Ngoại Thất Rời Kinh Thành, Về Quê Trồng Rau Mở Quán Ăn - Chương 121: Củi Khô Lửa Cháy

Cập nhật lúc: 2025-08-23 06:48:39
Lượt xem: 95

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Được.”

Nữ nhân uống rượu xong, mắt như phủ một tầng sương khói.

Mặt nam nhân nâng trong lòng bàn tay, còn những gai góc lạnh lùng, nàng dịu dàng và ngoan ngoãn.

“Vậy thể đều như , đừng biến về nữa, một cô đơn...”

Nàng một giữ phòng trống đợi về, ngày qua ngày chờ đợi để ý đến nàng.

Thừa lúc men say, Thôi thị cuối cùng cũng nỗi lòng nhút nhát của .

Tim Bùi Ngọc đau đến gần như tan nát, lòng bàn tay tự chủ mà run rẩy.

“Sẽ , sẽ , những sai lầm đều sẽ bù đắp , sẽ luôn đối xử với nàng.”

Hắn nâng mặt Thôi thị, giọng dịu dàng thốt lời tình tứ, nhưng Thôi thị vì men rượu lên cao, sớm hôn mê .

Lời tỏ tình của , với khách trong quán.

“Ha ha ha ha, thì Bùi nhị gia cũng là đa tình, dỗ dành nữ nhân thì dịu dàng lắm.”

, đợi hai lành, bọn những thể tới đòi một chén rượu uống .”

Đối mặt với lời trêu ghẹo của , Bùi Ngọc hề cảm thấy đỏ mặt, cẩn thận ôm Thôi thị, với , “Được, rượu nước sẽ đủ cả.”

“Ha ha ha, chúng nhớ kỹ đó!”

Con phố dài, trời lấp lánh.

Bùi Ngọc từ chối xe ngựa của tiểu tư, cõng Thôi thị chậm rãi bước .

Hơi thở ấm áp của nữ nhân phả cổ , tim Bùi Ngọc tê dại ngứa ngáy, hận thể con đường dài thêm chút nữa.

Khi hai về đến nhà, Bùi Chiêu và Khê Ninh vẫn ngủ.

Sống chung một viện, chuyện xảy bên phía Thôi thị, hai đều thấy.

Bụng Khê Ninh nhô lên, lẽ thật sự là mang thai tiểu cô nương, thai của nàng dễ chịu, ăn uống đều ảnh hưởng, hơn nữa da dẻ cũng theo đó mà lên.

Bùi Chiêu khoác cho nàng một chiếc chăn mỏng, vươn tay ôm lấy nàng.

Khê Ninh đang may y phục cho tiểu cô nương, nữ công của nàng cũng bình thường, nhưng kiểu dáng thì nhiều hơn so với Đại Chu triều, chiếc váy nhỏ màu hồng đính một chiếc nơ bướm, viền váy còn một vòng ren, dù là Bùi Chiêu vốn tinh ý cũng vài phần thú vị.

“Tốt lắm.”

“Đó là lẽ đương nhiên, chẳng xem thử là ai ? Về y phục của nữ nhi chúng , đều sẽ do tự tay may vá.”

Không chỉ Bùi Chiêu, ngay cả Khê Ninh đối với hai tiểu tử và tiểu cô nương cũng thái độ phân biệt rõ ràng.

Hai tiểu tử thể thô ráp một chút, nhưng nàng nào nỡ để tiểu cô nương như .

“Nhị ca và Thôi tỷ tỷ thế nào ?”

Những ngày Bùi Ngọc vẫn luôn theo Thôi thị đến tiệm, Bùi Chiêu ít kể những việc cho Khê Ninh .

Khê Ninh ngoài , Bùi Chiêu thuật giống như kể chuyện, mỗi ngày đều chờ xem tập tiếp theo.

“Nhị ca đáng mặt, nhị tẩu e rằng sẽ trụ lâu nữa là hạ gục thôi.”

“Ồ?”

Chuyện khiến Khê Ninh bất ngờ, “Thôi tỷ tỷ lòng sắt đá , nhanh định tha thứ cho nhị ca .”

Bùi Chiêu ôm nàng dậy nội thất, trong miệng vẫn đáp lời câu hỏi của nàng.

“Ban đầu nàng cũng lòng sắt đá , tha thứ cho ?”

Gà Mái Leo Núi

“Chuyện giống!”

Khê Ninh nào Bùi Chiêu đang trêu ghẹo nàng, nhưng bọn họ và Thôi thị thể giống .

Thôi thị đối với Bùi Ngọc là tình cảm mười mấy năm, một khi lòng lạnh thì khó đầu.

Còn nàng đối với Bùi Chiêu, vốn dĩ nhiều tình cảm, vì A Yến mới đồng ý về kinh, hơn nữa Bùi Chiêu chấp nhận điều kiện của nàng, Khê Ninh cân nhắc lợi hại mà chấp nhận .

Khê Ninh Bùi Ngọc thuyết phục Thôi thị thế nào, thế nào cũng giống như Thôi thị uống quá chén.

Bùi Chiêu đặt nàng xuống giường, cúi đầu hôn nhẹ lên môi nàng, khiến nàng còn tâm trí nghĩ ngợi gì khác.

