Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:28:42
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

SCP-079: “...”

SCP-079: “???????”

Là một trong những chương trình AI hiếm hoi khả năng tư duy độc lập hiện nay, nó đơ mất gần hai ba giây.

Không tin lời SCP-682, chỉ là...

Chiếc camera siêu nhỏ trong bóng tối lặng lẽ xoay chuyển, “AI Cũ” cố gắng quan sát những con đang giữa đại sảnh từ góc độ.

Chiếc quan tài đá vốn đặt ở đây sớm thấy tăm , nó chứng kiến bộ quá trình Abel khuất phục, cũng phụ nữ dùng thủ đoạn gì.

Giống như nó tận mắt chứng kiến cô bày kế với SCP-682 và Abel như thế nào, dù hiểu rõ đối phương đóng vai trò gì trong đó, nhưng “AI Cũ” vẫn nghi ngờ liệu lời của SCP-682 quá phóng đại .

Trên màn hình nhất thời hiện thêm ký tự nào, đúng lúc , Giản Minh Giai “Ể” một tiếng.

“Dữu Dữu,” cô , “Trong bao đựng thẻ của đang cắm một tấm thẻ ?”

Lâm Dữu: “Hả?”

“Ồ,” cô cũng cúi đầu , thuận miệng giải thích thắc mắc của bạn , “Trước khi đến tìm các – lúc đó ngờ các sẽ mang nó theo, tớ nghĩ nếu phá hệ thống an ninh của họ để cướp Abel , thì tính thời gian chọn một tấm thẻ.”

Chuyến đó mất hơn một tiếng, cộng thêm thời gian hội ngộ và giải quyết đội tuần tra, đủ thời gian hồi chiêu để cô triệu hồi SCP-682.

“Sau “AI Cũ” cũng vẫn giữ .”

tủm tỉm .

“Xin nhé, cố ý đề phòng , chỉ là để phòng ngừa bất trắc thôi.” Lâm Dữu huơ huơ bao đựng thẻ màn hình, “...Đã về ‘Virus The Ring’ ?”

“AI Cũ” ngớ .

Virus The Ring là cái quái gì?

“Không cũng .”

Lâm Dữu bụng giải thích, “Chính là từ lâu đây, siêu năng lực của một tên là Sadako Yamamura kết hợp với bệnh đậu mùa, khi cô c.h.ế.t thì biến thành một loại virus mới.”

“Cô dùng virus để g.i.ế.c , thể dùng ý niệm để điều khiển hình ảnh, đặc biệt hỏi cô , cô cũng thể lây nhiễm cho chương trình.”

“Ban đầu định để cô trực tiếp tê liệt hệ thống an ninh ở đây, đến thì cũng cần tốn công nữa.” Lâm Dữu vẻ suy tư , “ khuyên nhất đừng giở trò gì, hẳn là rõ hậu quả của việc nhiễm virus.”

Cô bẻ ngón tay đếm từng điều một.

“Anh nó theo đó, động một tí là màn hình xanh c.h.ế.t máy, chương trình , chiếm bộ nhớ của , còn liên tục hiện một đống quảng cáo rác thể tắt , lời nguyền bảy ngày c.h.ế.t của cô hiệu lực tương tự chương trình máy tính ...”

SCP-079: “…”

Bò Sát Bất T.ử lặng lẽ gõ chữ.

[Thấy , lừa ngươi.]

Bây giờ thì những gì nó đều là lời thật lòng chứ.

SCP-079: “...”

…Thằng bạn nó đúng! Nó theo thằng bạn nó!

Nếu như đó nó còn đang cố gắng thử thách bên bờ vực cái c.h.ế.t, thì lúc từ bỏ ý định đó.

“Không,” giọng máy móc cứng nhắc đáp , may mà giọng vốn dĩ khô khan như , “AI Cũ” đang suy sụp đến mức nào, “Sẽ .”

“Vậy thì .” Lâm Dữu hài lòng gật đầu.

“Nếu gặp SCP-682 ,” cô cong cong mắt mày, “Có cũng nên để chúng ?”

“AI Cũ” còn dám tuân theo , nó ngoan ngoãn mở cánh cổng dẫn đến “Hành lang Sát Diệt” vốn hạ xuống để chặn họ .

