Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:34:54
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

''Tí tách.''

Nước thánh mà cha xứ Moline kinh nghiệm trừ tà phong phú phép thấm ướt quần áo của nọ, nơi vạt áo còn ngưng tụ thành một giọt nước tròn trịa, ''tách" một tiếng rơi xuống mặt đường lát đá cuội.

Người chơi há to miệng đến mức thể nhét một quả trứng vịt.

Khâu Phổ xông với quyết tâm một trở , trong lòng chuẩn sẵn tinh thần rằng dù thành công cũng sẽ phản đòn và lập tức loại... Cho dù loại, nhưng hành động suy yếu nghiêm trọng sức mạnh phe địch của nhất định cũng sẽ chấm điểm cao. Đương nhiên, hẳn trong lòng nghĩ tới khả năng thể may mắn chạy trốn, thì chẳng là càng thêm ?!

tình huống mắt trong kịch bản mà tưởng tượng, Khâu Phổ ngây ngốc, dám tin về phía cổ tay áo của đối phương...

... Hả?

Tại ... hình xăm?

Khi bỗng nhiên nhận khi bọn họ quá xa nên nhận nhầm , Khâu Phổ chỉ cảm thấy như sét đ.á.n.h ngang tai, trời đất cuồng.

Anh đột nhiên cúi đầu bình thủy tinh nhỏ đang nắm trong tay, tuyệt vọng phát hiện bình nước thánh hắt hết sạch, còn một giọt.

Thế thì , cho dù là "Abel" mà Tiểu Ngụy thật sự mặt bọn họ, bọn họ cũng còn một chút biện pháp nào.

Lại phản ứng của đối phương...

Lâm Dữu vẫn chút kinh ngạc , nhưng nhưng so với là giật tấn công bất ngờ, chi bằng là kinh ngạc theo kiểu "Sao vội vàng đây nộp mạng cho ?". Còn Cảnh Thanh Hà bên cạnh cũng ngơ ngác im tại chỗ, mặt đầy vẻ đồng cảm, thiếu điều luôn chữ ''Người em, lên đường bình an nhé''. Mà bên cạnh bọn họ tạt nước ướt lạnh thấu tim thoạt cứ như đang sảng khoái thẳng thắn...

bây giờ, Khâu Phổ thế nào cũng cảm thấy đối phương là đang giận quá hóa .

Vẻ đắc ý biến mất gương mặt Khâu Phổ, chỉ còn sót chút ít nụ lịch sự nhưng đầy vẻ lúng túng.

"Anh thong thả, coi như là tắm cho mát." Anh cúi đầu khom lưng , cố tỏ ý gì, len lén rút lui về phía : "Đi thong thả, sẽ , quấy rầy..."

... Một giây , chân đạp một cái, phắt bỏ chạy hề dừng .

Chỉ tiếc là cho dù tính toán bao nhiêu mưu kế, thì tất cả thứ mặt Tà Thần cũng đều là phí công.

Thậm chí Khâu Phổ còn kịp bước nửa bước thì chỉ cảm thấy cổ áo của ai đó nhẹ nhàng kéo , rõ ràng cũng cảm thấy đối phương dùng bao nhiêu sức lực, giống như thứ gì đó siết chặt cổ .

Cảnh tượng trong tầm mắt dần trở nên choáng váng, hô hấp càng ngày càng khó khăn, Khâu Phổ há to miệng thở cũng thể để một chút xíu ô-xy nào chen trong phổi , mắt biến thành từng cơn màu đen, nỗi sợ hãi thể miêu tả cũng xông lên đầu từng chút một.

"Điều gì khiến cho rằng..." Trong giọng của đàn ông mang theo một nụ vô cùng nguy hiểm, đến mức bản năng cũng báo động: "Cậu còn thể chạy thoát?"

'' chạy nữa... chạy nữa!''

Khâu Phổ hoảng sợ trả lời: "Anh là đại nhân chấp tiểu nhân, bụng của Tể tướng thể chèo thuyền (1)..."

(1) Bụng của Tể tướng thể chèo thuyền (宰相肚里能撑船): Hình dung tấm lòng độ lượng bao dung.

Nyarlathotep mấy lời đó lay động, giễu cợt lên tiếng: "Nói , hắt cái gì lên ?"

Khâu Phổ sợ hoảng, ấp úng hai chữ.

Lâm Dữu: "Hả?''

Lực bóp cổ họng đột nhiên buông , Khâu Phổ liên tục ho khan, đó mới bình tĩnh , chạm ánh mắt của Nyarlathotep là lập tức run rẩy, âm thanh thấp như tiếng muỗi vo ve: "... Nước thánh."

Đừng là Nyarlathotep, ngay cả Lâm Dữu cũng sửng sốt.

Quái gì ???

"Cái là..." Cô nhất thời hiểu nổi cái mạch não kỳ lạ của phe đối phương: "Cái loại thật sự cha xứ ban phước hả?"

