Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 122
Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:30:04
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
[Tên gọi: SCP-073 "Cain"]
[Mã thẻ bài: 034]
[Cấp bậc: SR]
[Ghi chú: Tên của bắt nguồn từ con trai cả của Adam và Eva, tính tình ôn hòa thiện, vui vẻ hợp tác với khác. Có năng lực chuyên môn về ghi nhớ hình ảnh, từng giúp Tổ Chức lưu cơ sở dữ liệu của họ. đòn tấn công nhằm đều sẽ phản kẻ tấn công gấp bảy , bất kỳ vùng đất nào từng qua đều sẽ trở nên hoang vu và mất hết chất dinh dưỡng trong thời gian ngắn, các sinh vật sống trong đất cũng sẽ c.h.ế.t ngay lập tức. Theo đề nghị của chính , nhất đừng để Abel gặp , nhưng đồng thời khao khát em trai tha thứ, thật mối quan hệ tréo ngoe bao giờ mới kết thúc đây.]
Lâm Dữu cầm tấm thẻ bài, ngắm tới ngắm lui một hồi.
Cain dẫn họ đến bên chiếc trực thăng mà cướp , khi máy bay khởi động liền mỉm rằng vai trò của lẽ đến đây là hết, tự giác biến thành thẻ bài.
Nhìn hành động của , cô lý do để tin rằng thật sự nhận tội sâu nặng của trong hàng ngàn vạn năm lang thang cô độc, nhưng đối với trong cuộc còn thì đây là một chuyện khác.
Cô tư cách em trai để tha thứ cho , nhiều nhất cũng chỉ thể thỉnh thoảng thăm dò thái độ của Abel – hơn nữa cô còn nghi ngờ liệu Abel thấy hai chữ đó .
Chuyện phiền phức để hãy , cái lực Abel đóng sầm cửa lúc , mối quan hệ giữa cô và còn chắc thỏa nữa là.
Ngón tay Lâm Dữu khép , tấm thẻ bài mới nhận cũng biến mất trong lòng bàn tay cô, cô nghiêng đầu.
" nghĩ chúng cần chuyện."
Iris: "Hả?"
Cô vốn đang dựa cửa sổ mây bay bên ngoài, vuốt ve bộ lông của Walter một cách lơ đãng – ngẩn mất hai giây mới nhận đối phương đang gọi .
Giản Minh Giai ở hàng ghế cuối cùng ngáp một cái chán chường, Cảnh Thanh Hà thì thẳng tắp, tự thấy quá mất mặt trong phó bản , nên đang tính toán xem lúc nào thì nhanh chóng ngoài.
Dù theo suy đoán của họ, chỉ cần tìm một địa điểm tương đối an để hạ cánh, đảm bảo tạm thời Tổ Chức bắt thì coi như qua màn.
So với Lâm Dữu, Iris với hai họ lắm, lúc cô do dự đầu , nhích về phía , để gần Lâm Dữu hơn một chút.
"Nói chuyện gì cơ?" Cô hiểu.
" chỉ tò mò thôi," Lâm Dữu chớp mắt, "Chị vì cái gì?"
Iris mấp máy môi, mắt thấy định hai chữ , nhưng đối phương ngắt lời .
" chị thoát khỏi sự giám sát và quản chế – nhưng suốt quãng đường chị cũng thấy đấy, những như SCP-682 bọn họ cũng tự do lắm ?"
" mà..." Iris nhỏ, "Tự chọn, chắc chắn sẽ tự do hơn là ép buộc chứ."
Lâm Dữu lúc bật , "Nói là, chị cùng nên mới giúp , chứ đơn thuần chỉ vì tự do?"
Iris suy nghĩ một chút, gật đầu, cẩn thận sáp gần, giọng càng lúc càng nhỏ: "Thật trong ảnh thấy chị cách nào khiến đội trưởng 682 húc tung lên trần nhà , Adrian và Betts họ hỏi tại mà dám ... thấy lúc chị đối đầu với ngầu lắm."
Lâm Dữu: "..."
Cô tích tụ oán hận sâu bao nhiêu ?!
Như thể thấu ý tứ trong mắt cô, Iris bắt đầu đếm từng tội một.
"Chị xem nhé, bình thường nhiệm vụ đều giữ cách với , nếu lúc hưng phấn lên vung d.a.o sẽ thương oan. Ngày nào cũng bắt chúng chạy năm cây , là mười cây , ai dám chạy chậm một chút là dùng roi mây quất cho một trận."
