Ngọc Bội Chốn Hoàng Cung - Chương 11
Cập nhật lúc: 2025-03-01 01:12:50
Lượt xem: 130
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cô gì hỏi ?" Thần Vương hít sâu, đây là nương tử tương lai của , giống những khác, kiên nhẫn.
"Nói gì?" Nghe tiếng chuông đồng vang lên mái hiên, Cửu Châu , "Cuối thu trời trở lạnh, xin điện hạ giữ gìn sức khỏe, ăn cơm đúng giờ."
"Được ." Thần Vương vẫy tay gọi chưởng quỹ đến, "Gói những thứ mang đến phủ Minh Thị lang."
"Điện hạ..."
Thần Vương đặt tay lên lưng Cửu Châu, "Tề Vương cũng tặng trâm cài cho vị hôn thê của , nếu như cô nhận của bổn vương, để truyền sẽ mắng bổn vương keo kiệt đấy."
" thế thì nhiều quá." Cửu Châu nhỏ giọng lẩm bẩm, "Ta cài hết."
"Không ." Khẽ gẩy trâm vàng hình bướm, Thần Vương thờ ơ đáp , "Phủ Thần Vương thiếu tiền."
Dứt lời, nhanh tay chọc gương mặt Cửu Châu một cái, bật rời .
Che lấy chỗ chọc, Cửu Châu ngoái đầu Xuân Phân.
Xuân Phân bèn an ủi, "Tiểu thư đừng lo, Thần Vương quả thật giàu."
Cửu Châu cẩn thận kéo áo choàng, ngửa đầu thở dài một .
"Tiểu thư, xưa nay Thần Vương vẫn luôn hành sự tùy hứng, nếu thích, chúng thể sai trả trang sức về phủ Thần Vương..."
"Hành sự tùy hứng chỗ nào?" Cửu Châu phủ nhận, "Đấy là Vương gia hào phóng với ."
"Xuân Phân tỷ tỷ." Nàng ôm cánh tay Xuân Phân khẽ lay, "Sau đừng về Thần Vương điện hạ như thế nữa ?"
Dáng vẻ xinh xắn đáng yêu thế ai mà chịu nổi chứ?
Xuân Phân yên lặng gật đầu, "Tiểu thư chí , Thần Vương điện hạ hào phóng, cởi mở, là trai tài tuấn độc nhất vô nhị."
Chẳng chỉ vài câu trái lòng thôi ?
Miễn là dỗ tiểu thư vui thì gì khó.
"Tiểu thư, ngờ Tề Vương điện hạ là dịu dàng như , ngài cũng chọn cho những món trang sức mà con gái thích." Nha mở hộp trang sức , trầm trồ, "Tay nghề tinh xảo, chất liệu cao cấp, điện hạ quả thật quan tâm đến ."
Tôn Thái Dao đến mặt mày đỏ bừng, đóng hết mấy hộp trang sức , "Ta thấy các ngươi đang trêu thì ."
"Tiểu thư sắp xuất giá, bọn nô tỳ chỉ lời thật lòng chứ nào dám trêu ." Nhóm nô tỳ đùa, "Trang sức xinh thế , bọn nô tỳ vẫn kỹ mà đóng ?"
"Nô tỳ thấy cây trâm phượng hợp với tiểu thư."
Trâm phượng...!
Tôn Thái Dao mở hộp đựng trâm phượng , ý bất chợt tắt ngúm, nàng lập tức đóng nắp hộp , tựa như thêm chút nữa sẽ thấy khó chịu.
Nhóm nha thấy sắc mặt nàng khác thường, tiếng cũng nhỏ dần.
"Các ngươi ngoài ." Đầu ngón tay run rẩy khẽ khàng chạm hộp đựng trâm phượng, giọng nàng càng thêm bình tĩnh, "Ta ở một ."
"Phượng hoàng..."
Mở hộp , nàng gương đồng, cài trâm phượng lên tóc.
Ngắm gương mặt trong gương, nàng bật , "Có ai mà phượng hoàng bay lên cành cao?"
Sửa soạn bản , nàng dậy bước ngoài phòng, "Người , chuẩn kiệu, ngoài một chút."
Ra khỏi cửa bao xa, Tôn Thái Dao trông thấy hơn mười phụ nữ mặc đồng phục của cửa hàng trang sức, bưng khay tráp nối đuôi về một hướng.
"Những đều là của Miêu Kim lâu đúng ?"
" thưa tiểu thư.
Nghe Thần Vương hào phóng mua mấy chục mẫu trang sức, cho đưa đến phủ của Minh gia."
Tỳ nữ nhỏ giọng , "Minh gia là tri thức hiểu lễ nghĩa, e là sẽ thích hành động của Thần Vương."
Tặng cho con gái vài bộ trang sức gọi là dịu dàng quan tâm, nhưng một tặng vài chục bộ, là đang chê Minh cô nương ăn mặc quá giản dị, mất mặt ư?