Khâu Phổ gật đầu, một lời khó hết.

"Thì là..." Bây giờ nghĩ đến cũng cảm thấy chút khó lòng  mở miệng , một cách ngượng ngùng: "Là khi cái thoát về thì bảo với bọn , đại sư toi là vì chuyên ngành đúng. Bên phe chúng từng phó bản 'Thầy trừ tà', kiếm nước thánh hàng thật giá thật, thế là bọn nghĩ chắc ít nhiều gì cũng tí tác dụng...''

Anh nổi nữa.

Lâm Dữu: "... Phụt.''

Bọn họ nào đúng cái hệ thống tôn giáo cả.

Nyarlathotep: "..."

"Cậu coi là tên ?" Anh hỏi, ngay cả nụ như một cũng biến mất.

Thái độ như thể đó là một sự sỉ nhục đối với .

Thấy như , trong lòng Khâu Phổ run sợ thở một , nuốt nước miếng: "Cái cái , là do quá xa nên mới..."

Anh sợ cách quá gần kịp vẩy nước nên ngay cả xăm xăm cũng kịp thấy rõ, thể trách ?!

''Được ." Lâm Dữu vỗ vỗ vai Nyarlathotep, lúc mới tiến lên vài bước: ''Ra tay nhẹ một chút.''

Nyarlathotep lạnh, suy nghĩ của mặt rõ ràng - nếu lời của cô thì sẽ ngại mà vận dụng thủ đoạn phần quá khích.

Anh nâng cằm, bất đắc dĩ quyết định cho đối phương nhẹ nhàng.

Tiếng rơi nặng nề vang lên lưng, Khâu Phổ tiễn cũng biến mất tại chỗ. Lâm Dữu vẫn sang rừng cây, ánh mắt dừng nơi trống gốc cây: "Mấy đó chạy ."

Cô thấy rõ ràng, đối phương tự cho là ở đang góc nên bọn họ thấy lén, lút giơ tay hiệu về phía bên .

Nhất định là còn đồng đội trốn ở đó.

"Ồ."

Nyarlathotep thuận miệng : "Vậy chẳng là đơn giản ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-133.html.]

Anh nhẹ nhàng vẫy tay một cái.

Vừa đến đêm, thành phố vốn tối đen như mực, trong rừng thì càng thấy nổi năm ngón tay. Cả nhóm chạy loạng choạng, thỉnh thoảng cứ vài bước suýt vấp mấy hòn đá lún trong bùn đất, nhưng cũng ai dám dừng .

"Đệt đệt đệt." Cũng nào c.h.ử.i bới : "Ai mà ngờ cái gã tên Abel gì đó chứ?!"

''Chạy đây?''

Người khác thời gian mắng, chỉ hoảng hốt : "Chúng nên chạy đây?"

"Còn thể chạy ." Một khác vội la lên: "Mau đến kết giới khác, chỉ cần vượt qua bức tường phía ..."

đúng lúc , bọn họ hẹn mà cùng thấy tiếng kêu quái dị truyền đến từ đỉnh đầu.

Một sinh vật hình chim đang vỗ đôi cánh khổng lồ của trung, tiếng kêu khàn khàn quỷ dị. Rõ ràng là chim nhưng cái đầu của một con ngựa.

Chúng đến theo lời triệu hồi của Nyarlathotep, lúc thấy con mồi chỉ định, chỉ con đầu đàn lệnh một tiếng là cả đàn lập tức nhào thẳng về phía nhóm chơi .

''A a a a a a a...''

''Này, quái vật gì ?!''

Người chơi c.h.ử.i ầm lên cũng bất chấp phát hiện ... bằng là trong lòng rõ vốn phát hiện . Chân mềm nhũn, đám quái điểu xé rách ống tay áo đồng đội, lui về phía từng bước xoay co cẳng bỏ chạy.

ngay một giây , một bóng đen bất thình lình lao từ vòm cây rậm rạp phía , chỉ cảm thấy cổ tay đau nhức, một con chim đầu ngựa dùng chiếc mỏ sắc lẹm của nó ngoạm lấy sợi chỉ đỏ, lôi giật cả cánh tay của lên trời...

Người nọ há to miệng, ngay cả hô cũng kịp hô, hình chỉ vặn vẹo tại chỗ một thoáng biến mất dấu vết.

Thu Vũ Miên Miên

Con chim Shantak kéo đứt sợi dây đỏ của của nhàn nhã dừng cành cây, sửa sang lông vũ của .

So sánh với những đồng tộc thể vật cưỡi, nó chỉ lớn bằng diều hâu nên ngoại trừ đ.á.n.h lén bất ngờ thì cũng chỉ lính trinh sát.

Con chim Shantak kêu "quang quác", nó lắc đầu, những con chim khác đều kết thúc chiến đấu, tới lui nhưng thấy một bóng nào nữa, lúc nó mới vỗ cánh lượn vòng bay khỏi rừng.

