Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 131

Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:34:08
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa dứt, bất kỳ một nào hoặc là bất kỳ một con quỷ nào dám trả lời.

Sắc mặt của chúng nó vẫn trắng bệch giống sống, đầu cúi gằm vùi trong ngực, nhưng lúc , là đang duy trì vẻ u ám đặc trưng của ma quỷ thì bằng là chúng dọa sợ đến mức dám ngẩng đầu lên.

Âm thanh "rột rột" như bong bóng vỡ vẫn vang vọng bên tai ngừng, động tác của Kayako tập tễnh, ngón tay đen nhánh vặn vẹo của cô leo lên bậc thang cửa, trong ánh mắt kịp tỉnh hồn của tài xế ma, cô chống đỡ thể của từng chút từng chút, quả thật bò lên .

vặn vẹo cổ "rắc rắc", đôi mắt sâu hoắm như hố đen ẩn trong bóng tối thẳng về phía đứa con trai đang tay lái.

Đối diện với tầm mắt của , Toshio há miệng, phát một tiếng mèo kêu thê lương và quái dị.

Cặp con xuất hiện cùng lúc, cho dù là những linh hồn vẫn rõ ràng tình thế, khi chứng kiến cảnh kẻ kéo xuống lớp bùn đen đặc cũng hiểu vài phần, vì thế đành cúi gằm đầu xuống ngực, hy vọng ít để ý đến, may sẽ tha cho nhẹ tay một chút?

... Tuy rằng trong lòng chúng nó cũng e rằng đây chỉ là một yêu cầu xa vời.

Trong miệng đám , " phụ nữ" đó chính là kiểu ngỗng bay qua cũng nhổ một cọng lông, ngay cả cọng cỏ cũng buông tha!

Nghĩ tới đây thì càng run lẩy bẩy, nhưng kẻ đầu têu dường như hề cảm giác chút nào, còn thảnh thơi dựa cửa sổ, đúng lúc mở miệng.

''Như ." Lâm Dữu : "Yêu cầu của cũng cao.''

Hành khách và tài xế cùng lặng lẽ vểnh tai lên.

''Hẳn là các đều , hiện tại tình huống bên khó giải quyết, nhờ các vị giúp một tay.''

Nhìn bọn họ như , thể nhiều ít gì cũng đều qua chuyện của cô, thì vấn đề đặt là, những chuyện đó ắt đường dây, thì, bọn họ từ trở thành điều đáng suy ngẫm.

... Nhất định là từ những con quỷ khác .

Lâm Dữu mỉm , giọng điệu nhã nhặn, còn thiết nhường đường, để đủ trống cho cửa mở rộng: "Muốn xuống xe cũng , cho các mười phút, thể kéo bao nhiêu bạn bè hoặc quen thì kéo hết đây, đến lúc đó còn về đúng giờ, nếu ..."

Cô hất cằm về phía Kayako bậc thang: "Cô Kayako sẽ đuổi g.i.ế.c đến cùng trời cuối đất đấy."

Chúng quỷ: "..."

Móa nó con đúng là độc thật đấy!!!

Không đau tim thì cũng cô chọc cho tức đến phát bệnh đau tim, rõ ràng c.h.ế.t mà còn tức đến sống nữa. Nếu chỉ nhốt xe thì thôi , mà cô còn uy h.i.ế.p để ép chúng nó kéo cả bạn bè xuống nước...

''Mười, chín." Lâm Dữu chậm rãi đếm: "Tám, bảy, sáu...''

Nhìn chúng nó giống kiểu quỷ dễ khuất phục, chịu uy h.i.ế.p như ?!

Không! Chúng nó !

Ba, hai...

Không đợi chữ "một" thoát khỏi miệng, bộ hành khách xe hẹn mà cùng quên sạch lời thề độc trong lòng , như thể ghế m.ô.n.g đang bốc cháy, từng con bật dậy, chen lấn xô đẩy đồng loạt lao về phía cửa xe, sợ chậm một bước là thiệt .

Bọn nó chen chúc thì chen chúc, nhưng thật đúng là chẳng con nào dám tới gần Lâm Dữu, nếu vì chỉ cửa mở thì e rằng bọn họ tránh cô càng xa càng .