Người học thức coi trọng khí phách, Minh gia là nhà nghèo từng thấy đồ sang, hành động của Thần Vương những lòng cha vợ, mà còn khiến Minh gia càng thêm bất mãn.
Tội nghiệp cho Minh cô nương, từ nhỏ sống cùng cha , tình cảm với cha .
Thần Vương như thế, đợi đến khi gả cho Thần vương, e là sẽ Minh gia chán ghét mặc kệ sống chết.
Sờ cây trâm phượng bên tóc mai, Tôn Thái Dao buông màn kiệu xuống, chầm chậm nhắm mắt .
Minh Kính Châu từ Lễ bộ trở về, thấy chính viện bày đủ loại hộp trang sức, dè dặt Thẩm thị đang ghế, "Hôm nay phu nhân thấy vui hả?"
Nếu vui vẻ thì tốn nhiều bạc mua trang sức đến thế.
vẻ mặt của bà, trông giống như đang vui.
"Tất cả đều là hàng đắt tiền của Miêu Kim lâu." Thẩm thị vẫy tay với nha , "Mời tiểu thư đến đây."
"Hóa là mua cho Cửu Châu ." Minh Kính Châu giật , bảo phu nhân dám mua nhiều đồ con gái ở Miêu Kim lâu như thế.
"Quả thật là mua cho Cửu Châu." Vẻ mặt Thẩm thị vẻ là lạ, " trả tiền là ."
"Không thể chuyện đó ." Minh Kính Châu tiện tay mở nắp hộp gần nhất, ánh mắt tập trung lên vòng cổ long phượng trình tường bằng vàng, mặt dây chuyền bằng ngọc dương chi thượng hạng, "Nhà chúng lấy thích giàu sang thế ?"
"Ai bảo ?" Thẩm thị nhíu mày, "Ông ngẫm xem, chừng là đấy."
"Bộ ngẫm thì thể chuyện thế ?" Minh Kính Châu xác định tâm trạng phu nhân , nhanh chân tới lưng bà ân cần giúp bà đ.ấ.m lưng, "Phu nhân yêu của ơi, bà mau cho ."
"Nói cho ông gì, lẽ ông dám trả ư?"
"Sao dám?" Minh Kính Châu ngẩng đầu ưỡn ngực, "Ngoại trừ đồ trong cung ban thưởng, những món khác, lão Minh đây sẽ từ chối hết."
"Cha, ." Cửu Châu bước , thấy hộp trang sức chất đầy phòng bèn lên tiếng, "Mới đó mà mang đến ?"
"Con gái, con ai mang mấy món đến ?" Minh Kính Châu thấy nét mặt của con gái liền đoán Cửu Châu ắt tặng quà là ai.
"Con chứ." Cửu Châu ngượng ngùng, "Là Thần Vương điện hạ đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ngoc-boi-chon-hoang-cung/chuong-11.html.]
"Ai cơ?!" Minh Kính Châu cứ ngỡ tai vấn đề.
"Là Thần Vương điện hạ." Cửu Châu mở to đôi mắt Minh Kính Châu, chớp chớp chớp.
"Ồ." Thẩm thị khẽ , "Phu quân cần trả ?"
Minh Kính Châu, "..."
Người thì quả thật ông dám trả .
"Sao trả về?" Cửu Châu khó hiểu cha , "Mấy món gì đúng ạ?"
"Không , ." Minh Kính Châu thấy đôi mắt sáng rực của con gái dần dần phai , ông vội vàng giải thích, "Cha chỉ tò mò ai tặng thôi, Châu Châu nhà thích thì cứ giữ ."
"Vâng!" Cửu Châu gật đầu, tới cạnh Thẩm thị ôm tay bà, dán sát lên bà, "Ban đầu con cũng để điện hạ tặng mấy món , nhưng điện hạ , Tề Vương thể tặng trang sức cho Tôn tiểu thư, nếu để tặng, khác sẽ keo kiệt."
Minh Kính Châu hộp trang sức chất đầy phòng, nhưng mà tặng nhiều thế ...!đây chính là tiền nhiều mà chỗ tiêu đây.
Mẹ con Tô Quý phi thế nhỉ, Cửu Châu tiến cung thì Tô Quý phi tặng cho một đống đồ trang sức, Cửu Châu dạo phố thì Thần Vương tặng cho một đống đồ trang sức.
Chẳng lẽ bọn họ nghĩ Minh gia nhà ông nỡ mua trang sức cho con gái ư?
Minh Kính Châu Thẩm thị với ánh mắt khó hiểu, Thẩm thị lắc đầu, sai mang trang sức đến viện của Cửu Châu.
Vừa dọn dẹp chính viện xong, gia đình bọn họ nhận thiệp mời từ phủ Bình Viễn Hầu.
"Tiệc mừng thọ của lão phu nhân phủ Bình Viễn Hầu, bọn họ mời chúng đến dự." Thẩm thị đưa thiệp mời cho Minh Kính Châu, "Trịnh gia và Minh gia chúng quan hệ bình thường, gửi thiệp sớm, lời lẽ niềm nở khẩn khoản, thấy khó chịu."
