"Đường Noãn!” Diệp Thù Yến sải bước tiến lên, mới phát hiện sắc mặt cô đỏ bừng, hô hấp đồn dập, đưa tay sờ, quả nhiên đang sốt cao, ý thức cũng mờ . Diệp Thù Yến ôm cô đặt tên giường, vội vàng gọi điện thoại cho bác sĩ riêng.
Nghĩ đến âm thanh lầu, xoay ngoài rót nước,r dựa theo vị trí hộp thuốc Chu Ba chỉ nhưng tìm .
Chỉ đành trở phòng ngủ , mới phát hiện hộp thuốc đặt tủ đầu giường của cô, bên cạnh còn ly và hai vỉ thuốc rỗng.
DTV
Diệp Thù Yến cúi đầu Đường Noãn ở giường, cả cô chìm trong chăn mềm mại, cau mày khó chịu, cởi bỏ bề ngoài cường ngạnh, qua cực kỳ mềm mại mong manh, cho dù khi bệnh, cũng chọn một đến dựa ?
Nháy mắt đáy lòng Diệp Thù Yến nổi lên một cỗ chua xót, nên lời. Cúi đỡ dậy: "Đường Noãn, Đường Noãn" Đường Noãn mơ hồ thấy gọi , giãy dụa mở mắt , cô uống nước, uống thuốc, ít nhất gọi điện cho bác sĩ.
Một giây làn nước ấm áp đưa đến bên môi, giống như hạn hán kéo dài gặp mưa rào, Đường Noãn gần như thể chờ đợi nuốt, cho đến khi hết khát, mới phát hiện hình như trong một cái n.g.ự.c ấm áp, bàn tay khẽ vuốt ve lưng khiến cho cô thoải mái.
"Còn uống nữa ?”
Âm thanh trầm thấp lộ vẻ dịu dàng, Đường Noãn cố gắng mở mắt , cảm thấy xuất hiện ảo giác:"Diệp Thù Yến.”
"Ừm, là .”
Đối phương thật sự trả lời cô, còn cực kỳ dịu dàng. Đối phương đỡ cô xuống, giúp cô kéo chăn lên, dịu dàng : "Ráng chịu một chút, bác sĩ Trương sẽ đến nhanh thôi.”
Thấy dường như , Đường Noãn vì luyến tiếc, đột nhiên đưa tay nắm lấy tay . Diệp Thù Yến sửng sốt, nhiệt độ bàn tay mềm mại mảnh khảnh nóng bỏng, đôi mắt luôn lộ ý nhu thuận như nước, bây giờ như thú con sợ hãi bỏ rơi ở phía .
Diệp Thù Yến cúi sờ sờ đầu cô: " rót thêm một ly nước, nhanh thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-199.html.]
Chờ Đường Noãn uống xong ly nước thứ hai, dán miếng dán hạ sốt, bác sĩ Trương cuối cùng cũng đến.
Lúc ý thức của Đường Noãn tỉnh táo, Diệp Thù Yến bác sĩ Trương hỏi thăm, mới buổi trưa khi cô trở về thì trực tiếp ngủ, buổi trưa ăn gì hết. Diệp Thù Yến khỏi nhíu mày, lúc cô đến nhà họ Đường rõ ràng còn vui vẻ, xảy chuyện gì?
Bác sĩ Trương đo nhiệt độ cơ thể cho cô, nhẹ nhàng : "Gần đây áp lực tinh thần lớn, mấy ngày tiếp theo đừng suy nghĩ cái gì, chỉ cần nghỉ ngơi thật , ngoài thư giản khuây khỏa.”
Đường Noãn chút hổ Diệp Thù Yến, mấy ngày nay cô rõ ràng ung dung thoải mái chứ, chẳng qua chuyện lớn, mệt mỏi một chút mà thôi.
Diệp Thù Yến bật , cúi sờ đầu cô: "Ngủ , sắp xếp cho bác sĩ Trương một chút.”
Đường Noãn nhu thuận nhắm hai mắt .
Diệp Thù Yến dẫn bác sĩ Trương đến phòng khách bên cạnh: "Hôm nay phiền ở , sợ cô phát sốt.”
Bác sĩ Trương đương nhiên dị nghị gì, chỉ chút kinh ngạc, phục vụ Diệp Thù Yến gần 6 năm , đây đầu tiên thấy ông chủ lạnh lùng lạnh nhạt mặt dịu dàng.
Hơn nữa khi thấy đối phương phòng bếp, bác sĩ Trương phòng ngủ, thầm nghĩ quả nhiên thể tin lời đồn, ai Diệp Thù yến đúng tình cảm với hôn thê chứ.
Diệp Thù Yến mới bỏ gạo nồi xong, lập tức thấy một âm thanh hữu khí vô lực: 【Sao còn về chứ?】
【Hẳn về , ngày mai còn .】
【Ừm, bác sĩ ở đây, bác sĩ ở là đủ .】
Diệp Thù Yến tăng nhanh động tác cắt rau và thịt dự phòng, lập tức vội vàng trở về phòng ngủ chính, chỉ thấy Đường Noãn quả nhiên ngủ bất an.