Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 95
Cập nhật lúc: 2025-11-04 11:36:06
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thậm chí Lâm Dữu thèm đầu .
"Cạch" một tiếng, cô vặn mở khóa sắt. Đợi khi rút chiếc chìa khóa nhỏ còn bằng ngón tay út, cô mới chậm rãi xoay , gã hề đang nhăn nhó mặt mày vì Nya xách tay.
Lúc bơm cô cố tình bơm đầy, lúc gã hề còn thấp hơn cô một cái đầu, Nya xách lên cũng nhẹ nhàng. Chân ngắn tay ngắn, đưa xa một chút ngay cả đá đ.ấ.m cũng , mà cũng , cho tám lá gan chắc cũng dám đ.ấ.m đá một tồn tại cấp cao như Tà Thần.
Chỉ thể để bản lơ lửng trung, mặt mũi nhăn nhó đến mức mũi mũi, mắt mắt, trừng mắt oán hận Lâm Dữu.
" gì , đừng giở trò. Nếu còn trải nghiệm cảm giác lên trời sánh vai cùng mặt trời thì..." Cô chẳng hề sợ hãi, còn tiện thể liếc bầu trời đêm: "Ồ, đúng, là mặt trăng."
"Là bắt ." Nya nhắc nhở.
Lâm Dữu nghiêng đầu.
"Có gì khác ?"
Nya khẩy một tiếng, nheo mắt cũng gì thêm. Việc để một Tà Thần bàn luận về mối quan hệ của với loài thì chút nực , nhưng giữa bọn họ dường như cũng miễn cưỡng đạt đến một chút cảm giác đồng minh.
Đối với Nyarlathotep mà , chỉ cần bên cạnh vĩnh viễn trò vui để xem, là đủ .
Lâm Dữu kéo cánh cửa sắt , nó gỉ sét nghiêm trọng, động phát âm thanh chói tai gần như x.é to.ạc màng nhĩ. Cô cũng thấy ê răng, vội vàng dựa nó sang một bên. Nyarlathotep qua cánh cửa sắt cô, gã hề lo lắng đề phòng cảm nhận cái cổ cổ áo siết chặt.
"Hay, là ngài thả xuống , tự ." Anh mồ hôi lạnh đầm đìa trán, lớp sơn hóa trang má lem cũng là một kỳ tích: " đảm bảo sẽ chạy nữa ."
" ngại."
Nyarlathotep tươi rói, trông đặc biệt thích thú với vẻ run sợ của gã hề.
"Chỉ là tiện tay thôi mà."
Gã hề: "..."
Tại trêu chọc mấy cái gì! Tại ?!
Dù hối hận thế nào cũng muộn , phía cánh cửa sắt là một con đường nhỏ xuyên rừng. Công viên giải trí về đêm đủ khiến dựng tóc gáy, đặc biệt là khi những chiếc lá cây mọc um tùm ở nơi vỗ mặt.
mà đang đường cũng bình thường.
Gã hề túm cổ áo nhấp nha nhấp nhổm, liếc trộm phản ứng của hai , Lâm Dữu còn bình thường một chút, cái tên đang xách thì đúng là đang vui vẻ tận hưởng.
Anh chỉ cảm thấy vung về phía một cái, ngay lập tức dừng .
À, nghĩ, đến .
"Dùng cửa sắt khóa ." Lâm Dữu nhướng mày: "Chỉ là trông chừng cái thứ ?"
Giữa rừng một đất trống nhỏ, chính giữa dựng một bức tượng.
Bức tượng tạc bằng đá cẩm thạch hình dáng một đàn ông, đội một chiếc mũ chóp nhọn, cằm để râu dê. Toàn bức tượng đen kịt, cây sáo dài trắng muốt mà cầm ở miệng càng thu hút ánh .
Lâm Dữu đột nhiên nhớ tới mấy tiếng sáo đột ngột vang lên khi gã hề xuất hiện.
Bên bệ tượng khắc một hàng chữ, cô rõ lắm, Nyarlathotep thấy.
"'Người thổi sáo mặc áo hoa của Hamelin'..."
