Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 140
Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:45:19
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong nháy mắt khi Lâm Dữu buông tay, khúc xương như ý thức riêng, một luồng sức mạnh vô hình mạnh mẽ kéo về, khớp nối bộ xương lắp ghép xong phần lớn.
Nói là ý thức riêng thì lẽ chính xác, dù nó vốn dĩ cũng là một phần của bộ xương đó. trừ cái đầu sọ suốt ngày lắm mồm lải nhải , các bộ phận còn đều ngoan ngoãn, yên tĩnh đến mức nếu trong phần chú thích trong balo ghi rõ đây chính là cơ thể của chiếc đầu lâu thì Lâm Dữu suýt tưởng nhặt nhầm xương khác.
Giờ đây, các khúc xương khớp hảo thành một thể thống nhất, cuối cùng cũng khiến tin chắc rằng bọn họ nhặt nhầm.
Màng xương ánh lên sắc trắng, nhanh chóng tái sinh ở các điểm nối giữa những khớp xương. Chỉ trong hơn mười giây, chiếc đầu lâu hòa một với cơ thể của .
Anh hoạt động đầu ngón tay một chút, các đốt xương trắng bệch co duỗi theo động tác của . Ngay đó, một cảnh tượng càng khiến kinh ngạc hơn xuất hiện.
Lớp da thịt mỏng và mạch m.á.u bắt đầu bám lên, tiếp theo là những thớ cơ rõ ràng. Đầu lâu ngậm chặt miệng, nhất thời chẳng buồn mở lời, tập trung tinh thần vận dụng suy nghĩ để tái tạo thể .
Làn da nhẵn bóng đến mức gần như giống da bao phủ lên cơ thể, dần dần lan rộng lên , chuẩn tái hiện gương mặt mà tự hào nhất...
"Ầm!"
Pháp thuật đột ngột mất hiệu lực hề báo , lớp cơ bắp và da thịt vất vả tái tạo xong cũng tan biến dấu vết, gương mặt của đầu lâu ngơ ngác, bộ khung xương của cũng rơi lả tả đầy đất.
Lâm Dữu: "..."
Đầu lâu: "......"
Ngậm đắng nuốt cay hơn nửa ngày, trong chớp mắt về vạch xuất phát.
Mẹ nó cái hổ dữ lắm.
Cảnh tượng đó khiến Cảnh Thanh Hà đồng cảm, nhịn , hai luồng cảm xúc đan xen khiến một biểu cảm vô cùng phức tạp. Cố Hành thì vẫn còn chút lương tâm, đầu , là ho khan một tiếng.
So sánh với hai bọn họ, Nyarlathotep hề một chút kiêng dè nào... Cảnh tượng đầu lâu tan rã ngay tại chỗ còn mấy mảnh xương bật lên vài cái trông quá mức buồn , sắp đến nỗi gập cả .
Slender Man cũng là một tên xem trò vui chê chuyện lớn, vết nứt mặt một chút ý định nào là khép .
Lâm Dữu cũng vì nể tình hợp tác cùng nên mới gắng gượng nhịn cho thể diện, cô chớp mắt hỏi: "Cái rốt cuộc là ?"
Đầu lâu ủ rũ há to miệng, rõ ràng chính cũng vài suy đoán, nhưng còn kịp mở lời thì lên tiếng .
"Sức mạnh đủ." Nyarlathotep lạnh lùng , giọng điệu rõ ràng: ''Tự từ từ bồi dưỡng ."
Thu Vũ Miên Miên
Đây hiển nhiên là một đả kích nhỏ đối với đầu lâu, thở một thật dài.
Tuy rằng cũng chẳng suy nghĩ ráp xong thể là thể rời ngay...
''Xem ..." Anh buồn bã : "Cô gái , còn lăn lộn cùng thêm một thời gian nữa ."
Dù theo quan sát của , những tên biến thành thẻ bài sống cũng tệ, Harionago và Tomie chính là hai ví dụ nhất, theo hẳn là cũng lợi cho việc tích góp từng tí một sức mạnh để khôi phục hình dáng ban đầu.
''Không cả, cũng thiếu chỗ ."
Lâm Dữu đống xương mặt đất: " mà xương của cứ vứt như ? Có thu từ đầu ?"
''Cái cần lo lắng." Đầu lâu hít sâu một : "Nhìn kỹ ."
Dù đây cũng là một ma pháp sư trình độ nhất định đến mức thể tự nghiên cứu mấy phép thuật riêng, nhưng bởi vì thể rải rác khắp nơi quá lâu nên bộ sức mạnh thất thoát gần như sạch sẽ, dễ dàng khôi phục như ban đầu là điều thể.
dù , một việc vẫn thể .
Mớ xương vứt lộn xộn ngổn ngang đó lượt tự dựng lên, cần Lâm Dữu giúp đỡ, tự lắp cơ thể... dù rằng vẫn chỉ là một bộ xương trơ trọi.
