đuôi , con nhanh hơn con , liên tục ùa tới, chúng trèo dọc theo chân gã lên .

Khác với con rối ban đầu, những món đồ gỗ đè lên nặng tựa ngàn cân. “Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng” vẫn cố gắng bước về phía , nhưng lũ rối kéo gã ngày một nặng nề, cuối cùng đầu gối mềm nhũn, gã khuỵu một gối xuống đất.

Trên bò đầy những con rối kỳ dị, gạt một tốp tốp mới, đôi môi mím chặt của gã tức đến mức giãn . Vốn dĩ gã cũng tính tình dễ chọc tức, ngược , chính vì cơn thịnh nộ mới khiến âm thanh của gã sức mạnh như .

“Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng” khỏi nghi ngờ liệu trực giác sai lầm , gã căn bản cần nhịn đám gỗ mục , chỉ tức thể dùng âm thanh điếc tai chúng cùng với kẻ đằng ...

Cơn giận cuối cùng cũng đạt đến đỉnh điểm khi một con rối trèo lên đầu gã cợt và còn véo tai gã .

một tay túm lấy miếng gỗ mục đó, ném thẳng xuống đất.

“Aaaaaaa ...”

Ngay khoảnh khắc tiếng gầm thét vang lên, những con rối đột nhiên ngừng .

Cũng chính lúc , “Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng” nhận trúng kế.

lúc gì cũng quá muộn, gã ngã phịch xuống đất, cơ thể còn theo sự điều khiển của chính nữa ... ở một mức độ nào đó, gã cũng trải nghiệm cảm giác của những phụ nữ khống chế. gã đàn ông đầu trọc thể cử động, trơ mắt phụ nữ giống như con rối từng bước đến gần, nắm lấy cằm gã , mạnh mẽ mở miệng gã .

Dù gã chống cự thế nào, chiếc lưỡi đó vẫn kéo thẳng ngoài miệng, thể cử động nữa, dù cố gắng thế nào cũng chỉ thể phát những tiếng “ư ư” rõ ràng.

Lâm Dữu lúc mới từ từ buông hai tay đang bịt tai xuống.

“Con đây, cũng khá dễ chuyện.” Cô ôn hòa : “Muốn lưỡi mạng, tự gã chọn.”

Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng: “…”

Cô gọi đây là dễ chuyện ư?!!

Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng: “Ư ư ư ư ...”

Lâm Dữu: “Lạ nhỉ, gã còn ?”

“Gã thích cay, kinh sợ là ăn ớt.” Mary Shaw giọng điệu nham hiểm xúi giục: “Tốt nhất là ớt ma Mexico, nhét hết một .”

Lâm Dữu: “…”

Không, đây chỉ là việc cô với gã thôi đúng ?

Cô vẫn yên tại chỗ, dám gần, dù thì ngay cả khi tự nhận ý chí tồi, cũng chắc đối phương ảnh hưởng . Còn Mary Shaw, khi c.h.ế.t cải tạo, bản thể tùy ý nhập bất kỳ con rối nào, sớm thể đơn giản dùng giới tính để phân định, lẽ đây chính là lý do cô thể trực tiếp qua đó dứt khoát kéo lưỡi.

“Muốn mạng ,” Lâm Dữu , “thì sẽ cản cô gì gã . Nếu xong việc mà gã vẫn còn sống thì sẽ giao gã cho bên Tổ Chức.”

“Cá nhân đề xuất một lựa chọn khác.”

.

“Gã thể vẹn thể, nhưng việc cho .”

săn cả đời chim mổ mắt, “Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng” thở hổn hển sõng soài mặt đất, cuối cùng cũng siết chặt những ngón tay đang chống xuống sàn.

Mary Shaw hừ một tiếng, cô sưu tập nhiều lưỡi như , nhưng thực sự từng sưu tập loại . Mắt thấy thể thêm một cái, cuối cùng vẫn lọt tay .

chỉ hận bên cạnh hai quả ớt, ngoài cũng quá tiếc nuối. Nếu còn việc gì của nữa, cô liền ôm Billy và vài con rối khác, biến mất tại chỗ.

Hành lang trở vẻ yên tĩnh như lúc cô mới đến. Lâm Dữu bước tới, nhặt tấm thẻ rơi mặt đất lên.

[Tên: SCP-638 “Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng”]

[Số hiệu thẻ: 038]

[Cấp độ: R]

[Chú thích: Người đàn ông đầy sẹo do t.a.i n.ạ.n rõ nguyên nhân, dù thể tự phục hồi, dấu vết sẹo vẫn còn. Khi gã kích động , chỉ thể bẻ cong thép, mà còn thể phát tiếng hét cực lớn kèm theo sức mạnh khủng khiếp. Đồng thời, sẽ gây ảnh hưởng tinh thần lên bất kỳ phụ nữ nào tiếp cận trong phạm vi hai mươi mét. gần đây dường như mắc chứng sợ rối rõ nguyên nhân, đề nghị sử dụng liệu pháp giải mẫn cảm, sẽ trở thành bạn với lũ rối.]