"Còn gập bụng, hít đất và tất cả các bài tập thể lực, nếu thấy chán thì đấu tập với , cằm của một đồng đội còn dùng kiếm gỗ tập luyện đ.á.n.h nát. Lại còn bắt chúng giải phẫu động vật sống, nếu sẽ g.i.ế.c hết những khác, quỷ tha ma bắt tiếng kêu t.h.ả.m thiết của chúng thật sự khiến phát điên –"
"Đáng lẽ trị từ lâu ." Cô hậm hực .
Lâm Dữu: "..."
Cô che mặt, đưa tay , vỗ vỗ vai Iris đầy thông cảm.
"Hơn nữa, cho dù ở thì chắc chắn cũng ngày họ tìm thấy." Người nhún vai một cách thoải mái, "Dù Tổ Chức thì cũng sẽ Hỗn Mang Phiến Quân, Tay Rắn Liên Minh Siêu Nhiên – đúng , còn một điểm nữa."
Đôi mắt cô sáng lấp lánh.
"Đi cùng chị, sẽ đến nhiều nơi ?"
Nói cũng sai, Lâm Dữu "ừm" một tiếng.
Iris dùng đầu ngón tay mân mê chiếc máy ảnh Polaroid đeo ngực, ngập ngừng .
"Mặc dù tất cả là vì cái ... vẫn thích nhiếp ảnh, từ khi bố tặng nó cho , mê mẩn cảm giác tương tác với những bức ảnh, nếu thể đến nhiều nơi hơn để chụp nhiều ảnh hơn..."
"À, thể đảm bảo," Lâm Dữu tủm tỉm, "Những nơi đến chắc chắn ít, chỉ là ma quỷ thể nhiều một chút, chị thích ảnh linh dị ?"
Iris: "..."
Iris: "Có... thể thử xem?"
lúc , ai đó bất ngờ vỗ lưng Lâm Dữu từ phía . Cô đầu , thấy Giản Minh Giai đang nhoài lưng ghế, "Hai chuyện gì mà vui vẻ thế?"
"Không gì," Lâm Dữu xua tay, "Sao ?"
Giản Minh Giai "ồ" một tiếng, "Xem thử hạ cánh ở chỗ đó ."
Cô chỉ một vị trí qua lớp kính cửa sổ, Lâm Dữu sang, Iris cũng ghé gần xem xét.
"Đây là cái gì?"
"Hình như là một xưởng gỗ bỏ hoang," đến lượt Cảnh Thanh Hà trả lời, gãi gãi má, "Hay là chúng thử ở đó xem ?"
Lâm Dữu nheo mắt.
Phía xa, xung quanh tuy là những gốc cây trơ trụi và núi rừng bao bọc, nhưng ở giữa một đất trống bằng phẳng. Trước lẽ dùng để chứa gỗ, bây giờ bỏ hoang dùng đến nữa, thành một điểm hạ cánh tạm thời cho họ.
"Ừm." Cô lên tiếng gọi, "Deeds?"
Người quản gia vẫn ở ghế lái mỉm đáp , "Vâng ạ."
Mọi việc đều theo sự sắp đặt.
Lần còn đạp lên thang dây mềm mại lơ lửng giữa trung để đáp xuống, hạ cánh khẩn cấp trong một xưởng gỗ bỏ hoang, Lâm Dữu mới cảm nhận sự khác biệt lớn đến mức nào so với bãi đáp trực thăng đàng hoàng của Tổ Chức.
May mà kỹ năng lái của quản gia thật sự xuất sắc, họ hạ cánh khá định. Cánh quạt từ từ ngừng , lúc Lâm Dữu mở cửa khoang nhảy xuống, cô nghi ngờ liệu đời còn trực thăng thêm nào nữa .
Giản Minh Giai lau mồ hôi lạnh, Cảnh Thanh Hà thì chân nhũn , vịn thành cửa thở phào một dài.
"Đến khu rừng chắc là thoát khỏi sự truy đuổi của Tổ Chức ," Lâm Dữu đoán, "Đi thôi?"