Anh kéo dài giọng : "Loài mấy truyền thuyết gì ?"
Lâm Dữu dừng một chút.
"Có thì ." Cô .
"Nghe một thành phố nhỏ dịch chuột hoành hành, cả thành phố đều bó tay hết cách, một thổi sáo mặc áo hoa thổi sáo dẫn hết tất cả lũ chuột . Sau đó đám cư dân trở mặt trả công, thổi sáo vì báo thù bèn dùng sáo dụ dỗ lũ trẻ con của họ mất."
Nya "tặc" một tiếng, hiển nhiên chẳng quan tâm đến mấy chuyện rối rắm của loài . Ánh mắt chuyển sang cây sáo mà bức tượng thổi sáo đang cầm, cái còn thể khơi gợi một chút hứng thú, trực tiếp bước lên một bước.
"Cái, cái đó..." Gã hề lên tiếng.
"Sao?" Anh liếc mắt .
Gã hề: "Ngài, ngài cứ tự nhiên."
Ước chừng dù thì vị đại gia cũng sẽ để ý .
Nya thong thả bước đến gần bức tượng, vươn tay rút cây sáo .
Biến dị xảy trong tích tắc.
Gần như là ngay khi tay chạm cây sáo, đầu của bức tượng vượt khỏi hình dáng con , tựa như một con mãng xà khổng lồ rõ mặt, há miệng lộ răng nanh c.ắ.n về phía bàn tay ...
Thậm chí Nyarlathotep còn động đậy.
Những xúc tu đột ngột mọc từ lưng trông hung tợn và sưng phồng, chất lỏng nhỏ xuống đen kịt và dính nhớp, chỉ thôi cũng sức sát thương cùng đẳng cấp.
Bức tượng: "..."
Mãng xà chậm rãi rụt trở về, mặt trở thành thổi sáo để râu dê . Bức tượng sợ hãi co rúm cung kính cúi dâng cây sáo lên.
Lâm Dữu: "..."
Cái d.ụ.c vọng cầu sinh mạnh đến mức nào.
Nya nhận lấy cây sáo, chỉ liếc qua một cái chán chường ném đồ vật về phía Lâm Dữu. Cô cẩn thận đón lấy, mí mắt giật giật.
Cây sáo sờ như bằng xương.
Nếu Giản Minh Giai ở đây, thể liếc mắt là nhận đây là xương đùi của , suy đoán là của trẻ từ bảy đến mười hai tuổi. Lâm Dữu hiểu rõ như cô , cô chỉ đầu lâu: "Đây cũng là xương của ?"
Đầu lâu: "..."
Sao thể!!
"Đây là xương của một bé gái." Nó : "Đùi mà ngắn thế thì còn cái gì."
Lâm Dữu những lời của nó, ngẩn .
... Từ từ .
Người thổi sáo... Bé gái... Xương đùi...
Cô lên tiếng: "The Pied Pipe?"
Vừa dứt lời, một cửa sổ trong suốt bỗng bật .
[Tên: SCP-573 The Pied Pipe]
Thu Vũ Miên Miên
[Mô tả: Một cây sáo từ xương đùi của một bé gái sống cách đây một ngàn năm. Khi nó thổi lên, những sinh vật thấy tiếng sáo sẽ rơi trạng thái dễ ám thị, họ sẽ khao khát và sẵn lòng thành chỉ thị của thổi sáo. Ban đầu nó chỉ tác dụng với động vật hoặc trẻ vị thành niên, nhưng khi biến đổi, nó cũng tác dụng với cả trưởng thành.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-95.html.]
[Số sử dụng: Chỉ thể sử dụng một vì nó sẽ gây những ảnh hưởng tiêu cực thể đảo ngược cho thổi.]
Lâm Dữu thầm nghĩ lẽ cô hiểu điều gì đó.
Đây cũng là một trong những thủ đoạn của khu vui chơi , chỉ là vì cô ảnh hưởng lúc đó nên chúng sử dụng nữa thôi.
Bây giờ nó rơi tay cô và trở thành một đạo cụ đặc biệt.
"Đồ... đồ đạc các cũng lấy ." Gã hề lắp bắp: " thể ?!"