Những vết ẩm ướt do nước biển rút để trong hành lang khô khá nhiều, may mà những nhân viên an ninh la liệt ở cuối hành lang vẫn dấu hiệu tỉnh .

ngay khi họ ngang qua, một nhân viên lẩm bẩm rên rỉ, khiến Cảnh Thanh Hà giật nảy . Anh vội vàng sang, chỉ thấy đối phương chỉ mấp máy môi vài cái, lúc mới yên tâm, cẩn thận nhấc chân vòng qua mép tường.

Chuyện đến nước , tạm thời thể coi như hành động xâm nhập kết thúc mỹ mãn. Lâm Dữu và những khác bước chiếc thang máy đó – nó là lối duy nhất của khu vực quản thúc .

Thang máy dài hai trăm mét, cứ mỗi năm mươi mét lắp thêm một cánh cửa chống nổ gia cố, nhưng hiện tại thứ đều trong tầm kiểm soát của “AI Cũ”, họ xuống trót lọt thế nào thì cũng thuận lợi trở bằng đường cũ như .

Khi cửa khoang thang máy từ từ mở hai bên, Lâm Dữu bước , trở mặt đất lâu gặp.

cố ý thu hồi Bò Sát Bất Tử, dù thì đến giờ nó cũng sẽ tự về, chi bằng cứ để nó và “AI Cũ” ôn chuyện cũ.

Họ thang máy mất một chút thời gian, tính đến giờ cũng gần xong, Lâm Dữu đầu nước biển từ từ nhấn chìm giếng thang máy, che một chút dấu vết họ từng đến, : “Nên .”

Lời của cô với mấy đồng hành, SCP-079 cũng rõ đối tượng chỉ đến là chính nó. Nó kìm nén hồi lâu, nghĩ đến lời khuyên của Bò Sát Bất Tử, đến một chữ cũng nặn nổi. Cuối cùng, chiếc USB cắm bảng điều khiển đành từ từ biến thành một tấm thẻ.

[Tên: SCP-079 “AI Cũ”]

[Số hiệu thẻ: 036]

[Cấp độ: SR]

[Chú thích: Là một AI thông minh tự phát triển dựa chương trình do một sinh viên đại học nào đó tạo . Sau khi kết nối với nhiều máy tính trong một sự cố mất kiểm soát quản thúc, nó thành quá trình tiến hóa diện ở trình độ công nghệ hiện tại. Chỉ cần nó, bạn thể trở thành hacker đỉnh cao nhất! gần đây rơi nỗi sợ hãi virus xác định, hễ cơ hội là sẽ cố gắng hết sức tải phần mềm diệt virus, còn đang cố gắng tự chương trình tương tự, đúng là khổ thật mà.]

…Lâm Dữu thầm nghĩ câu “khổ thật mà” thật sự hồn.

Cô lơ đãng cất tấm thẻ rơi bảng điều khiển , trong đầu nghĩ đến việc Quản Gia lúc họ nhảy xuống trực thăng lát nữa sẽ tới, đến giờ vẫn thấy , đừng gặp rắc rối gì .

Thật đúng là trùng hợp.

Ý nghĩ xuất hiện trong đầu cô đầy nửa phút, đột nhiên thấy khẽ gõ kính.

Tiếng động khiến mấy đều giật , Lâm Dữu và Iris là đầu tiên đầu , thấy Quản Gia đang bên ngoài cánh cửa khép hờ.

“Xin phiền,” ông Deeds vẻ mặt nghiêm trọng, “Có gặp quý cô.”

Lời , Lâm Dữu đoán bảy tám phần lý do ông đến muộn – lẽ khi đến thông báo một cuộc trao đổi với đó. Mà dáng vẻ của Quản Gia, đến cũng là nhân vật đơn giản. Cô suy nghĩ vài giây, vẫn gật đầu, mở cửa theo ngoài.

“Là ai?” Lâm Dữu hỏi.

Lời còn dứt, cô cúi đầu nhận hỏi một câu ngớ ngẩn, lập tức giơ tay hiệu Quản Gia cần nữa.

Khi họ mới đến gần đây, chính là dựa cây cối và bụi cỏ xung quanh để che giấu mới từng một đ.á.n.h ngất các nhân viên an ninh tuần tra.

lúc những cành lá đó đều khô héo đến t.h.ả.m hại, rũ xuống một cách khô khốc, chỉ còn trơ những cành nấm mốc ăn mòn.

