Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 128

Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:33:00
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Thiệu chỉ cảm thấy một luồng m.á.u nóng xộc thẳng lên não.

Anh vẫn ngơ ngác con thỏ lông hoa trông nhàn nhã tự tại hơn gấp bội, vẻ mặt đầy khó tin – nó còn ung dung giơ chân lên tự gãi ngứa.

Trời mới cảm giác bi phẫn của khi tận mắt thấy chút búa gỗ cuối cùng biến mất hàng răng cửa dài của nó, một tiếng "răng rắc", Mạnh Thiệu chỉ thấy tiếng gỗ nhai nát nuốt bụng sột soạt, mà còn cả tiếng trái tim tan vỡ.

Thu Vũ Miên Miên

Giờ phút , một câu nào đó từng thấy diễn đàn đột nhiên hiện lên rõ mồn một mắt.

...[Nghe chị đại cướp trực thăng bỏ trốn, còn xách theo một con thỏ đặc sản.]

"....."

Mạnh Thiệu con thỏ lông hoa ăn no còn định dài đất đ.á.n.h một giấc .

Đặc sản cái quái gì chứ.

"A," lẩm bẩm, "A Di Đà –"

Chữ cuối cùng còn niệm xong, chân Mạnh Thiệu mềm nhũn, trực tiếp ngã nhào xuống đất.

Đồng đội: "Đại sư –!"

Tuy cũng ngờ dùng thủ đoạn âm hiểm đến thế, nhưng họ vẫn mắt , đợi Mạnh Thiệu ngã xuống đất vội vàng chạy tới đỡ lấy tay , tránh cho thật sự trượt xuống.

"Đại sư," một trong hai đồng đội hét lên, "Tuổi còn trẻ đừng để cao huyết áp chứ! Bọn em đều tin tưởng ngài!"

" đúng ."

Người vội vàng bổ sung, "Ngài xem chúng ba đ.á.n.h một, mõ thì vẫn chiếm ưu thế mà!"

Chiếm ưu thế cái gì chứ.

Mạnh Thiệu chịu đả kích lớn đến , tạm thời khó mà sắp xếp lời , chỉ đành đau đớn lắc đầu, vỗ vỗ mu bàn tay đồng đội. Anh rõ bọn họ bây giờ còn những lời là vì vẫn hiểu gì về tình hình mắt.

"Chính là cô ." Anh .

Đồng đội: "???"

Lâm Dữu: "..."

Có gì từ từ , đừng bóc mẽ chứ.

mới thả thỏ xơi tái đạo cụ đặc biệt của , Mạnh Thiệu thể để cô như ý.

... Đến đây, cùng tổn thương !!

"Người mà các tưởng cũng ở phe chúng ," cuốn sổ thù trong lòng sớm ghi món nợ , chút nể nang mà quả quyết , "Người phụ nữ đó."

Nhìn hai đồng đội , mỗi một chữ trong câu đều như sấm sét nổ vang bên tai họ. Biểu cảm của cả hai như sét đánh, ngơ ngác Lâm Dữu, cúi đầu con thỏ thả ăn mất chiếc mõ của đại sư, vẻ mặt bừng tỉnh ngộ.

Thảo nào.

...Đợi , đó là kẻ nào tung tin đồn nhảm?! Không lôi đ.á.n.h c.h.ế.t đủ để hả giận dân chúng!

"Không đúng đại sư," phản ứng , "Sao ngài nhận ?"

Theo như thấy, hai hình như giao tiếp gì mà, tại đột nhiên

"Phó bản gặp."

Mạnh Thiệu nghiến răng nghiến lợi , vốn còn định bổ sung thêm một câu lúc đó cũng quen , nhưng đột nhiên cảm thấy gì đó đúng, như ai đó đang kéo ống quần . Anh từ từ cúi đầu, thấy con thỏ khi l.i.ế.m lông xong chuẩn đ.á.n.h chén thêm một bữa nữa, cứ thế nhắm chiếc áo cà sa .

Vừa dùng đôi mắt đen láy tròn xoe , nó thử gặm một chút vải áo.

Mạnh Thiệu: "....."

Anh quyết sống mái với nó!!!

Anh vốn dĩ ép xuất gia một đêm, chẳng cần quan tâm đến lòng từ bi của tu hành gì nữa, xắn tay áo lên chuẩn tự xông .

Hôm nay món thỏ nguội xé phay thì mang họ Mạnh nữa!

Walter thấy , nhảy một phát liền lao thẳng về phía chủ nhân của – ít nhất thì bây giờ nó cho là . Lâm Dữu cũng đỡ lấy dứt khoát, cô ôm lấy cục bông, thấy tình hình , liền xoay bước lên cầu thang.

"Theo sát!" Cô hét lên.

