Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 138

Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:37:20
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Các chơi nhốt trong đại sảnh nhà ga đồng loạt sợ ngây .

thì... chú ý sai trọng tâm.

"Á đù." Cô cúi sát tai đồng đội bên cạnh và nhỏ: "Thì trong thiết lập ở đây, Jigsaw là con gái ?"

Đồng đội: "..."

Tại cái trọng điểm lệch của kỳ quặc mà vẫn hợp tình hợp lý đến ?!

Anh tình tiết bất ngờ bày cho bối rối, trong lúc choáng váng thấy câu cũng chút hợp lý, bèn ngơ ngác gật đầu.

Jigsaw là nhân vật thế nào chứ?

Ông dựa trí tuệ gần như là yêu quái của để đối đầu với cảnh sát suốt nhiều năm, tâm tư kín đáo, trình độ về tâm lý học và thiết kế máy móc đều thuộc hàng đỉnh cao. Lâm Dữu dứt lời, cho dù cách một đoạn ghi hình giám sát mấy rõ ràng nhưng ông vẫn đoán bảy tám phần những lời thì thầm to nhỏ của đám .

Vốn dĩ sắc mặt của Jigsaw xanh lét, giành lời thoại, mạo danh phận đành, đến cả giới tính cũng nghi ngờ... Cái bướu não vốn từng chữa khỏi của ông suýt nữa tái phát vì tức giận.

Ông cố gắng hít sâu vài , tâm trạng mới tạm thời định . Jigsaw hừ lạnh một tiếng, về đang ở bàn điều khiển, xem cô còn thể giở trò gì nữa.

"À, như các bạn nghĩ ."

Lâm Dữu cũng đoán thể đối phương hiểu lầm điều gì, thấy ông già Jigsaw sắp lật bàn tới nơi, cô thuận miệng rõ: " chỉ mượn hình tượng để công bố luật chơi, để dễ nhập vai hơn một chút thôi."

Mọi : "..."

Nhập vai cái con khỉ.

Được , chỉ cần đừng thật sự bắt bọn họ chơi trò chơi "Lưỡi cưa" là tạ ơn trời đất lắm .

Cô nghiêm mặt.

''Tấm biển đối diện rõ ràng, nơi là nhà ga Kisaragi."

"Nhà ga chia ba tầng, hiện giờ đang ở tầng giữa, là hành lang ngầm. Khu Đông và khu Tây năm lối mỗi bên, xuống cầu thang sẽ tới sân ga. Tuy nhiên..."

Lâm Dữu chuyển đề tài.

''Đừng mà nghĩ tới chuyện nhảy xuống sân ga để chạy trốn. Một khi xuống đó thì chỉ nước tàu điện cán nát thôi."

Cây kéo ban đầu của Kuchisake-onna chính là minh chứng rõ ràng nhất.

''Trên lầu là quảng trường trung tâm, đủ loại cửa hàng và nhà kho. Nếu là trò chơi, thì tất cả đều cơ hội chiến thắng."

''Điều kiện chiến thắng của cũng phức tạp, chỉ là ... tìm cánh cửa bí mật giấu đó trong nhà ga."

"Bây giờ đang ở ngay trong phòng phát thanh phía cánh cửa đó. Chỉ cần vượt qua thử thách, đến mặt , sẽ phản kháng, cũng để đồng đội nhúng tay , tùy phá hủy tín vật của thế nào cũng ."

Người chơi phe con sững sờ tại chỗ.

''Chờ một chút, ... Nhà ga Kisaragi, còn giọng ...''

"... Là chị đại đó?!"

"Mười... mười phần thì chắc đến tám chín ..."

Sự hoảng loạn và sợ hãi lập tức tan biến sạch, đến mức , cả đám đồng loạt hét lên "Oa" lên một tiếng đầy phấn khích.

Tại phấn khích đến á? Còn hỏi ?! 

Ban đầu còn tưởng chị đại đang ở phe quỷ, còn phe thì ném một phó bản lồng trong phó bản, kiểu gì cũng tiêu đời , ai ngờ vẫn còn cơ hội xoay chuyển tình thế trong tuyệt cảnh. Dù khả năng mong manh nhưng vẫn còn hy vọng. Ai cũng mong sẽ trở thành con cưng trời chọn, là thể vượt muôn vàn gian khó để tìm chỗ của chị đại.

