May mà giám đốc Lâm rõ: “Ngay tại phòng họp ba, hiện giờ hạng mục vẫn đang trong giai đoạn đánh giá, tầm ba ngày sẽ kết quả.”
Thấy Diệp Thù Yến chằm chằm phòng họp 3 như chằm chằm một đóa hoa, giám đốc Lâm tinh ý : “Nếu chúng qua đó xem thử nhé? Tí nữa sẽ gửi tiến triển đánh giá hệ thống Noãn Dương đến hòm thư của .”
“Không cần.”
Diệp Thù Yến nhấc chân về phía thang máy, đúng lúc điện thoại của trợ lý Văn gọi tới: “Diệp tổng, Tạ tổng sắp tới .”
“Tới ngay.”
Diệp Thù Yến cất điện thoại, với giám đốc Lâm: “Cứ dựa theo quy trình bình thường mà tiến hành.”
Dứt lời thang máy.
Chờ khi rời , khỏi bật , trêu giám đốc Lâm: “Lão Lâm, giỏi lắm, chút chuyện nhỏ cũng , còn lo trả lời .”
Giám đốc Lâm bình chân như vại : “Đó là bà chủ tương lai, dù là ai cũng sẽ ai cô .”
Có thể lên tới vị trí ở Diệp thị, ai mà là thành tinh.
Có một phụ nữ hơn bốn mươi tuổi quản lý : “Hôm nay thấy , Diệp tổng của chúng vẫn là trẻ tuổi, từng yêu đương.”
Có bảo: “Chưa chắc nha, ai Diệp tổng của chúng tình cảm gì với vợ cưới chứ?”
Anh khỏi học một câu: “‘Dựa theo quy trình bình thường là ’, nếu tình cảm thì còn đặc biệt phân phó gì? Lúc nào Diệp tổng quan tâm tới mấy chi tiết nhỏ nhặt ?”
Mọi lắc đầu bật , cô quản lý nữ lớn mật lên tiếng: “Hình như cảm giác trẻ con?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-252.html.]
“Có bản lĩnh thì cô đến ngay cạnh Diệp tổng .”
DTV
“Tất nhiên là dám, điều đoán chừng mấy cũng dám...”
Nhóm quản lý cấp cao chia đội nhỏ ăn dưa tám chuyện vài câu tự việc của , bên phía Diệp Thù Yến cũng gặp Tạ tổng. Nghe khi xưa Tạ thị cũng lập nghiệp từ bất động sản, ít cạnh tranh hạng mục như mấy chung cư khách sạn với Diệp thị, nhưng bên cạnh đó hai nhà cũng nhiều hợp tác, như , đối phương đến là vì hệ thống Noãn Dương, khách sạn bọn họ cũng cần nâng cấp.
Tạ tổng hơn năm mươi tuổi, dáng béo, lên hết sức hiền hòa: “Thù Yến, lâu lắm gặp. Gần đây chú thấy phát sóng trực tiếp của hệ thống Noãn Dương, cô vợ cưới của cháu khó lường đấy.”
Trên mặt Diệp Thù Yến bất giác nở nụ : “Chú quá khen, cô mới nghiệp, tuổi trẻ thiếu kinh nghiệm, đến lúc đó còn cần chú thông cảm nhiều.”
Tạ tổng nhíu mày bất ngờ, ý tứ của Diệp Thù Yến là vẫn việc cùng với vợ cưới ? Trong lòng ông thêm vài suy tư về Đường Noãn.”
Ơ, giọng điệu tự hào thế nhỉ?”
Một giọng mang vẻ lười biếng vang lên.
Diệp Thù Yến đầu thì thấy Tạ Phi Triết âu phục giày da đẩy cửa , một tay còn đút trong túi, trông lười biếng, hì hì : “Quả nhiên đối đãi với thương thì giống mà, để ý thế.”
Diệp Thù Yến quan tâm , ghét bỏ bảo: “Sao tới đây?”
Tạ tổng đầu tiên ha ha: “Ây da, cũng là Tiểu Triết với chú về hệ thống Noãn Dương đấy.”
Hiển nhiên ông vẫn luôn để ý vẻ chán chường của con trai, lúc mặt đầy vui mừng: “Hiếm thấy nó để ý chuyện tình công ty như , chú nghĩ các cháu đều là bạn học, phụ trách còn là vợ cưới của cháu, các cháu giúp chú dẫn dắt nó nhé.”
Tạ Phi Triết lập tức tiến lên kéo tay Diệp Thù Yến lắc qua lắc , hết sức cung kính : “Diệp tổng, xin nhờ vả .”
Diệp Thù Yến cảm thấy ngứa răng, rốt cuộc là quan tâm tới công việc là quan tâm tới việc trả thù ?