Nó bay ngược chiều gió đêm, lướt qua từng ngọn cây, mắt sắc lập tức phát hiện ba cái chấm đen nhỏ xíu con đường lát đá cuội phía xa, bèn lao thẳng xuống. Tư thế của chim Shantak khi xông tới tựa như một trận gió lốc ùn ùn kéo đến, tốc độ và sức lực đều khống chế cực kỳ chính xác, Nyarlathotep cũng thèm mà đưa cánh tay về phía bên cạnh, nó bèn nhẹ nhàng đáp xuống.

Đây đầu tiên Cảnh Thanh Hà thấy đám sinh vật chim đầu ngựa , còn tận mắt thấy chúng nó dụ dỗ Dark Young giẫm nát cả tế đàn, nhưng lúc thấy gần đến thì vẫn theo bản năng mà nuốt khan một cái.

Con chim Shantak nhận sự hoảng sợ , kêu một tiếng "két" giễu cợt về phía , đó cất giọng the thé chói tai như tiếng kính cứa, lúc cao lúc thấp, vang vọng giữa đêm đen.

Chỉ mất hơn mười giây, con chim Shantak truyền đạt xong tình hình, Nyarlathotep phất phất tay, nó bèn vỗ cánh phành phạch bay tụ họp cùng đồng tộc.

''Xong .''

Anh nhướn mày: "Cũng chỉ vài trốn thôi."

Lâm Dữu tủm tỉm đáp một tiếng.

Giờ chỉ còn chờ xem bên tiến triển đến ...

Vừa mới nghĩ tới đây, Lâm Dữu thấy bóng dáng ba thấp một cao tới từ phía xa xa. Cao thấp vây quanh, thỉnh thoảng còn xô đẩy một phen, cách đến gần, cô mới thấy rõ tên lùn chính là ba con quỷ lùn tướng mạo kỳ lạ, hai má phồng lên, để râu ria rậm rạp.

Vừa thấy bọn họ, mắt của mấy con quỷ lùn sáng hết cả lên, bản bọn nó chuyện nên chỉ túm lấy chơi mà bọn nó bắt tới , cho cơ hội giãy thoát, đó thi huých tới huých lui, tranh hiệu cho Lâm Dữu. Sau khi khua tay múa chân, Lâm Dữu chẳng hiểu nổi chúng nó đang gì, nhưng đầu lâu mang theo đang xem kịch vui thì suy nghĩ chút gì đó.

"Ý tụi nó là..." Nó chần chừ : "Anh rõ hai kết giới còn ở nơi nào?"

Đám quỷ lùn ngừng gật đầu.

Người chơi : "..."

''Không , , đừng mò!" Anh lập tức phủ nhận ba liên tiếp, trong lúc chạy trốn cũng phong thanh chút tin tức, lúc bèn sang Lâm Dữu: "Chị đại, cô đôi mắt chân thành của xem..."

Đầu lâu "ồ" một tiếng, đúng lúc bổ sung thêm một đao: "Bọn nó còn là chính lỡ miệng tiết lộ trong lúc chuyện với mấy tên loài khác đấy."

Người chơi : "..."

Vượt ải vốn gian nan như thế, một việc tội gì vạch trần.

Anh trừng mắt cái hộp sọ chẳng hiểu tiếng , còn chút nể mặt mà vạch trần thương tiếc, mà nếu nó một cơ thể chỉnh, chắc chắn nó sẽ nhún vai cộng thêm liếc mắt một cái.

... Nói thừa, thể của nó còn đang nhờ cô nhóc tìm giúp, mắc mớ gì về phía ?

Chuyện đến nước , biện bạch cũng vô dụng, chỉ thể thừa nhận.

''..." Người chơi mạnh miệng : " đấy!''

'' mà...''

Anh một mực chắc chắn: "Cô đ.á.n.h c.h.ế.t cũng sẽ !''

Anh cảnh giác Nyarlathotep vẫn đang mỉm phía , đàn ông giống châu Á rõ ràng chơi, mà qua thấy là một kiểu nhân vật khó đối phó.

ngờ vẻ chẳng ý định tay gì cả, ngược còn liếc mắt Lâm Dữu ở bên cạnh khiến cả chơi cũng bất giác sang cô, hiểu trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành.

''Yên tâm." Lâm Dữu : "Đánh thì chắc chắn là đ.á.n.h , chỉ cần sống hòa thuận với nó là ."

"...?"

Người chơi phát hiện ai đó túm ống quần, bèn theo bản năng cúi đầu .

... Là một cái ''xúc tu'' màu da cam.

Nó trông giống như một khối thạch khổng lồ, đang rung động vui vẻ vì nó thể chơi với con . Nó còn uốn một cái xúc tu lên tạo thành hình trái tim tặng .

Nương theo tiếng hưng phấn, "Quái vật Cù lét" thề sẽ bỏ qua nếu cù lét khác đến độ cầu xin tha thứ vui vẻ nhảy lên .

 

Loading...