Lâm Dữu: “…”

Cô là ác quỷ ?

Không nếu đề xuất ý , “Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng” và Mary Shaw ai sẽ là đầu tiên đồng ý.

Lâm Dữu cất thẳng thẻ bài sổ tay, dự định sẽ dùng gã như một đòn tấn công diện rộng tầm xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-114.html.]

Gặp “Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng” ít nhất cũng mang cho cô thêm một chút lợi ích ... hành vi của gã chứng minh việc thang máy là an , lùi một vạn bước mà , tạm thời sẽ đám đặc vụ phát hiện.

mắt cũng còn con đường nào khác, cô trực tiếp bước thang máy đó. Các nút bấm trong cabin chỉ hai nút lên xuống, Lâm Dữu nhấn nút lên.

Cabin thang máy từ từ lên. Đến khi dừng ở một tầng nào đó, Lâm Dữu bước khỏi cửa thang máy.

Thật , trông cũng khác mấy so với hành lang đó, nhưng cô vẫn nhanh chóng chọn một hướng rảo bước tới.

“Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng” là SCP cấp “Keter”, ngược men theo hướng gã trốn thoát để tìm về, lẽ thể theo dấu vết mà suy các SCP cấp độ nguy hiểm cao khác quản thúc ở khu vực nào.

Càng trong, Lâm Dữu càng chú ý thấy những vết nứt ngày càng rõ rệt tường hoặc khung cửa. Rõ ràng, “Kẻ Gầm Thét Điên Cuồng” chính là từ đây mà trốn thoát .

Cô đề phòng động tĩnh, nhưng phòng ngàn phòng vạn, phòng một cánh cửa đột ngột mở khi cô ngang qua.

Lâm Dữu: “…”

Nữ nghiên cứu viên xông khỏi cửa: “…”

trông vẻ kiệt sức, chiếc áo blouse trắng cũng cài cúc lộn xộn, rõ ràng là một trong những ảnh hưởng bởi việc SCP-638 vượt ngục quản thúc. Nhà nghiên cứu kinh ngạc bộ đồng phục nhân viên cấp D Lâm Dữu, như thể đột nhiên nhớ điều gì đó.

Ngay khi tiếng hét kịp bật khỏi miệng, nữ nghiên cứu viên trợn mắt, mềm nhũn ngã xuống đất.

Thu Vũ Miên Miên

Mà phía , cán chổi vẫn còn lơ lửng ở đó, giữ nguyên tư thế vung gậy.

Sau đó, cán chổi bàn tay vô hình thả , “loảng xoảng” rơi xuống đất.

“Cuối cùng ...”

Một giọng hổn hển từ xa vọng , “Cuối cùng cũng đuổi kịp .”

Iris vội vã chạy tới, chống hai tay lên đầu gối, thở dốc vài mới ngẩng đầu lên, huơ huơ tấm ảnh trong tay với cô.

, chụp hết những nơi thể chụp ,” cô vẫn còn thở đều, lắp bắp giải thích, “Cứ phiên chằm chằm những tấm ảnh , thấy chị xuống thang máy là vội vàng chạy về phía ...”

“Vất vả cho cô .” Lâm Dữu chân thành .

Câu ngược khiến Iris chút ngượng ngùng, cô nữ nghiên cứu viên đ.á.n.h ngất.

“Xin , xin ...”

luôn miệng xin , đỡ vai đối phương dậy. Lâm Dữu cũng tiến lên giúp một tay, hai cùng kéo nữ nghiên cứu viên trở văn phòng của cô .

.”

Khi đóng cửa , Iris lên tiếng: “Sau khi chúng chuyển đến đây, viện quân từ bên điều qua còn áp giải về một nhóm nhân viên cấp D bắt, liệu khi nào…”

Lâm Dữu sững .

Cô hiểu ý của Iris, chẳng qua là Giản Minh Giai và những khác thể cũng trong đó, hỏi cô xác nhận một chút .

“Không ,” cô , “Không cần .”

Cô đủ tin tưởng bạn của , rằng dù thế nào nữa cũng chắc chắn sẽ bắt.

cũng ...”

còn tưởng các sẽ xử quyết tại chỗ chứ.”

Iris ngạc nhiên cô, tuy đối phương chuyện , nhưng vẫn giải thích.

“Ừm, đúng ,” cô hít một thật sâu, “Thông thường thì sẽ như .”