Thu Vũ Miên Miên

Trước quá mười giây, chiếc xe buýt vốn chật kín hành khách giờ trống rỗng, từng hàng ghế trống trải mà toát lên một vẻ thê lương lạ lùng.

Tài xế duy nhất còn ở ghế lái Lâm Dữu, Saeki Toshio vẫn còn đang nắm c.h.ặ.t t.a.y lái của ông buông. Rõ ràng là một tên đàn ông thực thụ, thế nhưng trong cổ họng bật tiếng nức nở, đột nhiên đẩy cửa xe , chạy như bay ngoài chèo kéo mà hề đầu .

Đầu lâu và Cảnh Thanh Hà ngây ngốc cũng há to miệng như , cho dù nhiều tận mắt chứng kiến qua vô những thao tác cợt nhả của Lâm Dữu ở cự ly gần, nhưng mỗi một càng khiến tam quan của bọn họ tẩy sạch thêm một lượt.

Cậu dứt khoát vỗ tay vì chị đại, tiếng vỗ tay thưa thớt vang vọng trong xe buýt trống trải, thật sự là khiến lòng phức tạp.

Lâm Dữu xua tay: "Trước khi chúng nó trở về, tìm chỗ .''

Nói xong, cô xuống cái ghế gần đó.

Nhắc đến chiếc xe buýt U Linh , ngoại trừ từng lái xe và nhờ xe đều là quỷ thì từ trong ngoài cũng khác gì một chiếc xe buýt bình thường, thậm chí Lâm Dữu còn kéo cửa sổ xe bên cạnh chỗ một khe hở, để gió đêm thổi , coi như hóng mát.

''Này, chị Dữu.''

Cảnh Thanh Hà vốn cũng kiểu im lặng lâu, huống chi giờ bọn họ còn đang một chiếc xe buýt ma quái. Tuy Lâm Dữu ở đây như viên t.h.u.ố.c an thần khiến yên tâm, trong lòng vẫn tránh khỏi cảm giác rờn rợn, nhanh chóng tìm chút đề tài để phân tán sự chú ý: "Chị xem, nếu thắng thì họ sẽ thưởng cái gì nhỉ?"

Lâm Dữu: " cũng .''

Trong quy tắc chỉ đến việc khi kết thúc sẽ tính thưởng dựa theo phe mà chơi chọn và mức độ thể hiện của họ, những nổi bật nhất trong top đầu còn thể giải thưởng thần bí. Thông tin liên quan đến nội dung phó bản thì lộ ít, nhưng riêng thông tin về phần thưởng giữ kín kẽ cực kỳ, lộ chút gì, khiến bộ chơi chỉ thể ngứa ngáy trong lòng mà đoán già đoán non.

Theo kinh nghiệm của Lâm Dữu tại nhà ga Kisaragi - phó bản cấp A do bên chính thức tổ chức, mời tham gia trải nghiệm, nếu gọi là "giải thưởng thần bí" thì chí ít cũng sẽ là một vật phẩm cực kỳ hữu dụng. Lúc chỉ là sẽ phát thưởng dựa biểu hiện của chơi thôi mà cô nhận một chiếc chuông tay quản gia, khiến khỏi tưởng tượng cái gọi là "giải thưởng thần bí" rốt cuộc sẽ khủng đến mức nào.

"Dù đến lúc đó cũng sẽ thôi." Lâm Dữu cảm thấy bây giờ mà mơ tưởng đến chuyện thắng giải thì còn quá sớm, cô lơ đãng : "Bây giờ nghĩ xem nên gì tiếp , dù mục tiêu của chúng chỉ mới thành một phần tư..."

Cảnh Thanh Hà: "..."

Cảnh Thanh Hà: "????????"

"Chị, chị Dữu." Cậu kinh hãi : "Sao là một phần tư?!''

Từ lúc phó bản bắt đầu đến giờ mới chỉ sáu tiếng đồng hồ, theo suy nghĩ thông thường, lẽ phe quỷ vẫn còn đang rúc trong góc để âm thầm thu thập vật phẩm, hoặc giao dịch với mấy con quỷ khác để phát triển lực lượng, thích hợp để đụng độ trực diện với phe chơi đang chiếm ưu thế địa lý.

