Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 116: Người Bạn Tốt Nhất
Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:27:28
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
SCP-053 tuy mới ba tuổi, nhưng do năng lực bẩm sinh và những trải nghiệm từ đó mang , cô sớm phát triển trí tuệ hơn bạn đồng lứa nhiều, cũng trưởng thành hơn một chút.
Cách một lớp cửa cách ly dày cộp, Lâm Dữu thấy mặt cô bé, chỉ thể dựa giọng để phán đoán cảm xúc của đối phương.
“... quen cô.”
Giọng cô bé mềm mại, ngọt ngào, mang chút nghi ngờ, “Cô vẻ cũng mấy đến đây, nhưng con cảm thấy… một phần những gì cô là thật.”
Lâm Dữu thầm kinh ngạc.
Trực giác của SCP-053 cũng lúc chuẩn đến đáng sợ như .
“Nói thế ,” cô xổm xuống, cố gắng để và đối phương ở cùng một tầm ngang bằng, khiến giọng quá kẻ cả, Lâm Dữu lựa lời , “Quan hệ giữa và con thằn lằn lớn đó phức tạp một chút, nhưng chung, việc thể cho cô bé chơi với nó là thật.”
“…Vâng.”
“ thể ở đây mãi .”
Lâm Dữu tiếp tục: “Vì , nếu cô bé , thì cùng rời khỏi Tổ Chức.”
“...Cô bé chọn thế nào?”
Cô đợi SCP-053 tự đưa lựa chọn, đầy nửa phút, cô bé quả quyết : “SCP-682 , đó!”
… là tình yêu đích thực!!
Lâm Dữu thầm nghĩ, cũng chẳng trách.
Cô nhớ thí nghiệm mà Tổ Chức thực hiện với một SCP tên là “Máy Ảnh Khao Khát”, bức ảnh ghi cho thấy ước nguyện của SCP-053 là chơi đùa cùng Bò Sát Bất T.ử mặc chiếc váy hoa nhí cô yêu thích nhất, móng tay còn sơn màu hồng phấn.
...Hình ảnh 'ấn tượng' đến mức dám .
Chuyện càng thể để Bò Sát Bất T.ử , nếu nó xong sẽ ăn thịt .
Dù nữa, khi nhận câu trả lời khẳng định, Lâm Dữu về phía cánh cửa đang nhốt SCP-053.
Vì tính chất đặc biệt của bản cô , nơi ngày thường đều cách ly. Nhân viên cũng mặc đầy đủ trang phục cách ly khí quyển dày cộm và kính che mắt để tránh chạm SCP-053 hoặc mắt cô .
Chính vì , Lâm Dữu nghĩ, chắc cũng cô đơn lắm.
Vì mới coi SCP-682, thể tiếp xúc và chơi đùa với mà cản trở, là bạn duy nhất.
Ngày ngày sống trong cảnh quản thúc, ngay cả Iris, tạm thời còn thể tự do hành động, cũng sẽ u uất vui, hiếm SCP-053, thể tiếp xúc bình thường với khác, nuôi dưỡng tính cách lạc quan như . Cô tính công kích, chỉ cần đừng dại dột tự ý tiếp xúc với cô thì sẽ hậu quả nghiêm trọng nào.
Biện pháp canh giữ của Tổ Chức đối với cô cũng quá phức tạp, ngoài những sợi xích sắt trong phòng dùng để cách ly hai khi đưa cơm, lớp bên ngoài cũng tương tự như “Cái Lỗ Trên Tường”.
Lâm Dữu dùng Thẻ Vạn Năng quẹt mở khóa.
Thu Vũ Miên Miên
SCP-053 sớm đợi ở cửa. Cánh cửa xoay trong, mới thấy một mảnh váy nhỏ in hoa nhiều màu sắc, Lâm Dữu liền lập tức đầu , tránh mắt cô bé.
Cô gặp vấn đề khó xử.
Hiện tại rõ ràng vẫn sự tin tưởng của SCP-053, dẫn cô cùng, thể cứ mãi né tránh như , phiền phức an ...
Cô kịp suy nghĩ của , Quản Gia dường như thấu điều gì đó, ông mỉm lên tiếng.
“Cứ giao cho .” Ông .
Lâm Dữu: “Thật ?”
Ông Deeds mỉm gật đầu, ông quỳ một gối xuống mặt SCP-053, thiện đưa một tay với cô bé ba tuổi. Khoảnh khắc hai , ngay cả Lâm Dữu cũng khỏi lo lắng đến toát mồ hôi.
Quản Gia vẫn thản nhiên giữ tư thế đưa tay, hề dấu hiệu ảnh hưởng, qua hai giây, cô bé tóc ngắn cúi đầu cũng tò mò đặt tay của – trong những ngày ở Tổ Chức, cô quen thấy các nhân viên mặc đồ cách ly, lúc khỏi chút mới lạ.
