Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 139

Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:44:53
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đoàn Tư Nguyên thiếu chút nữa quỳ ngay tại chỗ.

Cho dù nọ là từng bước đến gần, khiến phần nào cũng chút chuẩn tâm lý, nhưng cảm giác thì thầm ngay sát tai một cách đột ngột vẫn quá mức kinh hoàng... đặc biệt là khi đang khí thế của đối phương áp chế đến mức đầu ngón tay cũng thể cử động nổi, chứ đừng gì tới đầu .

Rõ ràng còn kịp rõ đối phương là quỷ, dáng dấp trông , nhưng nỗi sợ dâng lên từ tận đáy lòng một cách vô cùng tự nhiên.

Kiểu sợ hãi tựa như con kiến hôi đối mặt với con voi, bởi vì mức độ chênh lệch giữa hai bên quá lớn mà ngay cả một chút phản kháng cũng thể nảy sinh, chỉ hai đầu gối run rẩy tại chỗ.

Ngay cả chính Đoàn Tư Nguyên cũng hiểu dựa ý chí thế nào để vẫn giữ tư thế thẳng. Da đầu tê dại, để mặc cho kẻ rõ lai lịch phía đặt tay lên vai , động tác nhẹ nhưng tựa như mang theo sức nặng ngàn cân.

Đối phương vui cho lắm, Đoàn Tư Nguyên thể cảm giác .

Từng luồng khí lạnh bò dọc theo sống lưng, yết hầu của nhấp nhô, cố gắng xoa dịu cổ họng khô khốc một chút nhưng vô ích. Đoàn Tư Nguyên bỏ chạy, nhưng chân run rẩy, nhúc nhích nổi. Tình cảnh tiến thoái lưỡng nan của rơi trọn trong mắt đang bên cánh cửa phòng phát thanh.

"Này." Lâm Dữu nhướn mày: "Hay là kiềm chế một chút .''

Nyarlathotep vô cùng trào phúng: " còn gì cả mà.''

Anh mỉa mai đ.á.n.h giá chơi đang toát mồ hôi đầm đìa từ xuống . Chẳng qua chỉ mới thoáng tỏa một chút thở mà dáng vẻ của đối phương nông nỗi , bảo nay trong mắt bao giờ coi con gì.

''Hơn nữa.''

Làm như là sứ giả của chư thần nơi trần thế, vị Tà Thần nào đó xưa nay mắt cao hơn đầu, từ đến nay chỉ mắt đúng một , mà giờ kẻ dám ý định động đến cô…

Anh nhạo : "Không cho một bài học thì ?"

Đoàn Tư Nguyên: "......"

Cứu mạng a a a a!!

Nước mắt trong lòng tuôn như mì sợi, giờ phút cảm thấy thà treo cổ c.h.ế.t ngoài bởi Bóng bay đầu còn hơn là rơi cảnh ngộ hiện tại. Nếu ông trời cho cơ hội , chắc chắn sẽ túm lấy cái bản đang đập ổ khóa mà tát cho một bạt tai tỉnh .

Nyarlathotep trạm phát thanh phía , đột nhiên nở nụ .

''Cũng thể để cho c.h.ế.t một cách thoải mái hơn chút ."

Anh lạnh nhạt : "Lần khi tay thì tự cân nhắc xem nặng mấy lạng, hiểu ?"

Đoàn Tư Nguyên sớm toát mồ hôi lạnh, tuyệt đối hoài nghi rằng đối phương thể sử dụng những thủ đoạn mà thậm chí thể tưởng tượng nổi. Giờ thấy câu đầu tiên lập tức cảm thấy như đại xá.

"Hiểu hiểu hiểu ." Anh gật đầu như giã tỏi: " hiểu !"

Đoàn Tư Nguyên tuyệt đối thể tưởng một ngày mong loại càng nhanh càng , mới nhen nhóm ý định báo tin cho đồng đội thì lập tức ngậm ngùi từ bỏ suy nghĩ .

Thôi, thành thật vẫn hơn, báo gì mà báo? Trời kêu ai nấy !

Việc nắm giữ sinh t.ử của một con yếu ớt chẳng sức chiến đấu đối với Tam Trụ Nguyên Thần mà cũng chỉ đơn giản như bóp c.h.ế.t một con kiến nhỏ. Cơ thể Đoàn Tư Nguyên nặng nề ngã xuống đất, cuối cùng chỉ còn một tiếng rên rỉ mơ hồ rõ ràng.