Tuy Canh Thanh Hà cũng hiểu rằng đừng nên lấy tư duy của bình thường để áp đặt lên chị đại, bằng thì chỉ nước là sụp đổ thế giới quan, nhưng mà mới diệt một phần tư thì cũng quá...

Lâm Dữu "ồ" một tiếng, lúc cô mới nhớ còn với đối phương về công lao vĩ đại của dọc theo đường .

"Chuyện là thế ..."

Đợi cô dăm ba câu kể xong những gì trải qua, tiện thể nhắc thêm chút thông tin điều tra ... kết giới của phe con thiết lập ở bốn phương Đông Tây Nam Bắc, trong đó phía Tây nứt một khe lớn, phần lớn chơi bên trong đều loại, còn thì cũng dồn sang các kết giới khác để trốn tránh.

'' ." Cô hỏi: "Còn nhớ vị cao tăng trừ tà giúp ? bảo Abel tiễn cả lẫn đồng đội ngoài .''

Cảnh Thanh Hà: "..."

Cậu che mặt, lặng lẽ giơ ngón tay cái lên với Lâm Dữu.

Xin đại sư nhé, câu nhận ơn một giọt trả ơn một dòng, Cảnh Thanh Hà nghĩ, nhưng ai bảo là kẻ địch đây, vẫn nên giữ để báo đáp .

Hai họ ở ghế trò chuyện đôi câu, cũng coi như là g.i.ế.c chút thời gian. Cảnh Thanh Hà còn mở miệng nữa, nhưng vốn thính tai, đúng lúc thấy phía cửa truyền đến vài tiếng sột soạt khe khẽ, bèn ngẩng đầu qua, nhất thời sợ tới mức giật b.ắ.n .

Kẻ lên bậc thang sắc mặt xanh trắng, áo trắng lỏng lẻo vắt vai, tóc tai bù xù, đôi mắt lồi hẳn ngoài, chiếc lưỡi dài đỏ như m.á.u thè khỏi miệng, lắc lư đong đưa một cách hời hợt.

yên tại chỗ tiến thêm bước nào, ngược một bóng dáng khác đang cố chen qua bên cạnh nó. Cảnh Thanh Hà cảm thấy kẻ phía nó trông quen mắt, thêm hai nữa mới kịp phản ứng ... chẳng là một trong những hành khách xuống xe khi nãy ?

Cậu c.h.ế.t lặng đối phương.

Tên hành khách một cách nịnh nọt, xoa xoa tay tới lui, vội vàng giới thiệu với Lâm Dữu đang ở hàng ghế thứ nhất: "Cô xem, đây là quỷ treo cổ, em của ..."

Cảnh Thanh Hà thầm nghĩ đây chẳng là quỷ treo cổ ?

Lúc còn sống mà tận mắt chứng kiến cảnh quỷ sợ con thì đúng là một chuyện hiếm thấy trong đời, rõ ràng con quỷ treo cổ cũng nán lâu chiếc xe buýt , nhưng xem chuẩn đ.â.m hai nhát vì '' em" của , nên đành c.ắ.n răng yên tại chỗ mặc cho Lâm Dữu quan sát.

Cô gật đầu: "Còn ... À , còn quỷ nào khác ?"

"Còn chứ, còn chứ." Hành khách vội vàng gật đầu, xoay cúi xuống nhặt gì đó: "Cháu trai lớn của cũng đến."

Kẻ mà nó bế lên là một tiểu quỷ, hình dạng vẫn là trẻ con, xanh lè như lá non, cái đầu cũng to chừng gấp ba bình thường. Nó cũng chẳng loạn, chỉ yên lặng nâng cái đầu khổng lồ của ở trong lòng con quỷ lên, sợ hãi liếc hai mắt về phía bọn họ.

Lâm Dữu: "..."

Quỷ đầu to trong truyền thuyết.

Hành khách: "Còn vợ của em nữa..."

... Cảnh tượng kéo cả nhà cả cửa lên thế đây?!