Họ và Cain cướp đều là trực thăng dùng cho nhiệm vụ bên ngoài, tuy rằng để che giấu sự tồn tại của Tổ Chức với công chúng nên biểu tượng in máy bay, nhưng chỉ riêng chiếc trực thăng thôi cũng đủ nổi bật , chừng dân nào đó rõ sự tình thấy chút bóng dáng. Chưa kể đến nhân chứng , ai vệ tinh giám sát của Tổ Chức chụp gì .
Trực thăng dễ gây chú ý, nhưng đợi họ chui khu rừng rậm rạp thì dễ tìm nữa.
Lời còn dứt, tay cô nhét một cục bông. Lâm Dữu cúi đầu, Thỏ Tham Ăn Walter đang trợn tròn đôi mắt đen láy cô một cách ngây thơ.
Iris đưa con thỏ qua chỉ , đồng thời bước theo khi Lâm Dữu và những khác rừng.
Người quản gia thì khỏi .
Cũng chính lúc , bao nhiêu thăng trầm – Tổ Chức lẽ còn cảm nhận sâu sắc hơn – bên tai Lâm Dữu vang lên âm thanh nhắc nhở quen thuộc.
[Chúc mừng bạn, phó bản cấp S 《Quản thúc Thất bại》 thành bộ cốt truyện.]
[Biểu hiện của bạn trong phó bản đ.á.n.h giá là – S.]
[Do kích hoạt tuyến cốt truyện ẩn, nay thưởng một hậu truyện, chơi cơ hội lựa chọn phó bản .]
Lâm Dữu: "....."
Cho đến khi căn phòng với những sợi ánh sáng xanh đậm nhấp nháy lúc đăng nhập, cô vẫn hồn.
...Cô thể ngay bây giờ!!!
Không đúng, Lâm Dữu cũng nhanh chóng nhận , hình như ô thẻ của cô đủ –
Ủa, ô thẻ của cô?
Cô chằm chằm Sách Tranh đang mở mặt, phía một mảng xám xịt chẳng chính là mười lăm ô thẻ mới mở khóa ?
Phải là kinh nghiệm nhận khi thành phó bản cấp S thật sự ít, Lâm Dữu nhớ là thanh kinh nghiệm còn thiếu hơn nửa ống mới đầy mà giờ mới một , cô lên cấp xong, bây giờ chỉ nhích lên thêm một chút xíu.
trong lòng Lâm Dữu chẳng chút vui mừng nào, chỉ tiếc nuối khôn nguôi.
Sao mà giữa chừng phó bản cho thêm chút kinh nghiệm nào chứ, cứ đợi đến khi thành mới tính toán.
Nếu cô lên cấp giữa chừng, còn lo gì chuyện ô thẻ ô thẻ nữa, trực tiếp bê cả cái trạm đó cũng thành vấn đề. Dù SCP trong trạm đó, thì cứ theo kế hoạch ban đầu cướp trực thăng cũng , nhiên liệu đủ cũng chẳng chuyện gì to tát, cô chạy cũng chạy đến trạm tiếp theo để thu thẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-122.html.]
Bây giờ hối hận cũng chẳng ích gì, Lâm Dữu u uất nghĩ đến cơ hội "hậu truyện" thưởng, thầm nghĩ đến lúc đó cô nhất định bù đắp .
Cô cúi đầu ba tấm thẻ xuất hiện trong tay lúc thành phó bản.
[Tên gọi: SCP-524 Thỏ Tham Ăn Walter]
[Mã thẻ bài: 017]
[Cấp bậc: R]
[Ghi chú: Một con thỏ cái gì cũng ăn, cái gì cũng ăn , từng gây chấn động khi ăn chính cơ thể lộn ngược miệng từ trong ngoài, ăn luôn cả cái đầu. Dĩ nhiên, nửa tiếng nó xuất hiện ở chỗ cũ. Bộ lông thỏ mềm mại sờ thích, nó thường để ý khác sờ mó thế nào, vì triết lý sống của nó chỉ một chữ – Ăn! Tái bút: Gần đây khi đói một trận phát hiện quan tài đá của SCP-076 là mỹ vị tuyệt hảo, nhất nên để canh chừng quan tài của .]
Quá thật.
Abel mà chắc phát điên, Lâm Dữu thầm nghĩ.