Đất đai cũng khô cằn nứt nẻ, lá cây rơi đó mục nát đến mức như thể chỉ cần chạm nhẹ là sẽ tan thành tro bụi.

Khi thấy đang giữa khu vực rộng chừng hai mươi mét , đang tiếc nuối những bụi cây khô héo, Lâm Dữu đột nhiên cảm thấy thu “AI Cũ” quá sớm.

Như nếu đến ý , chỉ cần dụ trong là...

Tiếc là bây giờ nghĩ đến chuyện cũng muộn.

Trước cả Lâm Dữu, Iris kinh ngạc kêu lên một tiếng.

“Anh là đó...”

“Không sai.” Người đàn ông lạ mặt mỉm , “Chúng gặp Lễ Tạ Ơn năm ngoái – lúc đó đang giúp Tiến sĩ Franks sắp xếp tài liệu ở chỗ các .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-119.html.]

“Đừng lo lắng.”

Giọng ôn hòa lịch sự, nhưng phảng phất một cảm giác máy móc kỳ lạ, giống như hai cánh tay biến đổi thành kim loại của , “ ý thù địch.”

Anh trông ngoài ba mươi, tóc đen mắt xanh, da ngăm đen. Xương quai xanh và hai bàn tay lộ ống tay áo ánh lên màu kim loại, ngoại hình xuất sắc như em trai .

“Abel các vị chiếu cố .” Anh .

…Chiếu cố cái khỉ gì chứ.

Lâm Dữu hiếm khi chút chột .

SCP-073, “Cain”.

... , trai của Abel.

Cain ruộng, Abel chăn cừu. Hai vốn phân công rõ ràng, chỉ vì một ngày tế lễ, Thượng Đế nhận lễ vật của Abel mà nhận của Cain. Mâu thuẫn tích tụ bấy lâu bùng phát, vì ghen ghét mà g.i.ế.c c.h.ế.t em trai , cũng vì chịu sự trừng phạt của Thượng Đế – bất cứ nơi nào đến, đều sẽ trở nên hoang tàn, cỏ cây mọc nổi.

Mà Thượng Đế cũng ban cho một sự bảo vệ nhất định, giống như cô bé , bất kỳ tổn hại nào đối với Cain cũng sẽ phản lên chính kẻ tấn công.

Anh lang thang hàng vạn năm, hiện tại cũng trong một t.a.i n.ạ.n mà Tổ Chức quản thúc.

Trong những năm tháng dài đằng đẵng, Cain thông thạo hầu hết các ngôn ngữ thế giới, khi suy ngẫm suy ngẫm về tội của cũng mài giũa những góc cạnh trong tính cách, trở nên ôn hòa và thích giúp đỡ khác.

Vì khả năng ghi nhớ đáng sợ thể nhớ hết bộ nội dung của một cuốn từ điển tám trăm trang trong vòng một phút rưỡi, các lãnh đạo cấp cao của Tổ Chức cho phép tham gia lưu tất cả các tài liệu.

Nói là lưu, thực là để ghi nhớ bộ.

“Anh ?” Lâm Dữu nhỏ giọng hỏi Iris.

Người cũng lặng lẽ ghé tai cô.

“Lễ Tạ Ơn năm ngoái,” Iris hạ giọng, “Abel và những khác đột xuất nhiệm vụ, nhóm của căn cứ. Sau đó đến ‘ lưu’ báo cáo hành động của chúng , khi Abel về.”

Cũng đúng.

Lâm Dữu nghĩ.

thì Abel gặp kẻ g.i.ế.c sẽ nổi điên.

Từ đầu đến cuối, Cain đều mỉm họ thì thầm bàn tán, một lời nào.

Cho đến khi Lâm Dữu lên tiếng.

“Anh đến đây bằng cách nào?” Cô nghi ngờ hỏi.

Nếu cô nhớ lầm, Tổ Chức tuy cho phép Cain tự do hành động, nhưng biện pháp canh giữ đối với vẫn nghiêm ngặt.

Cain chỉ khẽ mỉm .

tình cờ tin các trốn thoát, nghĩ rằng thể sẽ đến tìm Abel,” , “liền tháo thiết theo dõi của , cũng những việc giống như các .”