Nure-onna nhận tín hiệu liền quẫy đuôi rắn, cô sớm là đối thủ của hòa thượng đầu trọc , chạy một mạch nhanh như chớp.

Dứt khoát dùng đuôi móc lan can, gắng sức giật mạnh lên !

Trong hai quả nhiên kẻ to gan dám liều, dựa việc đại sư đang hiệu ứng tăng sát thương vì tức giận, cưỡng ép giữ cô để giải quyết . Cậu lao thẳng về phía cầu thang, hai tay luồn qua khe hở giữa các thanh lan can, thật sự túm một chóp đuôi. Không ngờ mặt đất là nước đọng, vảy rắn dính nước càng trở nên trơn tuột cứ thế lướt qua lòng bàn tay , trong nháy mắt chỉ còn một cái bóng mờ.

Người chơi vồ hụt, chân liền trượt một cái, mặt úp xuống bậc thang, bắt đầu kêu la "Ui da ui da" đau đớn.

"...Đại sư," khó khăn lắm mới lật , liền hỏi Mạnh Thiệu, "Giờ đây?"

Mạnh Thiệu: "..."

Làm ?

Bó tay.

Anh thật sự hết cách với nó, đừng là quỷ, dù cho là một con thỏ yêu cũng cách trị. Vấn đề là nó , tuy ngay cả mõ cũng ăn , nhưng nó chỉ là một con... thỏ.

Mõ ơi là mõ, Mạnh Thiệu đau buồn nghĩ, mày c.h.ế.t t.h.ả.m quá.

Anh hít một thật sâu, "Ta trả thù cho chiếc mõ của ."

Đồng đội c.h.ế.t lặng.

"Không ," một trong họ định lấy tình để thuyết phục, "Chúng nên suy nghĩ kỹ , đây chính là ' phụ nữ đó' đấy."

Mạnh Thiệu hiếm khi sa sầm mặt mày, "Vậy, chẳng lẽ cứ thế nhận thua ?"

Người vốn định gật đầu chút do dự, nhưng cái của Mạnh Thiệu lắc đầu lia lịa như cái trống bỏi – đừng , vẻ mặt của trông cũng vài phần uy nghiêm của cao tăng. Đồng đội bên cạnh buột miệng "Chứ nữa" cũng kéo mạnh một cái, phản ứng liền ngậm miệng, coi như gì.

Mạnh Thiệu cũng thấy, dù cho tính đến món nợ pháp khí , tự nhiên cũng lý do để .

Đây là cơ hội duy nhất của họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-128.html.]

... Tại đối phương dẫn Nure-onna bỏ chạy?

Rất thể đúng như câu ba đ.á.n.h một ưu thế, mà cô vì nhiều lý do khác mà tạm thời thể sử dụng năng lực của . Cũng thể suy , nếu họ còn chút ý chiến thắng nào, thì nhất nên nhân thời gian trống tay. Hiện tại game mới bắt đầu lâu, đợi đến khi đối phương thu phục thêm nhiều ma quỷ về trướng thì ngay cả thần tiên cũng cứu nổi tình thế bết bát của họ nữa.

"Dù bên ngoài cũng kết giới, chắc là thể thoát từ chỗ khác , cử một canh cửa là ."

Anh : "Chúng cùng tìm."

"Theo thấy."

Đầu lâu thăm dò : "Hay là gọi vị ?"

Vết thương của Nure-onna nặng lắm, chỉ cháy xém một chút, nhưng bản rõ ràng thể chấp nhận , trực tiếp tiu nghỉu về lá bài quỷ lì trong đó. Họ thích hợp đối đầu trực diện với mấy , tình trạng hiện tại gần như là đơn độc nơi nương tựa, theo nó thấy, để Nyarlathotep tay dọn dẹp là biện pháp hiệu quả nhanh chóng.

"Không ," giọng Lâm Dữu vẫn thoải mái vui vẻ như , " xử lý ."

Theo cô thấy, chỉ cần kéo dài thêm nửa tiếng là đủ, vẫn cần điều động .

Hơn nữa cô dù cũng đến sớm hơn họ lâu như , thời gian đủ để Lâm Dữu nắm rõ địa hình của bệnh viện tư nhân. Lâm Dữu trốn bàn việc, tự tai thấy hai đó qua hành lang cách một bức tường, đó đợi lúc họ chú ý rón rén lẻn qua.

Cô từng Iris dẫn như trong trạm của Tổ Chức, còn ở lưng mấy vị đặc công, bây giờ quen tay quen việc, huống chi ngũ quan của chơi tự nhiên bằng những đặc công tinh nhuệ dày dạn kinh nghiệm . Lâm Dữu thuận lợi trở những phòng khám và phòng bệnh mà cô lục soát – cô còn định nhân thời gian trống để lật tung những chỗ lúc kịp tìm.

