Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 136

Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:36:03
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ubume thực sự sai.

vất vả mấy tháng, đống cành cây thoạt vẻ lộn xộn nhưng thực tuân theo gu thẩm mỹ hỗn loạn mà trật tự riêng của cô , kết cấu cũng vô cùng chắc chắn. Nếu do thể chất đáng sợ của Cain, đừng tiện tay đẩy một cái là đổ , ngay cả dùng khoan cũng chắc phá dễ dàng.

Giờ phút , cô chỉ trơ mắt kiệt tác mà dốc hết tâm huyết dựng nên sụp đổ như mấy khối xếp gỗ mà trẻ con xếp chơi, bừa bãi chẳng còn bộ dáng ban đầu, những chiếc lá còn may mắn bám cành cũng héo rũ t.h.ả.m hại.

... Cô nhớ rõ ràng, nhánh hái đêm qua, vốn là cành non nhất, xanh mướt đến mức như ứa nước trong bụi cây.

"..."

Môi Ubume run rẩy: "..."

g.i.ế.c c.h.ế.t !!

Ubume tức giận vô cùng, bất chấp những thứ khác, cô ngửa đầu lên phát một tiếng kêu to dài mà bén nhọn, khuôn mặt nhẵn nhụi lập tức mọc lên từng lớp lông vũ.

Vốn dĩ cô thèm khát khung xương kim loại của đối phương, nhưng giờ đây tên phá hủy tổ chim mà nhọc nhằn khổ sở xây dựng , càng khiến cô hận thể lột da róc xương . Lông tơ phủ lên , Ubume hiện nguyên hình tượng trưng rõ, chín cái đầu quấn quanh cổ, hai cánh dang rộng dài đến mấy mét, chỉ riêng thể chiếm gần non nửa căn phòng.

cũng thèm khác, mà vỗ cánh, hung tợn phóng về phía Cain!

Tiếng chim kêu khàn khàn, chiếc mỏ cong vút sắc nhọn mở to, chỉ cần thôi cũng đủ tưởng tượng mổ trúng sẽ đau đớn đến mức nào. Cain lao thẳng tới cũng chút bất ngờ kịp trở tay, Cảnh Thanh Hà theo phản xạ nhắm mắt ...

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, cùng với tiếng nặng nề của vật thể lớn rơi xuống đất cũng là tiếng thét t.h.ả.m thiết của Ubume vang lên.

''A a a a a..."

Con yêu quái hình chim sõng soài đất biến về dáng vẻ con , cô ôm lấy bên cổ mổ trúng, đau đớn lăn lộn mặt đất. Cơn đau dữ dội đến mức quá đáng khiến khoé mắt của cô rỉ nước mắt, thậm chí cô cũng còn sức để bò dậy, chỉ đành rạp đất như , ngắt quãng chất vấn. 

"Anh, là thứ gì?!''

Cain chỉ , vẻ mặt tràn ngập oan uổng, tuy lông tóc thương nhưng cũng nhịn hít ngược một lạnh.

''Thật ngại quá, vẫn hy vọng cô thể tay nhẹ một chút.''

Anh lịch sự , nhưng giọng lộ một cảm giác máy móc tự nhiên: "Tổn thương sẽ phản ngược , nhưng cũng thể cảm nhận đau đớn."

Ubume ngạc nhiên : "Anh, ..."

"'Ai dám hãm hại Cain, sẽ báo thù gấp bảy '..." Lâm Dữu nhẹ nhàng lặp một đoạn trong "Kinh Thánh": " nhớ đây là nguyên văn của vị thần nhà họ."

Thu Vũ Miên Miên

Ubume: "..."

Hóa còn cảm thấy may mắn vì lúc nãy tay g.i.ế.c c.h.ế.t ?

Nếu thì lúc rớt đầu !

Mối thù phá hủy sào huyệt mắt, nhưng điều khiến nổi cơn tam bành hơn chính là thể trả thù tên , Ubume tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.

chín cái đầu, đồng nghĩa với việc cũng chín cái mạng. Vết thương vẫn đủ để lấy mạng của Ubume, miệng vết thương đè tay cũng dần xu hướng ngừng chảy máu.