Sau kể thì mặt mũi mấy!

Một đêm thành danh cũng chuyện viển vông!

"Mẹ nó, mấy vui vẻ sớm quá ?" Vẫn tỉnh táo lên tiếng: "Đây là ' phụ nữ đó' đấy!"

Lập tức phản bác: "Nhỡ thì !"

"Nhỡ" là một cụm từ mê cỡ nào chứ, chừng chính thể trở thành kẻ chọn giữa muôn ... thì, dù thực tế chỉ mấy chục thôi.

Hơn nữa, nếu cứ chờ thì kết cục chắc chắn là phe thua sạch, chi bằng cùng đồng lòng dốc sức đ.á.n.h cược một phen. Lời khó mà thu , chị đại cũng , mà tính cách của cô cũng chẳng kiểu còn nuốt lời, nếu thật sự ai thành công đến mặt cô thì cục diện sẽ lập tức đảo ngược!

Ngay cả Cảnh Thanh Hà cũng thấu bộ mưu tính nho nhỏ trong lòng đám , kìm lòng đặng đưa tay bưng kín mặt.

Quá ngây thơ, thật sự là quá ngây thơ.

Bọn họ thấy câu "thử thách" của chị Dữu ?

Quả nhiên, nghĩ tới đây, chợt Lâm Dữu tiếp tục mở miệng.

"Còn bên , chính là cái 'thử thách' mà nhắc đến đó."

Công dụng của nhà ga Kisaragi chỉ đơn giản là thế phòng tập thể d.ụ.c và nhốt bộ chơi phe con đây. Theo lời mà đích ông bác thừa nhận, ban đầu tuyến tàu điện là nối với một chiều gian vũ trụ song song khác, để đưa đám quỷ quái bên đó đến đây. Còn bây giờ, nó kết nối với sách tranh của cô, thể trực tiếp chọn một thẻ bài và triệu hồi đến.

Sau mỗi chuyến tàu điện chạy qua, chờ một thời gian mới chuyến tiếp theo, mà thời gian ngắn nhất cũng chính là hai mươi phút do Miki từng áp dụng đó.

cách khác, cô chỉ cần để tâm đến nghỉ giữa các chuyến tàu, chứ lo lắng về thời gian hồi chiêu kỹ năng của nữa.

"Thử thách chia hai phần, đầu tiên, cứ cách nửa giờ..." Lâm Dữu nhẹ nhàng : "Sẽ một 'vị khách' gửi đến ngẫu nhiên từ một trong mười lối . Toàn là những nhân vật dễ đối phó , mong cố gắng tránh mặt thì hơn."

''Sau đó mới đến phần tìm cánh cửa bí mật và đến gặp ."

Đám vốn còn đang kích động châu đầu ghé tai đảo mắt lặng ngắt như tờ.

Cái "vị khách" mà cô đến, ai hiểu chuyện thì đều là ý gì.

"... Á đù, thể nào đơn giản như mà!"

"Mẹ nó, đây là nhịp điệu sống sót trong lúc quái vật săn đuổi !?" Người chơi chuyện run lẩy bẩy, nhớ đến nỗi sợ hãi khi việc quản thúc mà Tổ chức điều khiển mất hiệu lực.

"Con đường dài nhất chính là thủ đoạn của chị đại..."

"... Đến thì đến thôi!"

Người hét lên câu đầy khí thế lập tức nhận ánh đầy sự kính nể từ những khác, nhưng trong lòng quyết, còn bắt đầu thuyết phục các đồng đội bên cạnh, ít thực sự thuyết phục và bắt đầu đổi suy nghĩ.

Đáng để đặt cược!

Lâm Dữu thật sự nới lỏng chút ít. So với lúc , khi mỗi đợt quái vật đều xuất hiện mỗi hai mươi phút và còn tìm những bộ phận cơ thể mà Miki chỉ định trong thời gian giới hạn của cô , thì dễ dàng hơn nhiều đối với chơi phe con .

Hầy, cô thật đúng là một thiên thần.

Chỉ điều, thời gian thì giảm bớt , nhưng những thứ khác chắc chắn , ví dụ như...

Chọn binh chọn tướng, xem xem ai sẽ là binh tướng giỏi của cô nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-138.html.]

Lẩm bẩm câu thần chú trong đầu, Lâm Dữu tùy tiện lướt tới lướt lui sách tranh, đó ngón tay dừng một tấm thẻ bài.