Walter rút ngẫu nhiên vẫn còn bám vai cô, tự nhai một đoạn dây điện kéo xuống từ . Đến lúc nó sắp biến mất, Lâm Dữu xoa đầu con thỏ lông hoa, nó còn lè lưỡi l.i.ế.m ngón tay cô một cái, coi như là một lời tạm biệt mật.

Lâm Dữu tính toán thời gian, cô còn trốn thêm hai mươi phút nữa.

Nghĩ , cô cúi xuống, ngẩng đầu lên nữa.

thấy ở góc gầm giường, một cái nút trông vẻ bình thường, đó còn phủ một lớp bụi. Rõ ràng trông gì nổi bật, nhưng Lâm Dữu vẫn như ma xui quỷ khiến mà đưa tay nhặt lên.

Trực giác của cô đúng.

Cái nút đó mới nắm lòng bàn tay, cô liền thấy một cửa sổ trong suốt giống hệt như những đạo cụ đặc biệt hiện mắt.

[Đây là nút điều khiển của kết giới , một khi nhấn xuống thể trực tiếp phá hủy nó.]

"...!"

Lâm Dữu chút do dự định nhấn xuống.

Giây tiếp theo, một cửa sổ trong suốt khác hiện chặn động tác của cô.

[Toàn bộ chơi phe quỷ tổng cộng một cơ hội trực tiếp phá hủy kết giới, xác nhận sử dụng ?]

Lâm Dữu: "..."

Đầu lâu: "..."

" chuyện như mà." Cô dở dở lẩm bẩm.

Hóa là tất cả cộng chỉ một .

Người chơi phe địch trong bệnh viện loại gần hết , những còn trong trường hợp còn lựa chọn khác cũng sẽ ngốc đến mức ở trong một kết giới nứt một lỗ, gì còn lý do gì để lãng phí cơ hội nữa, Lâm Dữu dứt khoát ném cái nút trở góc tường, "Hy vọng nếu còn ai khác phát hiện thứ tương tự, đừng suy nghĩ gì mà nhấn luôn."

"Không ," Đầu lâu lạnh lùng , "Cô nghĩ nhiều , mới bao lâu chứ, bình thường bây giờ ?"

...Cũng đúng.

"Dù cũng thu hoạch gì, còn thứ tồn tại."

Lâm Dữu trầm ngâm : " điều kiện tiên quyết để lấy vượt qua kết giới đây tìm."

Nói cũng , chỉ cần cô thể trực tiếp loại chơi bên trong, còn quan tâm đến việc lớp kết giới phá hủy gì nữa?

Không rõ thông tin rốt cuộc bao nhiêu giá trị, nhưng ít nhất một điều chắc chắn – bây giờ cô chỉ cần đợi thời gian hồi chiêu của một kỹ năng khác trôi qua là .

Kim đồng hồ treo hành lang phòng bệnh vẫn ngừng chuyển động, thấm thoắt qua gần nửa vòng.

Mạnh Thiệu và những khác vẫn tìm thấy Lâm Dữu.

"Sao chứ," đồng đội cũng chút sốt ruột, "Nếu còn tìm thấy –"

"Tìm thấy tìm thấy cái gì?"

Một giọng cợt vang lên cách đó xa, " chẳng đang ở đây ?"

ngay đó.

Tim Mạnh Thiệu và các đồng đội đồng thời chùng xuống.

Cô chủ động xuất hiện, nghĩa là chuẩn xong .

"Đánh nhanh thắng nhanh ." Lâm Dữu .

Phía cô, một khối đá biến chất màu đen khổng lồ đột nhiên xuất hiện.

Trên tảng đá khổng lồ đột ngột rơi xuống gạch lát sàn cũng nứt vỡ , một cánh cửa đạp tung , một đàn ông bước .

Anh dường như bất mãn với tình trạng sai khiến của , ánh mắt Abel lướt qua Lâm Dữu một vòng, đó mới dừng ba đang đối diện.

Ánh mắt vô cùng hung tợn, khiến hai đồng đội bên cạnh bất giác rụt cổ .

Đợi , Mạnh Thiệu nheo mắt, nhạy bén nhận phía cánh cửa – đó trông giống như một cỗ quan tài?

Anh từ từ thở một .

Người tuy trông mạnh, giảng kinh thì kịp nữa , nhưng vài giây ngắn ngủi cũng đủ để niệm vài câu, chỉ cần là khác biệt về tư tưởng quá lớn, cũng thể trực tiếp cưỡng ép siêu –

"Xin nhé, c.h.ế.t thì c.h.ế.t , nhưng dùng kinh Phật để siêu độ chắc là tác dụng ."

Thấy tràng hạt, Lâm Dữu như đang nghĩ gì, chỉ tay lưng, bụng nhắc nhở: "Người tin Thượng Đế."

Mạnh Thiệu: "....."

Tổ cha nhà ngươi!!!

 

Loading...