[Tên gọi: SCP-105 Iris]
[Mã thẻ bài: 037]
[Cấp bậc: SR]
[Ghi chú: Cựu thành viên đội đặc nhiệm cơ động Omega-7 "Chiếc Hộp Pandora" của Tổ Chức, thể thấy hình ảnh thời gian thực của địa điểm chụp qua ảnh và điều khiển các vật thể trong phạm vi máy ảnh, nếu là ảnh chụp bằng chiếc máy ảnh mang theo bên thì sẽ thuận tay hơn. Ước mơ là đến nhiều nơi hơn để chụp nhiều loại ảnh khác , nếu tặng cô sách hoặc tài liệu liên quan đến nhiếp ảnh thì thể sẽ vui.]
...Cái gã thích mô tả Sách Tranh một cách hả hê hack nick ?!
Thầm nghĩ như , Lâm Dữu vẫn ghi nhớ đề nghị của đối phương, dù trốn thoát cũng nhờ Iris giúp đỡ ít, khen thưởng cô nhiều hơn cũng là điều nên .
Cô nghĩ lật tấm thẻ cuối cùng.
[Tên gọi: SCP-662 Chuông Tay Quản Gia]
[Mã thẻ bài: 035]
[Cấp bậc: SR]
[Ghi chú: Rung chiếc chuông , bạn thể nhận một quản gia tự xưng là "Di sản Anh quốc", sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng yêu cầu của bạn. Ông sẽ thành gần như hảo các dịch vụ mà bạn yêu cầu. Ngoài , nếu bạn thứ gì đó, chỉ cần yêu cầu quá phức tạp, để ông tạm thời rời khỏi tầm mắt của bạn, ông sẽ tạo thứ đó cho bạn từ hư . Được , bây giờ ông thuộc về bạn vĩnh viễn.]
Lâm Dữu , cắm cả ba tấm thẻ Sách Tranh.
"Các bây giờ định gì?" Cô mở kênh thoại đội, " –"
Cô còn kịp cơ hội Tổ Chức, thì thấy Cảnh Thanh Hà kêu lên một tiếng "Vãi chưởng" bất ngờ, Giản Minh Giai cũng hít một lạnh.
"Ủa," Cảnh Thanh Hà phản ứng , "Chị Giai cũng thấy ?"
Giản Minh Giai "ừm" một tiếng.
Lâm Dữu: "Hai gì ?"
"Chế độ cạnh tranh," bạn của cô ngắn gọn, "Mở ."
Lâm Dữu: "...??!!"
"Tớ thoát game lên trang chủ xem đây."
Cô quả quyết : "Lát nữa gặp."
"Ây ây, đợi chút." Giản Minh Giai ngay, " lúc tớ qua đó một chuyến, bố tớ sáng nay mới từ chỗ họ hàng về, bảo tớ cũng mang ít đồ qua nhà luôn."
"Vậy chị Dữu các ..." Cảnh Thanh Hà thấy chuyện gì của , cũng , "Tạm biệt?"
Giản Minh Giai: "Còn ?"
"Em xếp hàng một phó bản đơn , em em em em tin!" nhất định rửa sạch nỗi nhục của !
Dù cũng lớn lên cùng từ nhỏ, hai nhà cách xa, chỉ nửa trạm xe buýt. Lâm Dữu tháo mũ bảo hiểm, mở máy tính, kỹ từng chữ từng từ nội dung hoạt động công bố đó trang web chính thức, thấy tiếng chuông cửa nhà vang lên.
Cô đang ở trong phòng ngủ, chuyện mở cửa cũng đến lượt cô. Cô hé cửa phòng, thấy Lâm đang xem TV ở phòng khách trực tiếp mở cửa, thấy đến liền cằn nhằn đến thì đến còn mang đồ gì.
Bên Giản Minh Giai gọi một tiếng "Dì", giải thích vài câu đây là bố cô nhờ mang qua, vội vàng đuổi sang bên .
"Chao ôi," cửa, cô còn câu nệ như mặt Lâm nữa, "Cậu bên ngoài nóng đến mức nào – Vẫn đang xem ?"
Lâm Dữu: "Ừ."
Tin tức sắp mở chế độ cạnh tranh tiết lộ từ sớm.
Sau khi chơi bàn tán xôn xao một hồi, phía chính thức công bố thêm một tin tức nữa, rằng chế độ cạnh tranh vẫn đang điều chỉnh, tám giờ sáng mai sẽ chính thức mắt.
Vì đây là đầu tiên mở phó bản chế độ cạnh tranh, nên quyết định tổ chức một sự kiện chính thức.