Đầu lâu cúi đầu lồng n.g.ự.c lọt gió của , mặt ủ mày chau chỉnh xương sườn cho vững chắc hơn. Rất nhanh đó, nhận cho dù chỉ còn mỗi bộ xương, trông như thế cũng chẳng khác gì đang chạy trần truồng ngoài đường.
Xương tay giơ lên nắm trung một cái, cũng bằng cách nào mà rút một mảnh vải đen từ hư .
Nhìn kỹ , thì đó là một chiếc áo choàng mũ trùm. Khoác lên đầu lâu, chiếc áo thể bao phủ lấy , để đến mức dọa ngất xỉu khi vô tình chạm mặt giữa đêm khuya.
''Được ." Anh tội nghiệp bọc áo choàng : "Như là .''
Cảnh Thanh Hà tận mắt thấy quần áo, khỏi "A" một tiếng.
''Thì thật sự hai tay.''
Không chỉ khua môi múa mép.
Đầu lâu: "..."
Nói nhảm!
Hắn từng học lướt qua đủ loại ma pháp, ngay cả những loại thuộc hệ Cthulhu Mythos cũng ngoại lệ... nghĩ tới đây, nhịn lặng lẽ liếc vị Tam Trụ Nguyên Thần đang một cái bằng hốc mắt trống rỗng của , với chút ít pháp thuật như thế đối với vẫn dễ như trở bàn tay.
Về phần còn ... Hầy, đành từ từ mà gắng gượng thôi.
Chuyện bên phía đầu lâu tạm thời kết thúc, Slender Man cũng xem đủ trò, bèn về chiến trường mà phân công.
Các chơi phe con sự truy sát của mấy con quái vật chật vật bao nhiêu thì chật vật bấy nhiêu, còn gia nhập, miễn bàn thế cục càng thêm hỗn loạn, ngay cả một chút khả năng chạy trốn cũng còn.
... Chẳng qua, nếu như quản lý đồng ý, vốn cũng cách nào cưỡng ép rời khỏi nhà ga, đây là việc mà đây bọn Lâm Dữu từng nghiệm chứng qua.
Có kẻ may mắn mò tới lối của nhà ga, nhưng tuyệt vọng phát hiện giữa và thế giới bên ngoài ngăn cách bởi một bức tường trong suốt, đầu , chỉ thấy mẫu thời trang, Hachishaku-sama, Dark Young và Slender Man cùng chặn hết lối lui.
Trong cổ họng tuôn tiếng nức nở thành điệu, rụt ở góc tường, dùng chính cơ thể để thực hiện màn trình diễn chơi loài phiên bản sợ hãi giới hạn. Cuối cùng, dứt khoát c.ắ.n răng, trực tiếp dùng răng c.ắ.n đứt sợi dây đỏ tượng trưng cho tín vật.
Từ đó, bộ chơi phe con trực thuộc kết giới phía Đông chính thức loại, thật đáng mừng.
Nhà ga Kisaragi kết thúc công việc thời hạn, đây đúng là tin vô cùng đối với ông bác một chân. Ông bác cảm động đến độ rớm nước mắt, chống gậy phía tiễn biệt, trong lòng chỉ mong Lâm Dữu đừng bao giờ nhớ tới cái nhà ga xập xệ bé tí của bọn họ nữa.
Một giây , chỉ thấy đối phương khanh khách đầu .
''Hợp tác vui vẻ." Lâm Dữu phất tay: "Lần tiếp tục nhé.''
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-140.html.]
Ông bác: "..."
Cầu xin buông tha mà!!
Nyarlathotep như gối đầu lên cánh tay, qua bên cạnh ông , ông bác vội vàng đổi thành khuôn mặt tươi lành, nào nấy đều là tổ tông mà ông đắc tội nổi, vẫn nên tiễn càng sớm càng .
''Chị Dữu.''
Cảnh Thanh Hà lặng lẽ tiến gần: "Hai bọn họ... Chị..."
Cậu ấp úng, Lâm Dữu ngược hiểu ý của , rằng thu nhận mẫu thời trang và Hachishaku-sama ?
''Cậu còn học cách lo lắng giúp ." Lâm Dữu vui vẻ: "Hửm?"
Cảnh Thanh Hà ho một tiếng, gãi đầu: "Thật sự là vì tò mò mà, để em hỏi một chút.''
''Không hai bọn họ ở chung với cũng lắm ?" Lâm Dữu sờ cằm: "Để hai bọn họ ở đây là .''
Dù bên cô cũng thiếu hai nhân thủ, mà còn thể xem như là đội quân dự cho nhà ga Kisaragi. Nếu chuyện gì xảy , giống như hôm nay chẳng hạn, thì cũng tiện xử lý hơn nhiều.
Đi khỏi lối , ảo giác nhà ga ở phía thoáng cái biến trở tấm thẻ bối cảnh .