Cơn đau dần qua , cô đảo mắt, giận quá hóa .

"Anh che chở." Cô , chằm chằm hai , giọng the thé một cách quái gở: "Hai , ?"

Huống chi... hễ nhớ lời bọn họ là cô hận đến ngứa cả hàm răng, nghĩ thế nào cũng xử lý tên chủ mưu giật dây .

Chậm rãi chống tay bò dậy, Ubume đảo mắt lướt qua, ý đồ hết sức rõ ràng.

Cảnh Thanh Hà theo bản năng lui về phía một bước, nhưng Lâm Dữu chút hoang mang, cô phất phất tay, mở quyển sách tranh đột nhiên xuất hiện.

''Vậy cô cân nhắc cẩn thận một chút... sự bảo vệ của Thượng Đế, nhưng thể gọi tới giúp đấy."

.

Tiện tay mở một trang trong đó, hữu nghị giới thiệu thẻ bài phía với Ubume.

''Vị ..." Cô chỉ thẻ bài SCP-173: "Chỉ cần cô chớp mắt là nó sẽ lập tức dịch chuyển đến mặt cô và bẻ gãy cổ cô, , xét thấy cô chín cái cổ, chắc là vặn từng cái một thì sẽ giòn đấy.''

Ubume: "..."

"Này."

Đầu lâu nhỏ giọng nhắc nhở: "Đã chín cái đầu còn sợ chớp mắt gì nữa, cô cùng chằm chằm nó là xong việc ."

Tai của Ubume thính, tất nhiên là sót một chữ nào, đang định thầm vui trong bụng thì Lâm Dữu tiếp: "Vậy gọi SCP-096 chẳng càng ?''

… ???

Thấy Ubume mờ mịt, cô lòng giải thích.

"Chính là vị ..." Lâm Dữu lật sang một trang khác: "Chỉ cần thấy khuôn mặt của nó là sẽ truy sát đến thời khắc cuối cùng của sinh mệnh cô, xuất hiện cùng với vị chính là gấp đôi niềm vui đấy, cô xứng đáng trải nghiệm."

Ubume: "...:

"Còn con thỏ nhỏ nữa."

Lâm Dữu .

"Cái gì cũng thể ăn, gặm sạch lông cô cũng thành vấn đề." Cô lật sang một trang khác trong sách tranh: "Chiếc mặt nạ , chỉ cần úp lên mặt cô là nó sẽ thể chiếm lấy nhân cách của cô, từ đó thể của cô sẽ thuộc về nó; chỗ còn một vị bác sĩ nữa, tay của ông mà chạm cô là cô xong đời, cô thể biến thành chim thể biến thành , cảm giác thể ông sẽ vui vẻ coi cô là vật thí nghiệm đấy..."

Ubume: "..."

Cuộc đời thật sự thể tiếp tục sống nữa!!!

Mỗi Lâm Dữu lật qua một trang, sắc mặt của cô trắng bệch. Mặc kệ những điều mà đối phương là thật giả, Ubume tuyệt đối ngờ rằng một con trong mắt cô thể nhẫn tâm độc ác đến mức .

trừng mắt Lâm Dữu, "Cô" một hồi lâu cũng một "Cô" chỉnh.

Thân thể cũng run rẩy một hồi, bộ sự ác độc trong ánh mắt biến thành hoảng sợ.

"Sao cô thể như , cô !" Cô ôm đầu sụp đổ , quên sạch chuyện lúc còn tính để lột da gia cố tổ chim, thậm chí, khi cảm xúc lên đến đỉnh điểm, cô oa lên một tiếng, bật : "Đây còn là cuộc sống của một con chim nữa ?! Ngay cả cái tổ cũng còn, ban ngày ngủ ở chứ, mặc kệ, cô bồi thường cho ..."

Đầu lâu: "...''

Nó còn bắt cô bồi thường xương của nó .

"Hay là..." Lâm Dữu nhanh trí, thấy thời cơ chín muồi bèn thuận theo lời cô : "Bên bao ăn bao ở, còn cả bảo hiểm và quỹ hưu trí, cô theo việc luôn ."