Còn đợi cô chuyện, Jigsaw bên lên.

"Ông cần ổ khóa nữa ?" Lâm Dữu chớp mắt mấy cái.

''Tùy cô." Ông sợ chậm một chút là sẽ thấy thứ nên , cho thế giới quan mà cố gắng duy trì cho tới nay vỡ nát, vì thế cũng đầu , liên tục xua tay : "Thích chơi đùa thế nào thì chơi đùa thế đó ."

Lâm Dữu đang chờ đúng câu của ông , thấy bóng dáng Jigsaw biến mất, cô dậy nhường chỗ cho mới xuất hiện.

Công việc thông báo vẫn để cho chuyên nghiệp sẽ hơn.

''Hiểu !''

Giọng trẻ con non nớt vang lên đầy sự kỳ vọng, Miki xuống chiếc ghế vốn thuộc về cô . Cô và em gái "Hồng Nhân" đây thỏa thuận với nhà ga Kisaragi, giờ đây cần qua tàu điện, họ vẫn thể xuất hiện tại ga .

hắng giọng.

''Xin chú ý, Dark Young xuất hiện ở cửa năm.''

... ??!!!

Mấy chơi qua tên của con quái vật thể giữ sự điềm tĩnh nữa, ngay cả những từng đến cũng đổi sắc mặt khi thấy những xúc tu đen nhầy nhụa quái dị đang nhúc nhích bò .

"Chạy! Chạy !" Có vẫn duy trì sự tỉnh táo lớn tiếng chỉ huy : "Dựa theo nhóm ca trực phân chia đó, một nửa đến khu Đông, một nửa sang khu Tây, tìm cơ hội lên tầng!"

Những chạy chậm xúc tu kéo ngã xuống đất, móng guốc của Dark Young chỉ đạp tế đàn thần mẫu, xui thì còn nó đập uỳnh uỳnh xuống đất đến choáng váng, ngã sấp mặt .

Những sống sót còn hoặc là đ.â.m đầu kệ hàng của cửa hàng tiện lợi cách đó xa, hoặc là ỷ lực chân của thẳng lên lầu. Dark Young chần chừ một chút, kêu gào ầm ĩ đuổi theo lên cầu thang.

Đoàn Tư Nguyên thuộc về kiểu . Mắt thấy xúc tu đen sì biến mất ở đỉnh cầu thang, chỉ để một bãi chất nhầy màu xanh lá cây, mặc dù chút ghê tởm nhưng vẫn thở phào nhẹ nhõm, đợi đến khi thấy động tĩnh gì mới chui theo đồng đội, khi đơn giản phân chia nhiệm vụ thì đến khu Tây.

"Lục soát ở đây ." Một chỉ quán sữa cuối cùng.

Bọn họ lượt lục lọi mỗi một góc quầy, thậm chí còn lật cả tấm áp phích lên xem, nhưng chẳng tìm thấy dấu hiệu gì cho thấy cánh cửa bí mật.

Đành đổi sang tiệm thức ăn nhanh bên cạnh, chỗ rộng rãi hơn một chút. Ôm bao nhiêu hy vọng , lúc thì ủ rũ bấy nhiêu, Đoàn Tư Nguyên là cuối cùng, mấy họ đang về phía đối diện thì phát thanh vang lên.

''Xin chú ý, Bóng bay đầu sẽ xuất hiện ở cửa tám."

... Đệt khốn kiếp vượt qua nửa giờ đây?!

Đoàn Tư Nguyên và các đồng đội trao đổi ánh mắt hoảng sợ.

Còn là Bóng bay đầu ! Còn là phía Tây nơi của bọn họ!

Âm thanh bánh xe tàu điện đột ngột dừng , lúc kịp trốn nữa . Quả bóng bay lơ lửng xuất hiện, cái đầu phồng to của nó chính là hình dáng của một trong nhóm họ, dây thòng lọng ném .

"Chia !" Đoàn Tư Nguyên liều mạng kêu to: "Chia !"

Gương mặt của đồng đội Bóng bay đầu siết chặt cổ đỏ bừng, giãy giụa giật mạnh sợi thép . Những khác thấy cũng chỉ thể lo cho bản bèn cố gắng chạy thẳng về phía .