Đợi hành khách giới thiệu xong quỷ sản - cổ họng chứa dây đỏ, là một nữ quỷ c.h.ế.t vì khó sinh, thì bốn con quỷ đều im lặng lên xe, tìm một chỗ ở hàng ghế , yên tĩnh đến mức chẳng khác gì vô hình. Mười phút trôi qua cũng chừng bảy tám phút, đám quỷ từng xuống xe để lôi kéo bạn bè thích cũng lượt .

Đám quỷ vốn tưởng là thẳng thắn cương nghị thấy hành vi của những con quỷ khác đều khác gì mấy, lập tức cảm thấy lòng cân bằng ít. Thế là con nào cũng tranh thủ giới thiệu quen nhà cho "chị đại" mới nhận...

cũng , thấy thể cứu vãn, giờ đây bọn nó càng thêm một lòng một . Con nào con nấy đều trông mong thể hiện thật mặt chị đại, hi vọng thể thêm cảm giác tồn tại mặt chị đại. Nhỡ dỗ chị đại vui vẻ, chừng còn vớt một cơ hội một chức vụ nho nhỏ gì đó thì !

Âm thanh giới thiệu nhiệt tình dào dạt liên tiếp.

"Đây là hàng xóm của , quỷ họa bì, cánh tay cô là da mà cô tích góp ...''

Dù là một nữ quỷ đầu bù răng sắc nhưng lúc cũng cố gắng tỏ dịu dàng hiền thục, cẩn thận gom từng tấm da sưu tầm . Những tấm da rỗng ruột mềm nhũn rũ xuống cánh tay cô , phần n.g.ự.c còn xẻ một đường dài, chỉ cần khoác lên thể giả một con bình thường.

''Người bảo khi c.h.ế.t hai bảy ngày là ngày hồi sát, cô kỹ , đây chính là sát quỷ!''

Thay vì là mèo hoang, nó càng giống một con linh miêu đói khát đến nỗi gầy trơ xương hơn, môi lật để lộ hàm răng nanh bén nhọn, móng vuốt dài tới mức đủ để xé xác con mồi của . Trên lưng mọc một đôi cánh như diều hâu, cái đuôi đỏ thẫm khô cằn quất mạnh xuống sàn xe.

Có những con quỷ thậm chí còn mời nhân vật nặng ký nhất mà chúng thể gọi tới: "Đến đây nào, quỷ Võng Lưỡng trong truyền thuyết, con thứ ba của Chuyên Húc thị, giỏi nhất là bắt chước giọng để mê hoặc bọn họ, còn thể khiến mắc bệnh lạ nữa nữa..."

Con quỷ Võng Lưỡng đôi mắt đỏ rực đảo qua đảo , hình chỉ cao hơn nửa , làn da đen sẫm pha đỏ, nửa đất, lỗ tai dài khẽ động đậy, cảnh giác mà mất hứng thú đ.á.n.h giá Lâm Dữu.

Một con Kappa đầu lõm vác một tấm mai như mai rùa cẩn thận bước lên bậc xe. Còn Luân Đạo, một cái bánh xe khổng lồ mọc một cái đầu trọc lốc ở chính giữa thì đang dựa bên cạnh ghế , cái đầu gật gù lim dim chợp mắt.

Những hành khách trở về trong thời hạn Lâm Dữu quy định, ngay cả một đám cô hồn dã quỷ kéo tới bằng cách dỗ dọa cũng thật sự ít. Chẳng mấy chốc, cả khoang xe chật ních, những kẻ còn chen nổi thì đành vây quanh bên ngoài xe.

Chạy thì dám chạy, cả đời cũng dám chạy, Kayako còn đang ở bên cạnh kìa.

Cảnh Thanh Hà chằm chằm nửa ngoài cửa sổ xe, yên lặng nuốt nước miếng.

- Con quỷ dài tài xế lừa đến nhưng thể lên xe, thật còn một nguyên nhân khác.

như tên gọi, tên mặt thú, cao hơn mười mét, cho dù ôm gối xuống thì vẫn cao bằng cả chiếc xe buýt. Nghe chỉ cần vung tay là thể đ.á.n.h vỡ đầu chảy máu, lúc đang khe khẽ ngân nga một giai điệu gì đó, âm thanh quái dị cho sởn hết gai ốc.

