Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 125
Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:32:03
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hành động của cô mạnh đến mức b.ắ.n tung tóe một vùng nước.
Nure-onna gắng sức chớp mắt khi nước b.ắ.n , bi thương phát hiện tất cả những điều là ảo giác của .
Kẻ tới là quả hồng mềm mặc cho cô mặc sức nhào nặn, ngược thì đúng hơn.
"Chào cô," Lâm Dữu cũng hề để tâm đến ánh mắt kiêng dè của đối phương, tự nở nụ hiền hòa nhất thể, nào trong mắt Nure-onna, cô còn đáng sợ hơn cả Kuchisake-onna và SCP-106 bên cạnh, " đến đây để chuyện điều kiện với cô."
Nure-onna: "..."
Cô Lâm Dữu như gặp ma.
... Nói chuyện điều kiện? Ngươi dẫn theo cả một đám "" đến, vẻ nếu đồng ý sẽ đ.á.n.h cho đến khi đồng ý, thế mà gọi là chuyện điều kiện ?!
Trong lòng cô đầy bất mãn, nhưng đừng là cãi , ngay cả một ngón tay cũng dám động đậy.
"Ngươi... ngươi thế nào?"
"Không thế nào cả," Lâm Dữu ngây thơ xòe tay, "Dù nếu cô hợp tác , chúng sẽ gì cả."
"Hợp tác?"
Nure-onna chế nhạo hỏi : "Bắt hợp tác với ngươi?"
Cô cau chặt mày, trong đôi đồng t.ử thon dài phản chiếu bóng dáng của mấy kẻ .
Thật cô cũng nhất thiết đối đầu, Nure-onna cảm nhận , mắt là kẻ thù đội trời chung của , việc thể giúp hoặc , tùy thuộc suy nghĩ của cô .
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, cô thầm nghĩ.
Cô , nếu hấp tấp phản kháng, hôm nay chắc chắn sẽ kết cục .
"Được, thôi," cơn mất kiểm soát cũng chỉ kéo dài trong khoảnh khắc phản ứng , đó tuy chuyện líu lưỡi, nhưng vẻ mặt Nure-onna vẫn sụp đổ, cố gắng , "Giúp các một tay cũng là thể."
Lúc suy nghĩ của cô vẫn còn đơn giản, dù ai cũng rõ trong lòng kẻ thù thật sự cần đối phó là đám đang canh giữ trong kết giới. Dù ban đầu cô ý định ngoan ngoãn lời, chỉ nghĩ ai đến thì hút m.á.u kẻ đó, lúc cũng đành nhận thua. nhận thua thì nhận thua, đối với cô cũng chỉ là một việc nhỏ nhặt dễ như trở bàn tay, khi xong việc thì ai về nhà nấy, họ đường của họ, cô cầu độc mộc của .
Nure-onna nghĩ đến đây, liền thấy phụ nữ xách cây kéo như cảm giác gì đó liếc cô một cái, hiểu , như thể thấu suy nghĩ của cô , trong ánh mắt còn mang theo chút thương hại và hả hê.
Nure-onna: "...???"
Kuchisake-onna liếc mắt một cái là thể con rắn nước đang tính toán điều gì trong lòng, thầm nghĩ rốt cuộc cũng chỉ là một hậu bối giày vò, cô em ngây thơ quá mức, cứ tự vui .
... Vui vẻ, khác gặp xui xẻo thật sự quá vui vẻ, cô thể tạm thời nhớ đến mối thù cây kéo của nghiền nát.
Hừ, chỉ là nào đó cô mà còn chê đủ.
Lâm Dữu trong đầu Kuchisake-onna đang suy nghĩ những chuyện kỳ quái gì, cô thấy đối phương cũng vẻ gì là định hai mặt, bèn xổm xuống, ngang tầm với Nure-onna chỉ nhô đôi mắt lên, nửa cái đầu còn đang ngụp trong nước thổi bong bóng.
"Nếu cô đồng ý hợp tác thì quá ."
Cô tủm tỉm : "Có điều, là thể hiện chút thành ý nhỉ?"
Đôi mắt rắn sang, chút vẻ hung hăng, như cô chịu thiệt đến mức mà còn đủ . Lâm Dữu hề ý định nhượng bộ, đối diện với ánh mắt của cô, ngược Nure-onna là rụt rè .
Cơ mặt cô co giật, thèm mà trực tiếp dùng móng vuốt ngắn ngủn chỉ sang một bên.
"Đến ngôi nhà đó!"
Lời còn dứt, lẽ thể chịu đựng nổi sự nhục nhã khi khác đè đầu nữa, Nure-onna tức tối cúi đầu, nửa khuôn mặt cũng ngụp sâu trong nước sông. Nước sông rõ ràng vẫn còn trong trẻo, nhưng ngay khi cô chìm thì còn thấy bóng dáng nữa – ngay cả một sợi tóc cũng thấy.