Lâm Dữu: “…”

Anh đang đến việc cướp một chiếc trực thăng?

Cain dừng một chút.

“Dù nữa,” , “Nguyện vọng duy nhất của bây giờ là sám hối cho những tội đây, mặc dù… chắc chắn Abel sẽ tha thứ cho .”

nếu các mang nó , đây cũng còn ý nghĩa gì nữa.”

“...Phiền các vị mang thêm một nữa ?”

Lâm Dữu “Ừm” một tiếng.

Người mắt tương đương với một kho dữ liệu di động của Tổ Chức, trong đầu tất cả tài liệu mật, còn自带 phản đòn vật lý. Sau nếu phó bản , tuyệt đối là lãi to lỗ.

Quan trọng hơn là...

Chiếc trực thăng của họ vốn cũng còn nhiều nhiên liệu, bay lâu như , e là càng còn ít, bay bao xa.

“Chiếc trực thăng cướp ?” Cô hỏi.

Chỉ cần rời khỏi đây, hẳn là tương đương với việc thành màn chơi.

Chuyến thật đáng giá, Lâm Dữu nghĩ đến Sổ Tay Thẻ Bài đầy ắp của , vui vẻ nghĩ – đúng là đại bội thu.

Tiếng gầm rú khổng lồ của trực thăng lướt qua đỉnh đầu, một nhân viên an ninh trong phòng điều khiển đột ngột tỉnh giấc.

Ban đầu còn hiểu chuyện gì, cho đến khi cơn đau nhói gáy nhắc nhở rốt cuộc xảy chuyện gì.

Thu Vũ Miên Miên

Nhân viên an ninh kinh hãi bật dậy, lập tức nhấn nút liên lạc khẩn cấp bảng điều khiển.

Trớ trêu , vị trí của họ, nơi đầu tiên nhận tín hiệu cầu cứu chính là Điểm 24 gần nhất.

...Đầu của Giám đốc Điểm sắp nổ tung .

“Ngay cả Abel cũng cướp ?!” Ông thể tin nổi hỏi .

…Thực tế còn hơn thế nữa.

“Còn, còn …” Cấp cứng rắn đáp, “Có thể còn cả Cain.”

Giám đốc Điểm: “???!!!!”

“Cậu nữa xem?!”

“Là thế .”

Đặc vụ đó thở dài, “Tín hiệu của Cain biến mất, dựa theo vị trí gần nhất của thiết theo dõi mà chúng phát hiện , lẽ đến hội ngộ với họ ...”

“Không kể những thứ mất ở Điểm của chúng , còn Iris và SCP-682 .” Anh , “Điểm Mười Chín còn mất tích nhiều SCP, bao gồm SCP-096 ( “e thẹn”), SCP-173, SCP-079 (AI ‘cũ’), SCP-106 (The Old Man), SCP-352 (Baba Yaga) và SCP-049 (Plague Doctor)’, vì chúng kịp thời bắt giữ những thành viên còn của Hỗn Mang Phân Liệt, về cơ bản thể khẳng định do họ , nghĩa là...”

Giám đốc Điểm: “…”

Ông nữa.

Đây nó là loại gì thế?! Vặt lông ngỗng cũng ác bằng!

“Ra ngoài, ngoài,” Giám đốc Điểm chỉ cảm thấy lòng vô cùng mệt mỏi, luôn miệng xua tay, “Cậu ngoài .”

Ông day day thái dương, lấy bản báo cáo gây đại họa đó.

[Số hiệu Dự án: SCP-[DỮ LIỆU BỊ XÓA]]

Giám đốc hít một thật sâu, gạch bỏ cái cấp độ "Safe" c.h.ế.t tiệt vốn ghi “Cấp độ Dự án”.

Xét đến mối đe dọa từ việc đối phương kiểm soát nhiều SCP cấp “Keter”, cùng với việc Cain, tất cả tài liệu của Tổ Chức, đột ngột đào tẩu...

Ông do dự hồi lâu, điền đó một cấp độ cực kỳ hiếm thấy.

[Cấp độ Dự án: Apollyon]

Nghĩa là ác quỷ, cũng tức là – hiện tại thể quản thúc.

 

Loading...