Lâm Dữu giật giật ngón tay, thu hồi thẻ bài về sách tranh. Lại ngẩng đầu lên, bỗng nhiên thấy mấy đối diện đường cái, dẫn đầu còn trông khá quen mắt.
''Ôi, chị Dữu." Cảnh Thanh Hà cũng thấy, giật giật môi: "Đó là..."
Không đợi xong, đối phương ba bước thành hai bước tới, về thì trực tiếp đổi thành chạy chậm.
''Động tĩnh lớn như , ngay là mà."
Giản Minh Giai thở hổn hển : "Tình huống thế nào ?''
"Khá ." Là do những chơi phe con giỏi lắm, Lâm Dữu liếc mắt cô : "Những đó là ai ?"
Hơn mười để phía dường như nhận cô, lập tức xôn xao bàn tán đầy phấn khích.
"... Quả nhiên... Chị đại..."
... Được , xác nhận sai .
"Trên đường đụng ." Giản Minh Giai gãi đầu: "Người nào nấy đều tuyệt vọng, đó tớ tiện miệng an ủi họ một chút, bảo cứ theo đến đây gặp luôn."
Ánh mắt cô lướt qua Nyarlathotep, mê man liếc sang Cố Hành mà cô kịp nhận , và cả đầu lâu đội mũ trùm cơ thể. Cuối cùng, cô vẫn ghé sát Lâm Dữu, kéo cô một cái nhỏ: "Chúng tớ tóm một chơi bên phe con ở căn nhà trong góc phố ."
Một nhà ga giữa lòng trường học, chuyện đúng là quá gây chú ý, cô đoán tám phần là do nhỏ bạn của giở trò, thế là dứt khoát thuyết phục đồng đội bắt áp giải đến đây.
Lâm Dữu: "Hả?''
Cái khiến cô hứng thú là chơi phe kẻ địch... dù chính cô cũng cho hơn ba phần tư bọn họ đảo , mà là hàm ý ẩn câu ...
Có chơi phe con dám mạo hiểm trốn ở ngoài kết giới, một khi đầu tiên thì sẽ thứ hai, và còn thể bao nhiêu nữa.
Nếu chiến thắng, bắt hết những mới .
''Người ?" Lâm Dữu hỏi.
Giản Minh Giai nháy mắt về phía , một chơi mặt mày rầu rĩ đẩy từ giữa đám .
Thôi Hàng thầm nghĩ trong lòng xui xẻo thế , chỉ hai bên kết giới đều phá, cảm thấy nên mới chạy trốn, ai ngờ đám đang lục lọi tìm lá bùa vô tình tìm thấy cả .
" ." Anh mạnh miệng: '' chỉ một , thể những khác trốn ở .''
Nhìn bộ dáng thì là thật.
Lâm Dữu đang lo lắng, ai kéo góc áo cô.
''Này, để xem ." Đầu lâu lẩm bẩm: " cách."
Lâm Dữu gật đầu, bèn lên phía .
Gió thổi qua, mũ trùm xốc lên một chút, Thôi Hàng lập tức tỉnh táo .
Thôi Hàng: "...!"
Anh thấy diện mạo của đối phương rõ ràng.
Không da thịt, mũ trùm đầu chỉ xương sọ trụi lủi của con , phần cổ cũng trống rỗng, dựa đó thể khẳng định bộ áo choàng là một bộ xương khô.
Bộ xương rầu rĩ với , hàm răng khép mở ở cách gần khiến Thôi Hàng thiếu chút nữa thở .
Đầu lâu thật sự oan ức, khó khăn lắm mới thể cử động , đang trong cơn phấn khích tột độ, càng huống hồ gì trong nhận thức của , bản vẫn còn ở cái thời đại mà nam nữ già trẻ thấy là đều sức hấp dẫn đè bẹp ngay tắp lự. Nụ chỉ là một hành động vô thức để thể hiện sự cuốn hút của bản mà thôi.
Nào ngờ sức hấp dẫn thể hiện một chút xíu nào, ngược còn suýt dọa quá sức.
Xương ngón tay đặt cổ tay ... chính xác hơn là sợi dây màu đỏ ở cổ tay.
Phàm là một bình thường một bộ xương khô đụng như cũng sẽ thấy , từng cọng từng cọng tóc của Thôi Hàng đều dựng cả lên, nhưng cách giữa địch và chênh lệch to lớn như thế, giãy giụa cũng chỉ sợ đẩy chỗ cũ, đành bất lực để cho bộ xương đó cứ thế mà dựa .
Dần dần, cũng đối phương động tay động chân gì mà ngay cả Thôi Hàng cũng cảm giác sợi dây đỏ cứ như đang nhẹ nhàng rung động, tin tức mà nó truyền khiến cho bộ xương pháp sư trong bộ áo choàng hài lòng thu tay , tạm dừng những trò vặt áp dụng.
''Được , tiên giữ ... chủ yếu là giữ tín vật , thể tìm những tên khác trốn ở ." Anh .
*