Đoàn Tư Nguyên thở hổn hển đầu , mắt thấy Bóng bay đầu buông lỏng dây thòng lọng, đồng đội mềm nhũn ngã xuống đất, trong lòng hiểu rõ chính là mục tiêu tiếp theo.

Còn cách cầu thang xa, cũng hy vọng thể chạy đến đó kịp nữa. Vừa liếc mắt, thấy gần nhất là một hiệu sách bên cạnh cổng tiếp theo. Đoàn Tư Nguyên liều mạng lao về phía đó, ngay khi xông cửa, dùng hết sức để đẩy mạnh cánh cửa lớn.

"Ra đây ." Giọng giống hệt lên tiếng dụ dỗ ở bên ngoài: "Tao sẽ cho mày một cái c.h.ế.t sung sướng."

Đoàn Tư Nguyên gần như là rít âm thanh qua kẽ răng, liều mạng vặn chiếc khóa cửa biến dạng.

"Đừng... hòng..."

Anh xoay , ngây ngẩn.

Tục ngữ câu, mòn giày sắt tìm chẳng thấy, gặp chẳng tốn chút công phu.

Trong tiệm sách bừa bộn như thể ai đó phá hoại nơi , những giá sách đổ nát từng lớp, mơ hồ thấy một cánh cửa bí mật giấu kín phía .

Ngay cả bản Đoàn Tư Nguyên cũng rõ là vì đồng đội chạy hết, Bóng bay đầu chặn cửa, là vì độc chiếm công lao quỷ thần xui khiến ngoài cửa một nữa, một lời tự về phía đó.

Trên cánh cửa treo một ổ khóa mật mã khá tinh xảo. 

Cái xử lý đây? Đoàn Tư Nguyên ngớ , cách giải đố.

Nếu như dùng suy nghĩ của chị đại để suy nghĩ...

Anh quyết tâm, lấy một mảnh gạch vỡ lỏng , nắm chặt trong tay, dồn hết sức mạnh, cứ thế đập liên tục ổ khóa, cuối cùng cũng thật sự đập vỡ nó .

Mà cảnh cũng lọt trong mắt đám Lâm Dữu qua camera giám sát.

Lâm Dữu: "..."

Tên thông minh đấy.

Quên , dù khóa hỏng cũng cần bồi thường, Jigsaw chơi đùa cũng , tới đốc thúc ông dùng vật liệu rắn chắc hơn một chút là .

Khi ổ khóa ném xuống đất, Đoàn Tư Nguyên nuốt nước miếng, dứt khoát mở cánh cửa bí mật , khom lưng chui .

Đợi đến khi chui qua cửa hang quá mức chật hẹp, thoáng thấy một chút ánh sáng le lói phía đối diện. Tim đập thình thịch, bước nhanh về phía đó, vội vã chạy về phía ánh sáng.

một giây , bước chân như đè nặng cả ngàn cân, dù cố gắng thế nào cũng nhấc lên nổi. Đoàn Tư Nguyên cứ như mắc kẹt tại chỗ, hoảng hốt hiểu đến tột cùng là chuyện gì đang xảy .

Anh ... Anh chắc chắn ai đó giở trò.

Ý thức điểm , Đoàn Tư Nguyên ngẩng đầu lên theo phản xạ điều kiện, về phía xa xa trong phòng phát thanh với cánh cửa hé mở một nửa cũng đang về phía . Đôi mắt hoa đào cong lên, nụ thành thạo điêu luyện đủ để chứng minh tất cả đều trong dự liệu của cô.

Anh lắp bắp : "Cô, cô ..."

... Đã sẽ phản kháng!

''Không nha." Lâm Dữu vô tội giơ hai tay lên: " gì cả.''

"Anh quên ? thử thách chia hai phần, thoát khỏi tay bọn nó chỉ là bước đầu tiên, mà để tới mặt mới là bước quan trọng nhất."

Cô chỉ đoán thôi, xem đoán đúng

"Dù , lẽ thấy thua ."

Đoàn Tư Nguyên: "... Ai?"

Tiếng bước chân từ phía dần dần đến gần, cố tình đầu , mà là cơ thể một lực cản vô hình giữ chặt tại chỗ, thể động đậy .

Nyarlathotep lạnh, nghiêng xuống kề gần tai đối phương.

''." Anh .

Thu Vũ Miên Miên

 

Loading...