Đến khi ông nắm tay cô bé dậy nữa, Lâm Dữu nhận Quản Gia triệu hồi bởi Chuông Quản Gia lẽ trong phạm vi ảnh hưởng của SCP-053.
Lần coi như giải quyết việc cấp bách.
“Cứ ,” cô ngay, “Chúng bây giờ gặp Iris.”
Lâm Dữu trong “Chiếc Hộp” đến bước , mười phần thì đến chín phần là dựa thực lực của bản , một phần còn đôi khi cũng thoát khỏi quan hệ với vận may.
bây giờ, vận may của cô rõ ràng lắm.
Đế giày chiến đấu gõ xuống mặt đất, một đặc vụ từ bức tường bước thấy họ. Mặc dù thấy vẻ mặt của ẩn chiếc mũ bảo hiểm chống bạo động, nhưng từ hành động thể thấy ...
Có lẽ ngờ mục tiêu thật sự đang bắt cóc SCP, cũng như Lâm Dữu, sững sờ mất gần một giây.
Lâm Dữu: “…”
Khốn thật.
Cô tìm cách để tránh camera, nhưng tính ngàn tính vạn, ngờ vẫn bắt gặp trực diện.
Lại còn đúng lúc ...
Đặc vụ phản ứng nhanh chóng giơ s.ú.n.g lên, “Giơ tay lên!”
Đồng thời, dùng tay nhấn một thiết .
Lâm Dữu đó là gì. gần như ngay lập tức, ánh đèn trắng sáng rọi khắp hành lang chuyển sang màu đỏ, nhấp nháy với một cách định.
Theo đó là tiếng còi báo động inh tai, tiếng “bíp” kéo dài đập màng nhĩ, chỉ thôi cũng khiến căng thẳng thần kinh một cách vô cớ.
“Bất kể mệnh lệnh của cô là gì.”
Quản Gia khiêm tốn : “ đều sẽ thực hiện.”
Lâm Dữu rõ ông đang đến việc cử ông chặn đặc vụ .
“Không,” cô nhanh chóng , “Nếu họ chúng ở thì cần nữa.”
Cô khẽ hét lên.
“...Chúng rút !”
“Đứng !”
Lâm Dữu quyết tâm, coi như thấy tiếng hét từ phía , trực tiếp lao về hướng hẹn với Iris – cô sẽ quá xa, lỡ chuyện gì cũng dễ ứng cứu, quả là một lời tiên tri thần thánh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-116-nguoi-ban-tot-nhat.html.]
Cô bé chạy nhanh, Quản Gia dứt khoát bế thốc cô lên – vẫn là tư thế bế trẻ con tiêu chuẩn, để cô cánh tay .
SCP-053 bế xốc nảy lên, tuy chút khó hiểu chuyện gì đang xảy , nhưng vẫn ngoan ngoãn bám vai ông .
“Cẩn thận khi nổ súng!”
Có phía hét lên: “Họ đang dẫn theo SCP-053 bỏ chạy! Chú ý đừng mắt cô !”
Tổ Chức vốn dĩ chủ yếu bảo vệ các vật thể quản thúc, giờ thêm một cô bé khả năng phản đòn tấn công vật lý, bất cẩn một chút là rơi tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Trong lúc họ còn đang phân vân, Lâm Dữu cố gắng tăng tốc hết mức thể.
Ở góc rẽ, cô suýt chút nữa đ.â.m sầm đang chạy tới từ phía đối diện.
Iris rõ ràng là thấy báo động kéo lên nên vội vã chạy về, kinh ngạc hỏi: “Chuyện gì ?!”
Cô ngay đó thấy SCP-053 đang dựa vai Quản Gia. Vừa nhận cô bé , Iris kinh ngạc há miệng nhưng nên lời, đành nghi ngờ sang hướng khác, Lâm Dữu.
“Cô bé cùng chúng .”
Tình hình khẩn cấp, Lâm Dữu đành ngắn gọn: “Vừa đặc vụ tuần tra bắt gặp – đường tắt nào đến sân bay trực thăng ?”
Iris hít một thật sâu.
“...Để xem.”
Cô lôi một xấp ảnh từ trong túi , xòe tay như một bộ bài poker, ánh mắt nhanh chóng lướt từ trái sang , qua vài vòng đột ngột dừng ở một tấm.
“Đường !” Cô , “Đi theo !”
Iris quả là một bậc thầy trong việc kiểm soát thông tin.
Dù cũng là thành viên Omega-7 Abel và thực chiến rèn luyện, cô ngừng quan sát xen kẽ những bức ảnh chụp, thêm việc thò tay gây chút trở ngại nhỏ, cuối cùng cũng tạo một con đường thoát .
Họ luôn thể tránh các đặc vụ truy đuổi giữa đường, nhưng tiếng bước chân phía cũng ngày càng hỗn loạn.