Cảnh tượng trong mắt thường lẽ chút kỳ diệu, nhưng Lâm Dữu tận mắt thấy bao nhiêu quỷ quái biến thành thẻ bài, trong lòng cũng đoán phần nào là khi đồng ý liền theo bằng một hình thức nào đó.
Vấn đề duy nhất là, rốt cuộc ?
"Nóng!" lúc , Đầu lâu hét lên, "Nóng quá nóng quá nóng quá!"
Lâm Dữu: "...Ngươi chỉ là một bộ xương khô mà cũng thấy nóng ?"
"Bộ xương khô thì chứ, ngươi dám kỳ thị bộ xương khô ?!" Nyarlathotep bên cạnh còn khẩy phụ họa, tiếng nhạo của càng khiến Đầu lâu tức điên lên, "Xem túi xem túi cái túi của cô kìa–"
Lâm Dữu quả nhiên theo lời nó , mở túi đeo hông , mò thấy lá bài quỷ đang nóng rực bên trong.
Như thể ai đó in hình ảnh lên ngay tại chỗ, phía con ác quỷ mặt xanh nanh dài , từ từ hiện hình ảnh đầu rắn của Nure-onna, hai móng vuốt nhọn hoắt đưa phía , đuôi dài đến mức cuộn mấy vòng mà phần lớn vẫn còn ở rìa bức tranh.
chỗ cô chiếm cũng lớn, chỉ một góc nhỏ. Lâm Dữu dù hiểu rõ mánh khóe cũng nên hiểu , phần còn vẫn là để dành cho những truyền thuyết đô thị khác.
Rõ ràng, theo quy định của phó bản , tất cả quỷ quái đạt thỏa thuận hợp tác tạm thời với chơi đều sẽ bám lá bài quỷ mà chơi đó sở hữu để cùng họ hành động, Lâm Dữu thầm nghĩ điều còn mạnh hơn nhiều so với việc cô chỉ thể triệu hồi trong năm phút – , bây giờ là mười phút .
Nếu là thể, cô thật sự mang lá bài quỷ ngoài dùng trong các phó bản khác.
Nói cũng , Nure-onna khi biến mất chỉ một nơi –
"Xin ."
Lâm Dữu đầu , "Có thể nhờ ngài cho nhờ xe một đoạn ?"
SCP-106: "...."
"Ây, đừng đẩy đừng đẩy!" Dù , nhưng lực đẩy từ phía hề giảm chút nào, cứ thế đẩy mạnh Lâm Dữu ngoài, " tự –"
Đầu lâu treo lủng lẳng quai túi. Thời gian của Kuchisake-onna hết, Nyarlathotep thì dứt khoát yên tại chỗ theo – ngay cả nó cũng thấy hai họ ghé sát thì thầm những gì – tóm , cuối cùng " gian bỏ túi" chỉ hai họ.
Uy tín của cô ở chỗ Lão Già Khủng Bố chẳng còn chút nào, Lâm Dữu cứ thế ông đẩy mạnh một cái, đầu chúi về phía mà bay ngoài. Xuyên qua lớp "màng" nhầy nhụa do ăn mòn tạo thành, kèm theo cảm giác trời đất cuồng quen thuộc, cô loạng choạng một bước, giữ vững cơ thể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-125.html.]
"Haiz," Lâm Dữu thở dài, "Có đến mức đó chứ, tìm giúp ông sửa chữa mà ông sống c.h.ế.t chịu."
Đầu lâu: "..."
" nghĩ đây là PTSD ." Nó với giọng đầy ẩn ý.
Ngươi phá nhà của , còn cho phép rối loạn căng thẳng sang chấn một chút ? Nếu nó mà ở vị trí của ông già đó, cũng lo lắng là sửa chữa gì, mà là định phá cho đến khi còn bức tường nào mới thôi.
"Khụ, thôi bỏ , dù cũng nhờ xe một đoạn."
Lâm Dữu ngượng ngùng ngẩng đầu, ngôi nhà cấp bốn mắt, chẳng chính là ngôi nhà mà Nure-onna chỉ .
Năng lực của SCP-106 dùng để di chuyển quả thật quá tiện lợi, ông thể trực tiếp xuyên tường, cần như thường vòng vèo phố chóng mặt đường nào nữa. Trong lúc ông thẳng theo hướng Nure-onna chỉ, Lâm Dữu ở trong " gian bỏ túi". Rồi khi đến nơi, ông lập tức hối hả đẩy cô .
"Đoán xem ở đây gì nào," Đầu lâu hứng thú , "Quỷ? Hay thứ gì đó để phá hủy kết giới của bọn họ?"
Nó tự cảm thấy cũng tiến bộ ít, thấy Sở Nhân Mỹ là hét lên, bây giờ thể dùng giọng điệu coi là trêu chọc để bàn luận .
"Theo quan điểm cá nhân của , hy vọng là cái ."