"Không ngờ tất cả đều thật sự về ...''

Trí nhớ của Lâm Dữu , bỏ qua đám yêu ma quỷ quái , cô dựa trí nhớ để điểm lượng hành khách, phát hiện thật sự thiếu một , khỏi lẩm bẩm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-131.html.]

Cô vẫn thử xem liệu thể khiến Kayako truy sát ngàn dặm ?

Đầu lâu mỉa.

... Cảnh tượng rõ ràng dọa gà g.i.ế.c khỉ đến mức nào, trong lòng tự !

"Nếu đến đông đủ..." Lâm Dữu cất cao giọng, giơ thẻ bài quỷ trong tay lên: "Vậy... phiền các vị cứ tùy tiện nhé?"

Cô đang bên cạnh cửa , Cảnh Thanh Hà vội vàng theo phía , chỉ thấy những yêu ma quỷ quái xe lượt biến mất, lượt hiện lên mặt thẻ bài quỷ. Mà khi đến lượt vị hành khách sớm nhất, mặt nó đỏ bừng lên vì cố sức mà vẫn thể nào "" , Lâm Dữu lập tức nhận điều , bèn lật mặt bài thì thấy mặt bài chật ních.

"... Đầy ." Cô tiếc nuối chậc một tiếng.

Có vẻ như lượng quỷ ma mà một chơi thể thỏa thuận vẫn là hạn, tùy thuộc lượng mà một thẻ bài quỷ thể chứa .

Vừa thấy cô dẫn theo nhiều như , đám quỷ còn ở trong xe rối rít lộ vẻ vui mừng khi sống sót tai nạn, nhưng còn đợi bọn nó mừng điên reo hò thì thấy Lâm Dữu chọc chọc bả vai Cảnh Thanh Hà: "Nào, lấy tấm thẻ bài của ."

Chúng quỷ uể oải ngay đó: "..."

Tính sai !

Tuyệt đối ngờ rằng cô dùng hết cơ hội của nhưng vẫn còn đồng đội, vẻ mặt từng đứa chúng nó như đưa đám, tiếp tục xếp hàng trong, một nửa lớn Lâm Dữu thu thẻ của , phần còn ít hơn một chút thì nhét trong thẻ bài quỷ trống của Canh Thanh Hà mà vẫn còn dư dả.

Đợi đến khi đám dã quỷ tụ tập trong và ngoài xe buýt đều lượt thẻ bài quỷ cả thì hình ảnh cuối cùng hiện lên mặt bài chính là chiếc xe buýt tuyến 375 .

Cảnh Thanh Hà nắm lá bài , nghĩ tới việc bên trong đều là quỷ quái thì chút lo sợ, trong lòng càng khỏi thêm phần kính nể đối với chị Dữu...

Nếu thì chị đại chính là chị đại chứ? Ngày nào cũng mang theo một bộ sưu tập đầy quái vật chạy khắp nơi, thế mà còn từng kêu ca gì chứ?

Cảnh tượng các loại quỷ quái vây quanh còn, ngay cả chiếc xe buýt tuyến 375 cũng biến mất, bên đường chỉ còn một biển trạm xe trơ trọi, thoạt vẫn vài phần ma quái, nhưng bất kể là Lâm Dữu là Cảnh Thanh Hà, tâm trạng đều khác biệt.

Cô hài lòng, còn thì chút hoài nghi nhân sinh... Cậu cứ cảm giác mấy con quỷ còn nhát gan hơn cả .

Vất vả lắm Cảnh Thanh Hà mới lấy tinh thần, đó mới suy tư : "Cho nên, chị Dữu, bây giờ chúng chỉ còn phá kết giới ở ba hướng Bắc, Nam và Đông, đúng ?"

Lâm Dữu "Ừ" một tiếng.

Nhớ chơi may mắn trốn thoát , cô còn nhớ chạy về phía Bắc.

Việc Mạnh Thiệu bất ngờ loại thể gây nên sóng to gió lớn ở "chỗ đóng quân" của bọn họ, lúc chính là thời điểm tự loạn trận cước, như thế, nhân cơ hội tay luôn chứ?