Những t.ử tù đưa nhân viên cấp D thực sự đối mặt với điều gì, Tổ Chức che giấu sự thật với họ. Một thậm chí đến giây phút cuối cùng khi c.h.ế.t mới đơn giản là giúp việc một thời gian sẽ tự do như họ . Và khi một Điểm mất kiểm soát hoặc một tháng, những nhân viên cấp D sự thật hoặc sẽ xử quyết, hoặc sẽ xóa trí nhớ ... hiện tại kết luận chính xác, chỉ lưu truyền hai cách , xem trò chơi áp dụng cách thứ hai.

“Tuy nhiên, liên quan đến gián điệp của Hỗn Mang Phân Liệt, nên họ mang về vài , lẽ thẩm vấn xem rốt cuộc xảy chuyện gì.”

Lâm Dữu hiểu .

Trước đó cô đoán, những chơi bình thường trốn thoát khỏi cơ sở tức là thành màn chơi thành công. Còn cô, Tổ Chức bắt thể coi là trốn thoát, chỉ thể cưỡng ép tiếp tục phát triển cốt truyện phó bản. Mà những chơi lẽ cũng giống như cô, kích hoạt cốt truyện ẩn.

cũng liên quan gì đến cô, Lâm Dữu gì.

“Cho xem ảnh của cô ?” Cô hỏi.

Iris sảng khoái đưa qua, Lâm Dữu lật xem từng tấm một. Trong mắt Iris là những hình ảnh thời gian thực, nhưng khi đến tay cô thì chúng trở nên bình thường. khi lật đến một tấm trong đó, đồng t.ử cô đột nhiên co , dừng động tác.

Những thứ khác .

... Cô cách thu phục chiếc chuông quản gia .

Trong hành lang , hai bóng lén lút vụt qua.

Một cao, thấp hơn nửa cái đầu và tròn trịa hơn một vòng, cả hai đều mặc bộ quần áo màu cam vàng cùng kích cỡ.

“Qua đây,” cao vội vàng lẻn từ bức tường bên sang bên , liền vội vã vẫy tay với mập, “Nhanh nhanh nhanh.”

Người mập chạy qua, thật may thấy tiếng ở xa vọng , hai nhân viên cấp D lập tức sợ đến hồn bay phách lạc. Cũng may nhờ cao thúc cùi chỏ, cánh cửa phía họ khóa, đẩy một cái liền “két” một tiếng mở .

Hai họ lúc chỉ mong chỗ trốn, thấy ai liền vội vàng chui , đóng cửa ... thì trông chừng cẩn thận, đừng để gió thổi tung lộ chuyện trốn trong văn phòng trống .

“Xui xẻo cả buổi trời, cuối cùng cũng đổi vận , hả?”

Anh mập dùng tay áo lau mồ hôi lạnh, “Anh xem xui đến mức nào chứ, bắt đến đây.”

“Còn gì nữa.” Anh cao vỗ đùi, “Chỉ còn một bước nữa thôi! Chỉ còn một bước nữa là chạy thoát , tóm! Haizz!”

Hai chơi đối mặt thở dài, năng lực của họ quá nổi bật, chạy cũng nhanh lắm ... nếu cũng đội đặc nhiệm tóm ... sống sót đến giờ cũng là nhờ mấy phần may mắn. Không ngờ phó bản kết thúc còn cốt truyện tiếp theo, Điểm còn hai SCP chạy thoát, một trong đó là mới đến thế nào đó, hai họ rõ lắm, nhân lúc hỗn loạn vội vàng tìm cơ hội chuồn .

“Trốn ở đây tránh đầu sóng ngọn gió một lát .”

Anh cao trực tiếp kéo một chiếc ghế xuống, “Hy vọng ai tới.”

Ngược , mập chịu yên, đầu đầy mồ hôi tìm chìa khóa, thầm nghĩ lóe lên ý tưởng tìm cách trốn thoát khỏi căn cứ canh phòng nghiêm ngặt . Anh đến máy in, đột nhiên thấy đó một tờ giấy mới in.

Anh ghé sát , “Ể?” một tiếng.

“Hình như là bản fax từ đó gửi tới? Về SCP mới ?”

Có lẽ SCP mới vượt ngục quản thúc, chạy , để phòng ngừa bất trắc nên thông báo rộng rãi, chỉ là nhân viên ở văn phòng đó việc gì đó gấp đến nỗi quên cả khóa cửa, bản cũng xem bản fax , ngược để thấy.

Nghĩ , mập liền đưa tay lấy xuống.

Lúc bận rộn chạy trốn để ý đám đặc vụ gì, cao lúc cũng chút tò mò, “Nói ?”

“Chờ một chút,” mập lẩm nhẩm , “Nói là phát hiện ở Điểm Mười Chín, phận ban đầu là nhân viên cấp D, còn là châu Á… Ê, Điểm Mười Chín là nơi chúng đó ?”

Nói đến đoạn , chính cũng nhận điều gì đó.

Anh mập: “…”

Anh cao: “…”

Cả hai đều thấy vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.

Đây chẳng lẽ…

…là một chơi?

 

Loading...