Lâm Dữu chậm rãi : " chắc là đạo cụ."
Câu hỏi cô dành cho Nure-onna lúc đó, vốn ôm nhiều hy vọng, ngờ đối phương thật sự trả lời .
Cô chỉ đoán rằng những quỷ quái vốn sinh ở thành phố , thể nắm giữ chút manh mối nào đó, nhất là những loại như Nure-onna – chơi bình thường chắc đối phó với cô , điều đó cũng nghĩa là một khi thuyết phục cô hợp tác, thể sẽ nhận những gợi ý quý giá hơn.
Ờ, mặc dù cô dựa việc dọa dẫm.
Cửa chính của ngôi nhà cấp bốn khóa, Lâm Dữu khẽ đẩy một cái, nó liền "kẽo kẹt" ngả về phía .
Khác với cảnh tượng bên ngoài như thể tất cả đều bốc khí, bên trong rõ ràng lâu ở, bày biện lộn xộn vài món đồ đạc, khắp nơi đều phủ đầy bụi.
Cô che miệng mũi về phía , lượt mở từng cánh tủ xem, khi mở cánh cửa tủ quần áo thì dừng động tác .
Nhẹ nhàng đến ngờ.
Trên vách trong của tủ quần áo dán một lá bùa cũ kỹ ố vàng, ngay cả mép cũng cong lên, những vết đỏ son vẽ đó càng khiến một cái là dự cảm lành – lập trường của con , đây chắc chắn thứ gì .
Thu Vũ Miên Miên
Dĩ nhiên, bây giờ cô là "quỷ", lập trường đảo ngược .
Lâm Dữu đưa tay, từ từ bóc lá bùa từ mép .
Vừa rơi tay cô, tờ giấy vàng đó thoáng qua một chút ánh sáng yếu ớt, đột nhiên tắt ngấm, trở dáng vẻ cũ kỹ rách nát.
Đầu lâu bật , "Cũng khá nhẹ nhàng nhỉ, hả?"
"Hoàn là do may mắn thôi," Lâm Dữu lạc quan như nó, "Gặp một Nure-onna đồ vật ở . Ngươi cứ chờ xem, thể đảm bảo, những thứ chắc chắn sẽ khó tìm hơn nhiều."
Còn khó hơn cả lúc họ giúp Hồng Nhân tìm cơ thể ở Nhà ga Kisaragi, đây là tìm những đạo cụ nhỏ giấu ở xó xỉnh nào đó trong một thành phố rộng lớn.
còn hơn , Lâm Dữu tờ giấy vàng.
"Đi," cô , "Thử xem tác dụng ."
Đầu lâu: "Cô kết giới ở ?"
"Không –"
Lời còn dứt, cánh cửa mà cô khép lúc nãy đẩy mạnh , Lâm Dữu tiếp, đổi giọng: " bây giờ thì ."
"Tại lời ngươi cái việc chứ?" Vẫn là giọng điệu lười biếng đó, "Thật là khiến tìm c.h.ế.t."
Anh dùng khuỷu tay đẩy cửa , lúc buông tay, hai chơi xách theo liền kêu một tiếng ngã xuống đất. Họ rõ ràng đ.á.n.h ngất, Nyarlathotep rõ ràng chỉ xách cổ áo, nhưng như sợ bẩn tay mà phủi tới phủi lui, lúc mới thêm hai bước về phía .
Đầu lâu: "Cô..."
Nó đang với Lâm Dữu.
" ," đoán nó gì, cô vui vẻ đáp, "Là bảo đấy."
Quan sát vị trí mặt trời lặn, thể phán đoán họ đang ở phía tây thành phố. Kết hợp với lời khai của trai , gần nhất chính là kết giới ở phía tây.
Cô tận mắt thấy ba đó từ con hẻm nào, họ chuyện, cũng thể nhận họ đến từ một vị trí thiên về phía tây hơn.
Đã suy đoán phương hướng đại khái của kết giới, cô liền nhờ Nyarlathotep xác nhận giúp.
Tốc độ của Tà Thần luôn nhanh hơn con nhiều, giống như Lão Già Khủng Bố đưa cô đến đây, nhưng Nyarlathotep trong thời gian đó thể một vòng , còn – ừm –
Lâm Dữu hai chơi đang bất tỉnh.
Còn mang về... "chiến lợi phẩm"?
"Kết giới ở cách đây năm trăm mét về phía tây rẽ trái ở ngã tư thứ năm," nhướng mày, "Đây là đám lính canh mà họ cử ngoài."
"Vậy thì thật sự cảm ơn nhiều."
Lâm Dữu cong môi .
Nyarlathotep liếc cô một cái, hứng thú đến mức hạ giơ tay lên.
"Gậy tiếp sức."
Cùng lúc lướt qua , tiếng vỗ tay giòn giã vang lên trong khí, cô ranh mãnh : "Cứ chờ xem kịch ."