Anh thả xuống từ khi Nyarlathotep tiến gần bức tượng, dù , vẫn những xúc tu của con quái vật cho khiếp sợ ít, hai chân run lẩy bẩy.
"Đừng vội."
Lâm Dữu từ xuống mấy lượt, ánh mắt của cô, gã hề càng thêm run rẩy: "Bóng bay của ?"
"Cho cô, tất cả cho cô!" Anh vội vàng kêu lên, từ lôi một nắm bóng bay, nhét tất cả tay Lâm Dữu: "Chỉ cần các thả , đừng là bóng bay, ngay cả giao dịch với khu vui chơi cũng thể chuyển trực tiếp cho cô!"
Từng lời từng chữ của đều xuất phát từ tận đáy lòng, mặt gần như rõ mấy chữ "xin các hãy thả ". Nghe thấy nửa câu , ánh mắt Lâm Dữu khẽ động, cô chỉ gật đầu, gã hề như đại xá đầu bỏ chạy, bất cẩn vấp ngã một cú.
Lâm Dữu: "..."
"Còn tưởng rằng cô sẽ giữ chứ." Nyarlathotep gã hề vất vả bò dậy chạy thục mạng, lạnh lùng : "Chẳng loài đều thói quen sưu tầm ?"
Lâm Dữu phì .
" cũng chọn chứ bộ?"
Những gì gã hề , bóng bay đầu đều , những gì gã hề , bóng bay đầu cũng , chuyện gì cũng sợ so sánh, đặt lên quái vật cũng là đạo lý . Hơn nữa, điều cô thực sự để ý là câu cuối cùng của .
Cô buông tay.
Những quả bóng bay bay lên trung, khi bay càng lúc càng xa còn xoay hai vòng, như thể đang cảm ơn cô vì trả tự do cho chúng, cho đến khi biến mất trong bầu trời đêm.
Hoàn thành trò chơi.
Tầm trở màu xanh lam u ám, Lâm Dữu siết chặt tấm thẻ trong tay.
[Tên: SCP-823 Carnival kinh dị]
[Mã thẻ: 030]
[Cấp độ: SR]
[Ghi chú: Khu vui chơi bỏ hoang từng xảy nhiều vụ án kỳ dị, là thẻ bối cảnh, chỉ quyền sử dụng chứ thể triệu hồi trực tiếp. Nếu bạn kẻ đáng ghét nào, thể kéo /cô/nó đây chơi trò chơi bắt buộc bất cứ lúc nào nhé.]
Lại là một thẻ bối cảnh.
Lâm Dữu xem xét kỹ lưỡng phần mô tả tấm thẻ , tấm nhà ga Kisaragi khác trong album, cuối cùng lo lắng vì thời gian còn sớm, chỉ đành cắm thẻ album vội vàng thoát game.
Cô việc cũng là thật sự việc, ngày hôm đến dự tiệc mừng thọ của trưởng bối trong nhà, [Hộp] cũng chính thức ngừng công khai thử nghiệm buổi chiều, đóng máy chủ.
Có lẽ là vì khi đóng máy chủ nên quá nhàm chán, khi tin nhắn xác nhận cô về đến nhà, Giản Minh Giai gọi điện thoại tới.
"Tớ chán quá." Quả nhiên, câu đầu tiên chính là câu .
"Nghe giọng ." Lâm Dữu hỏi: "Chơi đến tận lúc đóng máy chủ luôn ?"
" , nếu mấy ngày chơi thì chẳng lỗ lắm ? Ghép đội cùng Tiểu Cảnh." Cô "a" một tiếng: "Còn xảy một chuyện lớn nữa, nhưng gặp mặt với cơ... À , ngày khai mở máy chủ còn việc gì nữa chứ?"
"Không thì , nhưng là nghỉ ngơi mấy ngày tìm việc thực tập ?" Lâm Dữu vẫn quên chuyện cô bạn sa thải ông chủ.
Giản Minh Giai: "..."
"Kệ nó!" Cô nghiến răng: "Cùng lắm thì đợi đến khi khai giảng tính, đến lúc đó chẳng mấy tiết, cứ để tớ thư giãn thêm một chút trong kỳ nghỉ hè ."