Mỗi chơi thể đăng nhập tài khoản trang chủ để xem đủ tư cách tham gia , nếu , giao diện sự kiện là thể rút thăm, ngẫu nhiên quyết định xếp phe nào.
"Nghe sẽ ghi hành động của chơi hai bên," Giản Minh Giai mà ngẩng đầu, "Sau khi cuộc thi kết thúc sẽ cắt ghép thành một video, nhưng phát trực tiếp thì chắc."
Lâm Dữu: "...Hả?"
Cô chằm chằm trang chủ chỉ tiết lộ thông tin về cuộc thi và giới thiệu sơ lược về phó bản, mà tài nào mấy câu cô ở .
"Diễn đàn , nội bộ qua đó tiết lộ tin ."
Nghe thấy giọng điệu mờ mịt của cô, Giản Minh Giai ngẩng đầu lên huơ huơ điện thoại với cô, "À đúng , bây giờ nổi tiếng ở đây đấy."
Những hành động đó vốn đủ rõ ràng, huống chi những chỗ che mờ đều soi hết, quen một cái là ngay là cô.
Mi mắt Lâm Dữu giật giật.
"Kệ nó ," cuối cùng cô chỉ , "Cứ xông lên mà , tớ thế nào thì vẫn cứ thế ."
"Được , khí phách."
Giản Minh Giai vẫn tiếp tục lướt diễn đàn, lơ đãng giơ ngón tay cái lên, "Cậu xem xong phần giới thiệu ?"
Lâm Dữu: "Ừm."
Thu Vũ Miên Miên
Tuy là phó bản chế độ cạnh tranh, nhưng cũng cốt truyện giống như chế độ hợp tác.
Cốt truyện cụ thể vẫn tiết lộ, trang web chính thức chỉ công bố vài dòng ngắn gọn. Có vẻ như, bối cảnh của phó bản là một thành phố liên tục luân hồi giữa hoàng hôn và ban đêm. Trong thành phố thịnh hành những truyền thuyết đô thị , chơi chia ngẫu nhiên thành hai phe, là phe loài và phe ma quỷ.
"Đoán xem, bây giờ phe nào hot nhất?" Giản Minh Giai vẻ mặt phức tạp.
Lâm Dữu trả lời chút do dự: "Quỷ."
Nghe là đồng minh.
" , là , những rút phe đều đang vui vẻ khoe ảnh chụp màn hình đấy."
Giản Minh Giai bĩu môi.
"Tin nội bộ, phe ma quỷ , truyền thuyết đô thị thịnh hành là thật, nhưng đám đó đều là phe trung lập, chơi còn tự thuyết phục từng một, khéo là tự toi đời. Dù ma quỷ , phe loài vẫn chiếm lợi thế, họ kết giới tự nhiên bảo vệ, thể chống sự xâm nhập của ma quỷ. Dĩ nhiên, điểm quan trọng nhất..."
Nói đến đây, vẻ mặt cô trở nên khó xử.
"Không từ tin đồn thất thiệt, là rút phe loài , chuẩn đ.á.n.h cho đám quỷ đó một trận tơi bời."
Lâm Dữu: "....."
Ai đồn nhảm , cô còn rút thăm nữa là.
"Được thôi, bây giờ chúng xem thử," cô khẩy một tiếng, nhấp trang web, "Lời đồn thành sự thật ."
"Điều kiện chiến thắng lẽ là trong thời gian quy định phá kết giới hoặc một phe nào đó loại bộ."
Giản Minh Giai tiếp tục cúi đầu xem điện thoại, thuật tình hình diễn đàn cho cô, "Bây giờ xu hướng cũng đang nghiêng về phe loài , đều cho rằng đối đầu với ma quỷ trong một thành phố đầy rẫy truyền thuyết đô thị như thế thì phù hợp với kịch bản nhân vật chính hơn –"
Cô thấy tiếng chuột máy tính bên kêu hai tiếng, im bặt.
"Thật sự xin ."
Giọng Lâm Dữu ý , "Vậy xem tớ nhất định nhận kịch bản phản diện ?"
Giản Minh Giai: "...!!!"
Cô một phát bật dậy, nhảy thẳng từ chiếc ghế lười dựa tường, đúng lúc Lâm Dữu cũng xoay ghế , để lộ màn hình cho cô xem.