Anh ch.ó ngáp ruồi tìm cánh cửa bí mật đưa ngoài một cách thê thảm, thật sự là khó thể đơn giản định nghĩa đây là hạnh phúc là bất hạnh... Lâm Dữu thở dài, thiếu sự cảm thông.

Người đang sõng soài đất sớm biến mất ngay khi sợi dây đỏ giật đứt, Nyarlathotep sải bước chân dài, trực tiếp bước phòng phát thanh.

''Tình huống thế nào ?" Anh hăng hái hỏi.

Anh coi bộ những còn như khí, nhưng bọn họ thì thể nào như thấy đối với nhân vật nguy hiểm thể chọc nổi . Cảnh Thanh Hà co rụt cổ , Miki cũng sợ hãi xê dịch sang một bên. Dù đó Cố Hành từng cùng chuyến tàu với nhưng giờ phút cũng khỏi liếc phòng vài .

''À." Lâm Dữu trả lời nhẹ nhàng: "Tất cả đều thuận lợi, chỉ cần tốc chiến tốc thắng thêm chút nữa.''

Đặc điểm lớn nhất của nhà ga Kisaragi là nó độc lập với thế giới bình thường, ngay cả thời gian trôi qua cũng khác biệt... Trong truyền thuyết, mãi đến bảy năm nữ sinh mất tích mới xuất hiện.

Điểm cũng thể hiện tấm thẻ bối cảnh . Tất nhiên, "Hộp" vẫn thể khiến các chơi trong cùng một phó bản trải qua tốc độ thời gian khác , nhưng "Nhà ga Kisaragi" đặc biệt ở chỗ bản nó cũng giới hạn bởi thời gian triệu hồi mười phút .

Tuy nhiên, điều đó cũng nghĩa là nó thể tồn tại vĩnh viễn, Lâm Dữu hỏi ông bác, và ông rầu rĩ trả lời rằng nhiều nhất chỉ duy trì hai tiếng mà thôi.

Rõ ràng là ông mong chỉ hiện một phút thôi, nhưng trải nghiệm tự kỷ khiến ông đủ nhận thức về mức độ ác quỷ của nào đó, thế nên tuyệt đối dám lừa bịp cô nữa.

Bỏ qua thứ, cũng nghĩa là cô cần giải quyết tất cả các chơi phe con trong nhà ga trong vòng hai giờ.

"Ban đầu còn nghĩ theo hạn chế tự đặt , liệu việc để trực tiếp tay khiến căng thẳng ..." Lâm Dữu sụt sịt .

Ai mà ngờ bọn họ tự lên lầu chứ.

*

Ngay cả mẫu thời trang cũng ở đây bao lâu .

Mỗi đầu những gì trải qua, Kata sẽ hận đến nỗi nghiến răng nghiến lợi... đặc biệt là gãy răng một cách thê thảm, giờ trong miệng chỉ còn một cái lỗ hở gió lùa.

Lúc đầu một ông già một chân lừa lên tàu điện, dối rằng ở đây thịt để ăn, cô tin... ai mà ngờ , chuyện chẳng như cô tưởng tượng chút nào!

từng c.ắ.n một phát bay đầu một kẻ xui xẻo, nhưng thì là tên thất đức nào ném một cái vỏ chuối, đôi giày cao gót của cô giẫm trúng "bịch" một cái ngã lăn , ngay lập tức u đầu một cục gáy.

Kata tức giận vứt luôn đôi giày cao gót, chạy bằng chân trần, nhưng phòng đủ đường cũng phòng khỏi trò chơi khăm. Lúc cô đuổi theo hai , trong đó một cô gái rõ ràng trông thì hiền lành vô hại nhưng nhét một viên gạch miệng cô , mà lúc đó cô chẳng suy nghĩ gì, lập tức c.ắ.n một phát...

Được, gãy răng luôn.

Về vẫn là cái đó, còn dám ăn trộm mũ của Hachishaku-sama vu oan giá họa là cô lấy, hại cô đ.á.n.h chỉ một trận, đến mức chẳng còn sức mà bò khỏi nhà ga Kisaragi.

Đáng hận nhất là đến cả lão già ban đầu lừa cô tới đây cũng khuất phục, trực tiếp chắp tay dâng luôn quyền sử dụng cả nhà ga cho khác, lúc đó cô kịp thoát , cũng gói ghém mang theo luôn.