Lâm Dữu: "Tớ thấy là nghiện đấy."
"Xí xí xí, tư cách gì mà khác. Được ." Giản Minh Giai kết thúc cuộc điện thoại: "Đến lúc đó mau lên game nha, bọn tớ đợi ."
Thời gian nghỉ ngơi từ khi thử nghiệm công khai đến khi chính thức mở máy chủ là do nhà phát hành game quyết định, để giữ nhiệt độ và độ hot tích lũy trong thời gian thử nghiệm công khai, thông thường cũng quá lâu. [Hộp] là khá ngắn , chỉ ba ngày, nhưng như vẫn thể ngăn cản những chơi nghiện game than trời trách đất. tất cả những điều đều liên quan đến Lâm Dữu, kể từ thấy "thành tích huy hoàng" của xuất hiện diễn đàn, cô lười xem độ hot của các cuộc thảo luận, thời gian thà xem thêm vài bộ phim kinh dị... để vượt ải hơn.
Đến ngày khai mở máy chủ, sáng sớm tinh mơ, Lâm Dữu tắt chuông báo thức hẹn, ngáp ngắn ngáp dài rửa mặt xong, chút quen vì lâu đội mũ bảo hiểm lên.
Thông thường mà , thử nghiệm công khai là giai đoạn mà một trò chơi cơ bản định hình, sẽ đổi lớn nào. Lâm Dữu đăng nhập, cũng cảm thấy căn phòng màu xanh lam đậm mắt gì khác so với đây, chỉ là màn hình sáng xuất hiện một thông báo.
...Dài quá.
Lâm Dữu lười xem, nhấn dấu X tắt trực tiếp kéo Giản Minh Giai và Cảnh Thanh Hà đội.
"Thông báo gì ?" Cô hỏi.
"Các điều cần chú ý về an ." Giản Minh Giai hiển nhiên xem qua một : "Cũng khác gì so với đây. Còn cảm ơn đông đảo chơi ủng hộ game nữa..."
Lâm Dữu nghịch ngợm màn hình sáng xem gì mới lạ . Nhìn từ giao diện chính, so với thời gian thử nghiệm công khai, đổi lớn thì lớn, nhưng nhỏ...
Ánh mắt Lâm Dữu dừng ở các chế độ chơi thể lựa chọn.
Cũng nhỏ.
Quả nhiên.
Giống như những gì mà bàn tán xôn xao diễn đàn đến mức gần như trở thành kết luận, bên "Chế độ hợp tác" thêm một dòng chữ.
...“Chế độ cạnh tranh”.
hiện tại vẫn còn ở trạng thái xám, thể chọn. Khi nào mở thì chắc đợi thông báo tiếp theo từ nhà phát hành.
Mang tâm trạng chút tiếc nuối, Lâm Dữu đưa tay, vẫn bấm dòng cùng.
[Ghép trận thành công.]
Âm thanh hệ thống vang lên ngay lập tức khiến cả ba quen với thời gian ghép trận ngày càng dài đồng thời ngẩn .
[Bạn sắp tiến phó bản cấp S “Mất kiểm soát”... Đếm ngược, mười, chín, tám, bảy...]
Giản Minh Giai: “Cấp S?!”
Ngay khi thấy tên phó bản, trong lòng Lâm Dữu hẫng một nhịp, nhưng thời gian đếm ngược ngắn ngủi mười giây cũng cho phép cô nghĩ nhiều. Âm thanh tổng hợp đếm đến “một”, mắt cô tối sầm , khi sáng trở , ánh đèn chùm treo trần phòng chói đến nhức mắt.
Lâm Dữu theo bản năng cúi đầu.
Không giống với bất kỳ phó bản nào từng đây, cô mặc là trang phục mặc định của hệ thống, mà là một bộ quần áo màu cam phần rộng thùng thình. Và ở n.g.ự.c áo, cô thấy một biểu tượng tạo thành từ một vòng tròn và ba mũi tên hướng trong.
...Là biểu tượng của Tổ Chức SCP.