Nghĩa Vụ Của Hôn Thê - Chương 436

Cập nhật lúc: 2025-04-21 13:41:14
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

thuật tâm.”

Lòng Đường Noãn hoảng sợ lợi hại: “Em cũng thể cốt truyện khống chế mà?”

Nói đến đây, cô đột nhiên dậy: “Sẽ , em sẽ cốt truyện chết”

Diệp Thù Yến vuốt tóc cô : “Phải, em nhận mệnh ư, cũng nhận, cái gọi là cốt truyện chúng đổi , đáng sợ nữa.”

“Sáng mai chúng lập tức đến bệnh viện kiểm tra.”

Đường Noãn gật đầu.

sáng hôm tỉnh dậy, cô cảm giác hơn nhiều, phát hiện chỗ nào vấn đề. Diệp Thù Yến vốn trực tiếp đến bệnh viện, Đường Noãn bảo: “Nếu chờ đến khi vấn đề ? Hồi hôm qua ban ngày em luôn cả.”

DTV

Diệp Thù Yến suy nghĩ thì cũng đúng, ban ngày cô bình thường, nếu bây giờ kiểm tra sợ cũng tra gì, bằng chờ đến lúc phát tác , như lẽ thể nắm cốt truyện khống chế suy nghĩ cô như thế nào?”

Đường Noãn vẫn thèm ăn lắm, tổ yến hầm chung với cháo cô chỉ múc một bát nhỏ, còn dư đều đưa cho dì Hà: “Còn dì ăn , đừng lãng phí.”

Dì hà gật đầu. Cơm nước xong hai đến công ty, Diệp Thù Yến ngoài miệng tin, nhưng trong lòng căng thẳng, hề để cô rời khỏi tầm mắt . Hôm qua ban ngày Đường Noãn đều bình thường, hai đều cho răng buổi tối sẽ phát tác, kết quả tiến văn phòng lâu, Đường Noãn bắt đầu nổi cáu phiền lòng, Diệp Thù Yến vội cã dẫn cô bệnh viện, nhưng cô nổi giận , trợn mắt lạnh lùng : “Tự , đừng theo !”

Diệp Thù Yến ánh mắt lạnh lùng chán ghét của cô, dám kích thích cô, chỉ thể để cô , cho đến khi cảm thấy cô thang máy, mới vội vàng đuổi theo. Đứng cửa thang máy chờ sửng sốt, tại lên? ngưng thần yên lặng , Đường Noãn nghĩ trong lòng đúng là đến bãi đậu xe...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-436.html.]

Ý thức gì đó, Diệp Thù Yến đột nhiên đổi sắc mặt. Nhân viên tổng tài đầu tiên thấy Diệp Thù Yên hoảng sợ thành như , gần như hét thư ký: “Lập tức thông báo bộ phận hậu cần, dừng thang máy ngay!”Nói xong, gần như chạy như bay lên lầu, nhờ một cái thang máy nhân viên khác chạy lên .

Lúc thang máy tới tầng 40 thì thang máy chuyên dụng bên cạnh dừng , nhưng bên trong . Diệp Thù Yến chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, dám trì hoãn giây phút nào đuổi theo lên sân thượng, quả nhiên thấy Đường Noãn đến mép bờ. Lá gan cơ hồ nứt , lớn tiếng kêu: “Đường Noãn! ! !”

Đại khái là giọng quá mức sợ hãi, Đường Noãn đầu, nhíu mày : “Sao xuống? bảo tự thể mà?”

Diệp Thù Yến ngầm bình tĩnh : “Đồ em riw, thấy là của em, nên xuống đưa cho em.”

Vừa thử thăm dò tiến về phía cô. Đường Noãn cảm thấy đúng, cô cũng về phía .

Trong nháy mắt tới gần, Diệp Thù Yến ôm lấy cô, chân mềm nhũn suýt nữa thì quỵ xuống đất: “Noãn Noãn, em sợ chết.”

Đường Noãn tựa hồ thoải mái, trong lòng chán ghét và bài xích: “Anh ?”

Diệp Thù Yến mặc kệ lâu thế nào, ôm chặt cô buông tay: “Anh cùng em đến bệnh viện.”

Đường Noãn giãy giụa : “Không cần, bệnh viện ở đằng ?”

Diệp Thù yếu theo ánh mắt cô về hướng bệnh viện ở xa, cả đổ mồ hôi lạnh, càng ôm chặt cô, nếu cô tới, chắc chắn sẽ rơi xuống lầu.

Lúc sức lực Diệp Thù Yến phá lệ mạnh, lời nào mang Đường Noãn đang giãy giụa xuống, cũng màu dù trong lòng Đường Noãn tràn đầy kháng cự, nhưng cố kỵ mặt mũi cô cũng la to.

Loading...