Điều duy nhất vẫn còn thể khiến mẫu thời trang cảm thấy một chút an ủi chính là nhốt ở chỗ chỉ một , mà còn "Hachishaku-sama" đáng hận .

Ban đầu theo thông lệ, hai gặp là đ.á.n.h , đ.á.n.h mãi ngừng, dù mẫu thời trang thua liên tục nhưng vẫn từ bỏ, đ.á.n.h riết mà nảy sinh chút cảm giác cùng chung chí hướng. Về thì, trung tâm thương mại lớn như , cô một nửa một nửa, cuộc sống trôi qua cứ thế mà cũng gọi là tạm yên .

Chỉ điều, xem hôm nay cuộc sống yên thể tiếp tục trôi qua nữa.

Có trời mới cái kẻ đó nghĩ gì mà còn giữ tấm thẻ bối cảnh , giờ thì gọi hai họ việc.

cũng , nếu con mới tới đây, thì quả thật "Kata" cũng mấy phần hứng thú.

Tiếng bước chân hỗn loạn càng lúc càng gần, mẫu thời trang vòng chỗ ngoặt, thâm trầm với đám .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-139.html.]

"..."

Cho dù nhận , thì chỉ cần thấy hàng răng sắc nhọn dày đặc cùng vết m.á.u thịt còn dính trong kẽ răng khi ăn tươi nuốt sống để cũng đủ khiến hiểu rõ mức độ nguy hiểm của cô thế nào. Sắc mặt ai nấy của đám mới chạy trối c.h.ế.t vất vả lắm thoát đến đây đều đông cứng vì sợ hãi, mãi cho đến khi một cô gái bật lên một tiếng thét chói tai t.h.ả.m thương.

Nhóm chơi do cô gái dẫn đầu lập tức đầu bỏ chạy, mẫu thời trang lấy sự tự tin lâu thấy bật quái đản, xách váy đuổi theo sát phía bọn họ, khiến bọn họ càng lúc càng chạy nhanh hơn.

Liều mạng lao qua hết cửa hàng đến cửa hàng khác, cuối cùng bọn họ đ.â.m sầm đồng đội cũng đang chạy trối c.h.ế.t từ hướng ngược .

Nữ sinh dẫn đầu đỏ mặt tía tai giải thích rằng bọn họ đang đuổi theo, nhưng đối phương run rẩy mở miệng , chỉ phía lắp:

"Ha ha ha ha ha..."

Không đợi ha gì, bèn theo bản năng theo hướng chỉ, trông thấy một phụ nữ áo trắng đang từ xa bước tới.

cao chừng hơn hai mét, còn đội một cái mũ trắng như tuyết, trong miệng ngừng phát những âm thanh kỳ quái kiểu "ba, ba ba", đôi đồng t.ử sâu thẳm chằm chằm về phía bọn họ. Mà ngay lúc , chơi dọa đến nỗi lắp cuối cùng cũng hét một câu trọn vẹn:

"Hachishaku-sama a a a a a!!"

Vào giờ phút , những chơi đang kẹt giữa hai con quái vật cảm thấy đời chắc chắn thể chuyện gì tuyệt vọng hơn nữa.

hiện thực tàn khốc cho bọn họ ... đúng là còn thể tồi tệ hơn nữa!

Tiếng gầm rú như súc vật đến gần, Dark Young dùng móng và cánh tay như rắn ngọ nguậy bò đến. Thân hình khổng lồ của nó chen chúc trong hành lang khó tránh khỏi phần cồng kềnh, nhưng thắng ở chỗ nó nhiều xúc tu, xúc tu ngừng lật tung vách tường nên bò cũng chậm.

"Siêu thị!" Có nhanh chóng phản ứng : "Đối diện siêu thị còn một cánh cửa, chúng vòng qua chạy thẳng!"

Những thể lực yếu hơn bắt đầu run rẩy chân cẳng, theo kịp đội nữa, còn mẫu thời trang dù giày cao gót nhưng cũng chẳng hề chậm, cô há to cái miệng rộng, một trái một với Dark Young lôi ngã thêm hai nữa.

"Chẳng mỗi nửa tiếng mới một đợt ?!" Không là ai gào lên trong tuyệt vọng: "Cái giống như !"

''Trừ phi..."

''Trừ phi tụi nó vốn dĩ ở sẵn trong á á á á vãi thật?!"

Trong phòng phát thanh, Lâm Dữu yếu ớt thở dài.