''Vâng, chị Dữu, chị Dữu hết!" Cảnh Thanh Hà nóng lòng xoa tay: "Vậy giờ xử đứa nào đây?"

Lâm Dữu: "..."

"Nói mới nhớ, lúc đó em rơi ngay gần kết giới phía Bắc luôn á."

Cậu hào hứng : "Em trông thấy hình dạng kết giới của bọn họ, giống hệt một ngôi chùa."

Lâm Dữu thầm nghĩ lẽ cái liên quan đến Mạnh Thiệu.

''Đừng nóng vội.''

: "Còn chuẩn biện pháp phá hư kết giới, ví dụ như những lá bùa , hoặc là..."

Lời còn dứt, chỉ thấy Cảnh Thanh Hà thò tay trong túi sờ mó giống như ảo thuật, lúc mở tay thêm một tá giấy cũ nát ố vàng.

Nói là một tá thì lố, nhưng ít nhất cũng đến bảy tám lá.

Lâm Dữu: "..."

Từ lúc phó bản , đây là đầu tiên cô ngây ngẩn cả .

"... Cậu lấy nhiều như ?''

"Tìm á." Cảnh Thanh Hà hì hì: "Em dám giao tiếp cùng mấy con quỷ nên dứt khoát chỉ tìm vật phẩm phá hư kết giới mà trong quy tắc đến, thế nào, những thứ đủ ?"

Lâm Dữu suy nghĩ, hẳn là cái đủ dùng.

Chỉ một lá bùa thôi thể phá một khe hở đủ để cô cẩn thận chui qua, nên mấy lá chắc chắn thể mở một lỗ hổng nhỏ, con quỷ cao hơn mười mét như quỷ dài thì lẽ khó qua, nhưng mấy con khác thì chắc là dễ dàng lọt qua thành vấn đề. Có điều...

"Sao tìm ?" Cô giật hỏi.

Chính bản cô cũng nhờ đến sự chỉ điểm của Nure-onna mới tìm đúng một lá bùa duy nhất, tuy rằng Cảnh Thanh Hà cũng dành bộ thời gian để tìm những vật phẩm , nhưng chỉ trong vài tiếng ngắn ngủi mà lục tung các xó xỉnh từng thì cũng quá...

Cảnh Thanh Hà hổ gãi đầu, trong giọng xen lẫn một chút vui sướng khi năng lực của rốt cục cũng phát huy công dụng: "Thì... nghề nghiệp thôi.''

Lâm Dữu giật .

Từ đến nay giỏi trong việc kiểu tìm kiếm đồ vật, khả năng quan sát bình thường cũng tệ, hễ gió thổi cỏ lay gì thì gần như là đầu tiên phát hiện .

Hôm nay thêm một nghề nghiệp "đào vàng", chỉ sợ là thoải mái hơn nhiều.

... Tên ... Là một tên đỏ nhỉ?

''Làm lắm.''

Cô khen ngợi vỗ vỗ bả vai Cảnh Thanh Hà: "Đi thôi."

- Cho bọn họ một niềm vui bất ngờ!

*

Tin tức đại sư "viên tịch" truyền , tất cả đều luống cuống tay chân.

Trước đó đa phần bọn họ đều ngoài thực hiện nhiệm vụ phân công cho từng tiểu đội - tìm kiếm vật phẩm thể tăng cường sức mạnh của kết giới, đồng thời dò la tình hình bên phía phe quỷ, mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, mắt thấy hồn ma lang thang bên ngoài ngày một nhiều thì mới nhao nhao về để tránh né khó khăn.

Không gì khác, ở trong chùa ít nhất cũng khiến thấy yên tâm phần nào, dù thực tế, thứ thật sự phát huy tác dụng vẫn là kết giới.

Thế nhưng về đến nơi thì tin dữ rằng đại sư loại, còn kẻ kết liễu Mạnh Thiệu chính là chị đại mà bọn họ vẫn luôn nghĩ là đồng minh, hiện thực tàn khốc như thế, nhất thời chỉ còn than ngắn thở dài dứt bên tai.