Quân truy đuổi ngày càng đông, nhưng Lâm Dữu và những khác chặn cánh cửa dẫn lên tầng thượng.
“...Xong .”
Iris nghiến răng : “Cái mở thế nào?”
Ổ khóa và khung cửa cố định chắc chắn với , loại dùng thẻ quẹt, “Thẻ Vạn Năng” trong tay Lâm Dữu tự nhiên cũng dùng .
Hành lang cuối cùng họ qua, đa nhốt những sinh vật cấp “Safe”, dùng những căn phòng nhỏ trống trải nơi ở tạm thời cho chúng. Khi Lâm Dữu ngang qua, cô thấy qua ô cửa sổ nhỏ cửa những con Buồng Mắt và con Mèo Nửa Thân gặp đó, con vẫn đang chậm rãi chải chuốt bộ lông của .
Ở cuối hành lang , gần nhất chỉ một con Thỏ Lông Hoa đang trong một cái chuồng lộ thiên gặm… một viên gạch granite.
“…!!”
Mắt Lâm Dữu sáng lên.
Cô một tay túm lấy con thỏ nhỏ đen trắng đó.
Con thỏ rõ ràng ngơ ngác việc đột nhiên nhấc bổng lên, miếng gạch vụn còn đang c.ắ.n trong miệng cũng rơi xuống đất. Lâm Dữu quan tâm gì khác, cứ thế bế nó dí sát cửa.
Con thỏ: …
Mặc kệ trời sập , đồ ăn là !
Nó khẽ động đôi tai dài màu đen, cứ thế dùng răng cửa gặm ổ khóa.
Nhìn ổ khóa kim loại rõ tên vốn chắc chắn đang biến mất quá nửa hàm răng nó một cách rõ ràng, Iris chợt hiểu , vỗ trán một cái.
SCP-524, Thỏ Tham Ăn Walter.
Bản tính hiền lành, đến nỗi còn đặt cho nó một cái tên là “Walter”. Hầu như cần bất kỳ biện pháp bảo vệ an nào, nhốt nó trong chuồng chỉ vì sợ nó ăn mất các cơ sở vật chất quan trọng của căn cứ.
Nó thể ăn thứ, ngay cả nguyên liệu phóng xạ cũng thành vấn đề. Từng nó gây sốc khi ăn chính , nửa tiếng tự ăn sạch bản , nó xuất hiện nguyên vẹn tại chỗ cũ.
Chưa đầy mười giây, cánh cửa kim loại nó gặm thủng một lỗ lớn. Lâm Dữu một tay ôm thỏ, chỉ khẽ đẩy một cái, cầu thang thoát hiểm dẫn lên tầng thượng hiện mắt họ.
Quân truy đuổi đến gần.
Vài chạy như bay cầu thang, thấy tiếng của các đặc vụ và đội phản ứng đang tập trung ở cửa phía .
Cùng lúc đó, Điểm 24 của Tổ Chức cũng đang căng thẳng thống kê tình hình thiệt hại.
“Không tìm thấy bóng dáng SCP-638 ở cả? gã đó vượt ngục quản thúc , chạy ?!”
“Chẳng lẽ cũng ...”
“Buồng chứa SCP-999 mở! Nó còn ở trong đó nữa!”
“Ôi quỷ tha ma bắt, cô mang theo cái gã thích cù lét đó gì chứ?!!”
“Các thấy vai ông Deeds đang vác ai ? Cô bé đó! – Đợi , trời đánh, cô lấy Chuông Quản Gia từ thế?”
“Ngay cả SCP-105 cũng chạy theo , đám Omega-7 thể trông chừng đội trưởng nhỏ của họ ? Đặc biệt là hôm nay họ để lạc mất một ?”
“Cô còn tiện tay dắt luôn cả Walter – Đến cả một con thỏ mà cô cũng tha!!”
Giữa một mớ hỗn loạn, vẫn phán đoán hướng di chuyển của nhóm , nhanh chóng kết nối với phía sân bay trực thăng.
Trớ trêu , thời điểm bộ căn cứ đang lục soát, chỉ hai đang nhiệm vụ ở đó.
“Cẩn thận!”
Vừa nhận tín hiệu, nhân viên an ninh cạnh trực thăng thấy giọng từ tai , “SCP mới đó...”
Mắt đột nhiên tối sầm .
Quản Gia đỡ lấy nhân viên an ninh ông đ.á.n.h ngất. Ông và Iris mỗi một bên tập kích họ, lúc kéo hai khỏi sân bay trực thăng, bế SCP-053 đang ngoan ngoãn chờ bên cửa khoang lên máy bay.
Ông ghế lái, giọng điệu cung kính: “Vẫn theo kế hoạch đó chứ?”
Lâm Dữu “Ừm” một tiếng.
“Đến lúc tìm Abel chơi .” Cô .