Anh gao che chắn Đường Nguyệt ở , một mực kiên trì đến khi cảnh sát đến. Cho nên Đường Nguyệt chỉ đánh một gậy lúc đầu khiến xương cánh tay nứt, còn thương tích gì khác.
Rất nhanh Diệp Thù Yến cũng chạy tới, hỏi thăm rõ ràng tình huống, nhẹ nhàng ôm lấy Đường Noãn : "Đừng lo lắng, trong bệnh viện nhà họ Cố mấy vị chuyên gia hàng đầu, liên lạc mời đến giúp đỡ, sẽ .”
Đường Bôn vội vàng chạy tới báo tin tức cho Đường Nguyệt, mặc kệ thế nào, tóm là một chút an ủi.
Đường Nguyệt đắp thạch cao xong lập tức đến phòng phẫu thuật bên chờ, trong nhà cũng khuyên , chỉ đành yên lặng ở bên cạnh cô . Lúc Đường Phi trái giống như một trai bận rộn sắp xếp chuyện, Đường Bôn lập tức theo phía sai sử chạy việc vặt.
Đại khái là bởi vì , Đường Nguyệt dần dần định , Đường Noãn cũng cảm thấy trong lòng an hơn nhiều, ít nhất bây giờ tin tức chính là tin nhất .
Hai giờ , trợ lý Văn cuối cùng cũng đẩy khỏi phòng phẫu thuật, Đường Nguyệt là đầu tiên lên: "Bác sĩ, thế nào ?”
DTV
Đối phương tháo khẩu trang : "Mặc dù chút nguy hiểm, nhưng mà ca phẫu thuật thuận lợi, tiên quan sát 1 ngày, nếu như vấn đề gì tiếp theo nghỉ ngơi thật là .”
Đường Nguyệt gần như vui mừng đến phát , cũng thở phào nhẹ nhõm. Đường Noãn tựa Diệp Thù Yến, mới phát hiện thể cũng căng thẳng, khỏi đưa tay cầm tay .
Diệp Thù Yến cúi đầu cô một cái, mở bàn tay nắm . Đường Phi lúc mới : "Chị cả, em mang quần áo đến chị , đó chúng ăn chút gì đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-371.html.]
“Ba , hôm nay con ở với chị cả, đều về nghỉ ngơi , ngày mai chúng con.”
Mọi dị nghị gì, nhiều như ở đây cũng chỗ, dáng vẻ của Đường Nguyệt nhất định sẽ trở về. Cho nên chỉ cần thêm một ở là .
Lúc Đường Noãn và Diệp Thù Yến về đến nhà gần hai giờ sáng, đương nhiên cũng còn tâm tư gì, chúc ngủ ngon trở về nghỉ ngơi. Trợ lý Văn ở trong phòng chăm sóc thêm một ngày, cuối cùng cũng chuyển phòng bệnh thường. Đường Noãn và Diệp Thù Yến nhận tin tức thì lập tức chạy tới bệnh viện, đúng lúc mới tỉnh xem một chút, Đường Phi ngăn : "Bây giờ thể tỉnh một lát, lúc đang chuyện với chị cả.”
Đường Noãn nhất thời hứng thú: "Nói cái gì ?”
Lúc Trợ lý Văn còn nguy hiểm nữa, lòng hóng hớt của Đường Noãn bắt đầu hừng hực lên. Đường Phi cần cháo trong tay : "Đi một chút?”
Thế là hai lén lút chạy đến cửa phòng bệnh, Diệp Thù Yến thì thoải mái theo phía bọn họ. Đường Phi cực kì kinh nghiệm nhẹ nhàng ấn tay nắm cửa, cửa lập tức yên lặng một tiếng động mở một khe hở, âm thanh của Đường Nguyệt truyền rõ ràng từ bên trong, cô tức giận : "Anh tay chân cũng chẳng linh hoạt gì cả, chạy cái gì chứ?”
Đường Noãn theo Đường Phi qua khe cửa bên trong, Diệp Thù Yến kéo , mới phát hiện tựa cửa là thể xuyên qua cửa sổ thủy tinh thẳng thấy bên trong. Lại bộ dạng của Đường Phi đang vểnh mông, đúng thật chút đắn, cô thấp giọng , cùng Diệp Thù Yến dựa một chỗ tình huống bên trong. Trong phòng bệnh, trợ lý Văn còn chút yếu ớt, nhưng đàn: "Em bảo trốn xem em thương ? Anh .”
Đường Nguyệt nhỏ giọng mắng: "Đồ ngốc.”
Trong giọng mang theo hổ.