Rất nhiều khi rút chữ ký vui mừng thế nào thì lúc chỉ chuyển kiếp trở về xóa bài khoe khoang của , tiện thể chặt luôn hai cái tay rút thẻ ... Ngốc ? Cho mày đắc ý nữa !

Hiện tại chỉ thể tự an ủi rằng ít nhất vẫn còn một nơi thể ẩn náu, cùng lắm thì chờ qua đêm ngoài tìm thêm một ít vật phẩm.

lẽ là vì cân bằng trò chơi nên khi cung cấp ưu thế kết giới vốn cho chơi, thì lượng vật phẩm tăng cường cung cấp cho họ ít nhiều, các tiểu đội gần như lục tung cả khu vực quanh đây mà cũng chỉ kiếm hai, ba món.

Giờ thì cũng chỉ đành cử hai gia cố kết giới bằng mấy món đó, coi như chút an ủi.

"Ôi, thấy đổi ?"

Một trong đó ngẩng đầu, chút hoài nghi hỏi.

''Sáng lên một chút." Người nghiêm túc : "Cậu cảm thấy ?"

Người phía nheo mắt cẩn thận quan sát, mắt híp , đột nhiên cảm thấy điểm là lạ: "Chờ , cái giống như..."

Mẹ nó, kết giới đang sáng ?!

Trên đường cái vắt ngang chùa miếu của bọn họ, xa xa ánh sáng trắng sáng ngời đang chiếu tới.

Khác với ánh đèn bình thường, ánh sáng trắng cách nào khiến cảm thấy sáng sủa ôn hòa, mà ngược cho sống lưng của hai bọn họ vô duyên vô cớ toát một cảm giác lành lạnh.

Xa xa , chiếc xe buýt lặng lẽ chạy tới.

Đừng đến tiếng bánh xe ma sát với mặt đất, ngay cả tiếng động cơ cũng thấy dù chỉ một chút.

Nó chạy chậm chạp, lưng nó còn kéo theo một hàng dài...

Quỷ treo cổ thè cái lưỡi đỏ lòm ngoài, đung đưa về phía .

Quỷ sản ưỡn cái bụng căng phồng, sợi dây đỏ ở cổ họng trông hết sức đáng sợ.

Nure-onna rít lên "xì xì", thể dài hơn trăm mét trượt mặt đất. Ma trơi lờ mờ thỉnh thoảng lập lòe bên cạnh cô , bên là dáng thướt tha của Futakuchi-onna mọc miệng mặt và cả phía đầu.

Mà ở phía là Dodomeki, cả cánh tay đầy những con mắt mở to trừng trừng.

Ushi-oni với cái đầu là trâu, là nhện, bọc áo bào trắng, chỉ còn tóc dài vàng úa và bộ xương khô, Hitouban với cái đầu và cơ thể nối liền với bởi một cái cổ thật dài, quỷ tóc thì đầy lông, nhảy nhót như cương thi...

Phía là một ác quỷ khổng lồ cao hơn mười mét, mỗi bước của nó đều khiến mặt đất rung lên.

bất kể là con nào cũng đều cung kính với xe buýt - cũng là ai trong đó - duy trì một cách ngắn, chằm chằm quan sát con mồi thể tồn tại xung quanh.

Phe chơi: "..."

"Đậu... móa..." Âm thanh của chơi cũng đều run rẩy: "Mụ nội nó chuyện là... đây..."

"Đây chính là..."

Một khác cũng kinh hãi như , sợ đến mức quỳ xuống: "Bách Quỷ Dạ Hành?!''

Không cần đếm từng con một, chỉ cần liếc qua một cách sơ bộ cũng đủ để nhận chắc chắn hơn trăm con. Nếu như là do ảo giác của họ, thì lẽ những tên đó thật sự đang loáng thoáng liếc về phía !

"Không cả, cả." Người nọ lắp bắp lẩm bẩm: "Chúng còn kết giới, chỉ cần trốn ở chỗ ..."

đúng lúc , một con Kappa bỗng nhiên tự động lao khỏi đội ngũ, vọt thẳng về phía !

Bọn họ trơ mắt con Kappa to ''ka ka", giơ tay vung lá bùa mà nó đang nắm chặt...

''Rắc" một tiếng.

Kết giới sụp đổ.

 

Loading...