Ubume đang đến mức nước mắt lưng tròng lập tức ngẩng đầu lên: ''Thật ?''

''Thật đấy." Lâm Dữu nghiêm túc .

Cain: "..."

Anh há miệng, cuối cùng vẫn từ bỏ ý định khuyên đối phương suy nghĩ thêm. nghĩ đến chuyện nếu gặp Abel thì thể thiếu Lâm Dữu dàn xếp, thế là đành mắt nhắm mắt mở để mặc cô kéo thêm mới đội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-136.html.]

''Vậy...''

yên lặng hồi lâu.

''Vậy miễn cưỡng tin cô là ."

Tuy Ubume chuyện với vô cùng chua ngoa, nhưng một vài phương diện nào đó cũng cực kỳ ngây thơ, , hứa gì giữ nấy. Bóng dáng cô rạp mặt đất biến mất, Lâm Dữu đột nhiên cảm thấy chỗ nào đó thích hợp.

''Trên thẻ bài quỷ của ?" Cô đầu hỏi Cảnh Thanh Hà.

Cậu thấy, lập tức lấy thẻ bài quỷ , một chút cũng sửng sốt" "Không, ..."

... Vậy thì đúng như cô nghĩ .

Lâm Dữu lặng lẽ lật đến trang cuối cùng của sách tranh, thấy khe thẻ vốn trống bất thình lình xuất hiện bóng dáng của Ubume.

[Tên: Ubume.]

[Số thẻ: 041.]

[Cấp bậc: SR.]

[Ghi chú: Thỉnh thoảng hiện với hình dạng chín đầu. Không tự sinh chim non, chuyên lấy chim non của loài khác con . Đặc biệt đam mê việc xây tổ ở đủ kiểu địa điểm khác . Mặc dù ngoài miệng khinh thường loài , nhưng kể từ một sự cố phá dỡ bất ngờ để cho cô một bóng ma tâm lý sâu sắc, từ đó về kiên quyết từ chối việc xây tổ bằng cành cây mà chuyển sang sử dụng bê tông vững chắc nhất, cuối cùng vẫn dựa sự phát triển của văn minh nhân loại đấy thôi.]

Lâm Dữu trầm ngâm một lát.

Cô vốn nghĩ là để cô tiến thẻ bài quỷ, như thì sẽ giới hạn thời gian, nhưng nghĩ đến hành động triển lãm thẻ bài hù dọa khác ban nãy của cô khiến Ubume hiểu lầm gì đó... Thôi quên , dù cũng là chuyện sớm muộn.

Tổ chim phá vẫn còn đổ đống tại đó, Cain thì bên cạnh, vẫn còn đang đau buồn vì thể chất của , Lâm Dữu xổm xuống, gạt từng cành cây khô héo đến mức chỉ cần chạm nhẹ là vụn như tro bụi , lật tìm mớ xương trắng lớp tàn tích đó.

Một khúc, hai khúc, cô đẩy từng cái từng cái qua, sự kiểm đếm của chính đầu lâu xác nhận rằng gần như gom đủ.

Trên một ý nghĩa nào đó, còn cảm ơn sở thích sưu tầm của Ubume.

''Không đúng." Đầu lâu líu lưỡi nên lời: "Còn thiếu một khúc, giờ tìm đây?''

"Cậu để tâm từ từ cảm nhận .''

Lâm Dữu nóng lòng xoa tay: "Bây giờ là lúc giải quyết hai kết giới còn ."

*

"... Đây là cái gì ?"

Bảy tám chơi con vây quanh cùng một chỗ, kề đầu nghiên cứu một cái nút bình thường.

Đây là thứ mà ai đó mới lục lọi từ một góc xó xỉnh nào đó lôi . Nơi kết giới bao phủ ở phía Đông chính là một trường học, lẽ trong trường học thì các loại đồ linh tinh kỳ quái vốn chẳng thiếu, thế nhưng cái nút bấm trông gì đặc biệt chẳng hiểu khiến để tâm.