Thật thì, đoạn hành lang lòng đất chỗ hiệu sách ban đầu bọn họ ở mới là gần đáp án đúng nhất, thế mà thấy quái vật xuất hiện là chạy thẳng lên , chỉ mỗi chơi lúc nãy là dám một một ngựa xông . Giờ thì Bóng bay đầu chặn lối cầu thang, xuống cũng chẳng xuống nữa .

Một cục diện c.h.ế.t định sẵn.

thoáng qua chiếc đồng hồ treo tường.

Đã đến nửa giờ.

Nyarlathotep còn đang dựa bên cạnh xem kịch, Lâm Dữu rút thẻ bài , quyết định đặt dấu chấm hết cho trò chơi . Cô nháy mắt với Miki, cô hiểu ý: "Xin chú ý, Slender Man xuất hiện ở cửa một."

Người chơi phe con : "..."

Mẹ nó!!!

Bị tấn công cả ba phía, còn sống của họ tổn thất hơn phân nửa, những ai định liều mạng cũng đều treo lơ lửng dây thép của Bóng bay đầu , lúc thêm một con nữa, đúng là c.h.ế.t mà chẳng hiểu nổi c.h.ế.t như thế nào!

Cũng chính trong khoảnh khắc tiếp theo, ánh đèn chao đảo, một đàn ông mặc vest mặt chợt hiện lưng bọn họ.

Xúc tu đen sì nhảy múa lưng , vài chơi còn sót đồng loạt kêu lên sợ hãi. Ai nấy đều thở quãng đường dài bỏ chạy, nhưng khi nguy hiểm kề sát, còn ai dám nán chứ? Tất cả lập tức vắt chân lên cổ phi nước đại.

vẫn kẻ xui xẻo, Slender Man dịch chuyển tức thời chắn ngay phía , xúc tu bóp cổ, ép đó dán thẳng tường.

"Bịch" một tiếng, thứ gì đó từ trong túi lăn .

Là một mảnh xương chẩm nhỏ.

...?

Trên gương mặt ngũ quan của Slender Man nứt một khe hở đen ngòm, còn đợi lên tiếng, chơi ý đồ của , hoảng hốt : " nhặt thôi! Thật sự là nhặt trong lúc tuần tra, còn kịp bỏ túi mà!"

Slender Man chẳng buồn giải thích, xúc tu móc thẳng lấy cổ tay của đối phương.

Trong chớp mắt , thoáng như tốc độ ánh sáng, chơi chợt nhớ nhiều điều.

Trong ấn tượng, hình như từng thấy diễn đàn, hoạt động trải nghiệm đó, '' phụ nữ đó'' cũng từng xuất hiện ở nhà ga Kisaragi ...

Cho nên lầu mới mẫu thời trang và Hachishaku-sama, nghĩ, hẳn là khi đó.

chơi từng tham gia tiết lộ rằng, cứ mỗi hai mươi phút là thả quái vật một , trong thời gian đó đầu , còn tìm thứ gì đó trong thời gian quy định.

Thế mà bọn họ, chỉ mới gặp chừng đuổi đến chật vật như ...

Trước khi ý thức cắt đứt, chỉ còn một ý nghĩ đó quanh quẩn trong đầu của .

... Giữa chị đại và bọn họ, quả nhiên bức tường thể vượt qua .

Đôi tay dài của Slender Man chỉ khẽ vươn đủ để nhặt lấy mảnh xương lên, suy tư một lát xoay tại chỗ. Lúc xuất hiện nữa là bên trong phòng phát thanh.

Slender Man trầm mặc đưa nó .

Thu Vũ Miên Miên

''Là nó!''

Cách camera giám sát, đầu lâu cũng vui mừng đến phát , hôm nay thấy hiện vật thiếu chút nữa ngất : "Rốt cục, rốt cục cũng một ngày thế ! Cuối cùng cũng tìm đủ !"

Lâm Dữu đổ bộ những mảnh xương đ.á.n.h dấu tiến độ thu thập từ trong balo . Đây là điều cô sớm hứa hẹn với đối phương, giờ chính là lúc thực hiện lời hứa đó.

" đúng đúng, chính là vị trí !" Đầu lâu đặt mặt đất, cố nén sự phấn khích, chỉ huy: "Cái là xương tay, đặt lên phía !"

''Biết kích động ."

Lâm Dữu cúi xuống, từng khúc xương cô sắp xếp theo đúng vị trí giải phẫu của cơ thể : " cũng từ từ thôi, đúng ?"

Cô ghép mảnh xương cuối cùng.

 

Loading...