Giọng của xuyên qua môi truyền đến tai, ngón tay Khê Ninh khẽ co .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ngoai-that-roi-kinh-thanh-ve-que-trong-rau-mo-quan-an/chuong-121-cui-kho-lua-chay.html.]

“Giống cả thôi, chỉ cần trong lòng còn yêu, nhị tẩu sớm muộn gì cũng sẽ tha thứ cho nhị ca.”

Khê Ninh như điều suy nghĩ, còn hỏi thêm gì đó, nhưng y phục chợt mát lạnh, bàn tay nam nhân vuốt ve lên, nàng chẳng còn tâm trí nghĩ gì nữa.

“Cẩn thận chút...”

“Yên tâm , hỏi đại phu, thể .”

Củi khô lửa cháy một khi bùng lên, ai cũng thể ngăn cản.

……

Bùi Ngọc đưa nàng về phòng xong, dặn dò nha của Thôi thị chăm sóc nàng cho , còn thì trở về viện của .

Bùi Ngọc , cùng Thôi thị.

, nếu hôm nay thật sự , ngày mai Thôi thị chắc chắn sẽ nổi giận, cơ hội mà khó khăn lắm mới cũng sẽ mất .

Thôi thị say rượu, thể thừa cơ hội mà càn.

Chỉ là đêm đó, Bùi Ngọc phấn khích đến mức ngủ , ngoài phấn khích còn lo lắng.

Vạn nhất những lời tối qua Thôi thị quên thì ?

Hắn cứ thế trong sự phấn khích và lo lắng mà lơ mơ .

Sáng hôm tỉnh dậy, Thôi thị tiên y phục của .

Chuyện tối qua, nàng nhớ, những lời sến sẩm đó nàng thể , ngoài việc uống rượu còn phần cố ý.

Những việc Bùi Ngọc những ngày nàng đều thấy rõ, trái tim Thôi thị dù lạnh lẽo đến mấy cũng mềm .

Nhìn bộ dạng ân ái của Bùi Chiêu và Khê Ninh, trong lòng nàng cũng hâm mộ.

y phục chỉnh tề, trong phòng cũng mùi nam nhân, lòng Thôi thị thả lỏng.

Bùi Ngọc giữ quy tắc chạm nàng, những lời tối qua là thật.

Nghĩ đến đây, trong lòng Thôi thị chút vui mừng thầm kín.

Từ ngày đó trở , tình cảm hai tuy nồng nhiệt hơn, nhưng Thôi thị còn bài xích Bùi Ngọc nữa, hai cùng tiệm, cùng trở về, thỉnh thoảng tâm trạng còn cùng ăn đồ nướng, uống rượu.

Thôi thị cảm thấy hai bọn họ tuy thành , nhưng trạng thái hiện tại thoải mái, nếu thể cứ thế mãi nàng cũng bằng lòng.

……

Tình cảm của hai nhà họ Bùi đều quỹ đạo, nhưng kinh thành xảy một chuyện lớn.

Bát vương gia tạo phản .

Tâm phúc phát hiện một bộ long bào trong phủ , nơm nớp lo sợ khỏi phủ. Kẻ tâm phúc vốn giữ kín chuyện trong lòng, nhưng kìm nén quá lâu, nhân lúc say rượu khi uống cùng bằng hữu .

Khi đó, tửu lầu chật kín , lời của thốt , tất cả đều thấy.

Hoàng thượng dù lớn tuổi, nhưng mắt ưng trải khắp kinh thành, nhanh Ngự Lâm Quân bao vây Bát Vương phủ.

Kẻ tâm phúc sai, quả nhiên tìm thấy long bào trong Bát Vương phủ.

Hoàng thượng đại nộ, lập tức giam Bát Vương đại lao, mặc cho Bát Vương giải thích thế nào cũng .

Trong chốc lát Bát Vương gia mất thế, Trưởng Lạc vốn còn đang mơ mộng báo thù, giờ đây chẳng còn gì cả.

“Ta gặp Hoàng gia gia, đây chắc chắn là vu khống, phụ vương thể tạo phản , nhất định là kẻ nào đó giấu long bào !”

Trưởng Lạc kêu gào, với phận là nữ nhi, nàng cũng giam đại lao.

Thực ban đầu cần, luật Đại Chu quy định nữ nhân xuất giá liên lụy tội, thế nhưng Trưởng Lạc hòa ly với Lâm Tĩnh, giờ đây chỉ thể cùng Bát Vương gia cùng tiến cùng lui.

Ngự Lâm Quân thuộc quyền Hoàng thượng, tự nhiên cần nể mặt nàng, tiếng kêu gào của Trưởng Lạc một ai để trong lòng.

“Bịt miệng , lôi xuống!”

“Lớn mật! Đợi Hoàng gia gia thả phụ vương , các ngươi đừng mà hối hận!”

Trưởng Lạc vẫn c.h.ế.t tâm, nhưng nàng , Bát Vương gia gặp nạn là kết quả của sự nỗ lực từ nhiều phía.

Lần lật án, còn khó hơn mơ.

Đông Cung.

Thái tử vỗ vai Bùi Chiêu và Ân Mộ Ngôn, phóng khoáng, “Nhờ các ngươi, bản cung cuối cùng cũng đánh bại Bát Vương.”

Loading...