Cũng là vì khác biệt về phận. Nếu trong tay chơi phe quỷ, nó sẽ hiển thị đây là thiết thể phá hủy kết giới; nhưng rơi tay phe con , nó chỉ là một món đồ vật hết sức bình thường, bất kỳ lời nhắc nào.

''Không nữa." Vài chơi hiểu nội tình đành mơ hồ : "Hay là cất đó ."

"Cất ."

Lại vung tay lên: "Theo thấy thì cũng chả cần lo lắng quá, dù chị đại cũng về phía chúng mà. Anh xem đúng , lão Triệu?"

"À, ." Người hỏi thiếu chút nữa sặc một ngụm bia, vội vàng đáp: " .''

''Giao tình của với em..." Anh hắng giọng: "Cô vỗ n.g.ự.c cam đoan với ..."

Triệu Nghiêu cực kỳ chột .

Lúc đầu còn rộ lên chuyện là chia phe bằng cách rút thăm, thấy trong thông báo theo lý thì chị đại đội trời chung với quỷ quái, hẳn là thuộc phe con bèn trông mặt mà bắt hình dong, thế là lấy căn cứ, đem khoe với bạn bè, tám chuyện ở mấy bài đăng khác. Đến khi nhận hiểu sai thì cũng muộn .

Kết quả là lời đồn cứ thế lan , dù thông báo chính thức là chia phe bằng cách bốc thăm, vẫn một mực tin rằng chị đại chắc chắn ở phe con .

Những quan hệ thiết đều tin đồn bắt nguồn từ chỗ , một lời dối thì dùng cả trăm lời dối khác để che đậy, cũng chỉ thể dứt khoát lập lờ nước đôi liên lạc với bên chính thức.

Nhìn một đám tin tưởng vội vàng hỏi thăm tin tức với , tuy Triệu Nghiêu kiên trì giữ thể diện, nhưng lòng hư vinh cũng thỏa mãn đầy đủ.

Chỉ là thỉnh thoảng chút sợ hãi.

Không .

Anh nghĩ, tự an ủi .

Chỉ cần vạch trần mặt...

Các chơi ở khu kết giới phía Đông đều tập trung trong phòng tập thể d.ụ.c của trường học, thì đúng lúc , cánh cửa vốn đang đóng chặt bỗng đẩy mạnh .

"Có chuyện lớn... Có chuyện lớn !"

Người đẩy cửa vội vàng chạy , thở hô lên.

Lập tức đoán ý đồ đến đây của : "Lại kết giới phá?!''

"Chẳng vẫn còn của chúng đang tuần tra bên ngoài ?" Người chơi gật gật đầu: "Tin tức mới đến, kết giới phía Bắc cũng diệt sạch !''

Họ vốn việc kết giới phía Tây phá hủy, một tiểu đội từng đóng ở đó cũng rút về bên . sự việc xảy ngay lúc tiểu đội đang ngoài tìm kiếm đạo cụ, đến khi về cũng chỉ thấy cảnh tượng hoang tàn, đến tột cùng là ai .

Lúc thì khác, thanh thế to lớn, đối phương một chút ý tứ che giấu nào.

Người chơi đó chỉ mới kể thôi mà cảm thấy cả lắm, đến khi chính miệng thuật , khóe mắt cũng giật giật: "Mọi từng đến Bách Quỷ Dạ Hành ?"

... Á đù.

''Ai, ai ?''

''Còn thể là ai?!" Người chơi phụ trách thông báo kích động vung hai tay: "Chính là cái chị đại đó!"

"... Không là bên phe ?" Không ai ngơ ngác lẩm bẩm.

''Đó là tin vịt! Tin vịt!" Người chơi chạy đến gần như mất luôn nửa cái mạng, căm hận : "Thật là tên khốn kiếp nào bịa tin đồn, nếu để bắt ..."

Nghe đến đây, xung quanh như nhớ điều gì đó cùng lúc, hẹn mà cùng đầu, chậm rãi về phía tên nãy còn mạnh miệng khoác lác, giờ đang rón rén xách ghế nhỏ định chuồn .

Rất nhiều bắt đầu xắn tay áo.

Triệu Nghiêu: "..."

Giờ còn kịp chạy ?

 

Loading...