Minh Kính Châu đứa con gái ngoan ngoãn của , im lặng gì.
Một lúc , ông đặt thiệp mời sang một bên, "Bên Lễ bộ việc bận, dạo gần đây chuẩn tiệc mừng thọ cho Tô Quý phi, thể đến phủ Bình Viễn Hầu, phu nhân chịu cực ."
"Tâm ý của phu quân, hiểu."
Cửu Châu hết cha sang , trong cái đầu nhỏ một dấu hỏi thật to.
Cha gì mà hiểu thế?
Trong cung, Long Phong đế lật xem tấu chương, như vô ý triệu Tề Vương tới, "Lão Tứ, trẫm chợt nhớ hôm nay là sinh thần của ngoại tổ mẫu của ngươi, ngươi thăm ?"
"Bẩm phụ hoàng, nhi thần đang định đến đó."
"Sắp trưa , tuy ngươi là hoàng tử, nhưng cũng thể qua loa với sinh thần của trưởng bối nhà ngoại ." Long Phong đế sai cung nhân mang hộp quà , "Ngươi trẫm mang quà đến phủ Bình Viễn Hầu ."
"Nhi thần mặt ngoại tổ mẫu tạ ân điển của phụ hoàng." Tề Vương cúi hành lễ.
"Cha con với cả, ngươi cần khách sáo." Long Phong đế phất tay, "Đi ."
"Tạ ơn phụ hoàng." Ánh mắt Tề Vương dồn lên đống tấu chương bên cạnh Hoàng đế, im lặng lui ngoài.
"Sinh thần của lão phu nhân phủ Bình Viễn Hầu hôm nay quan viên nào đến dự?" Long Phong đế đặt tấu chương xuống, hỏi thái giám tâm phúc của .
Thái giám một loạt mấy cái tên.
"Minh gia ?"
"Bẩm bệ hạ, Minh gia hai vị đại nhân ở kinh đô, Minh Thị lang đang ở Lễ bộ chuẩn tiệc mừng thọ cho Quý phi nương nương, thời gian phân ." Thái giám tâm phúc suy nghĩ tiếp, "Còn dạo công tử Minh gia phòng hai chuyên tâm ở phủ sách, ít khi ngoài.
Chỉ mỗi phu nhân và ái nữ của Minh Thị lang đến chúc thọ."
Long Phong đế thấy thế thì , "Con Minh Kính Châu lúc nào cũng cứng nhắc như , bảo chuẩn tiệc mừng thọ cho Quý phi chứ cho nghỉ ngơi."
Thái giám tâm phúc theo, "Theo nô thấy, tính tình ba vị đại nhân Minh gia đều như thế cả."
"Nếu trẫm nhớ lầm, con trai của Minh Kính Châu còn đang nhậm chức ở bên ngoài?" Long Phong đế suy nghĩ, "Hôn sự giữa Minh cô nương và con trai sắp đến gần, là vợ thể ở kinh thành? Ngươi gọi của Lại bộ đến, xem trong kinh thành vị trí nào thích hợp, chuyển vợ của con trai về đây."
Nhắc đến hai chữ " vợ", giọng của Long Phong đế hề che giấu sự thiết.
Khi Tề Vương đến phủ Bình Viễn Hầu, sân khấu kịch dựng trong Hầu phủ đang hát vở Tiên nhân chúc thọ.
Hắn xuất hiện, bọn còn tâm trạng kịch, vội vàng hành lễ chào .
Người Trịnh gia đưa đến ghế đầu, Tề Vương liên tục từ chối vài mới chịu xuống, ánh mắt đảo qua mấy quan viên đến dự tiệc, nâng chung mỉm bọn họ.
Thấm giọng bằng ngụm nhạt, thấy Tôn Thái Dao và Minh tiểu thư trong nhóm khách nữ.
"Điện hạ." Trịnh Vọng Nam ghé tai khẽ , "Hôm nay Tôn tiểu thư đến từ sớm, chuyện với tổ mẫu vui vẻ."
Tề Vương phát hiện đầu Minh Cửu Châu cài trâm bướm bằng vàng, là cây trâm mà Thần vương khăng khăng đòi cài lên tóc nàng ở Miêu Kim lâu hôm .
"Minh tiểu thư." Tôn Thái Dao đang thưởng chợt sang phía Minh Cửu Châu, "Nghe Minh tiểu thư lớn lên ở Lăng Châu, bằng lòng kể cho chút chuyện ở đó ?"
Minh Cửu Châu khó hiểu Tôn Thái Dao, sắp đến giờ ăn , nàng định để nàng bụng đói kể chuyện ư?
Vuốt cái bụng đang đói, nàng lắc đầu.
Tuy nàng nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng nàng ăn mạnh, hơn nữa còn chịu đói .
Bây giờ kể chuyện phong tục địa phương, ắt hẳn sẽ ảnh hưởng đến tốc độ gắp đồ ăn của nàng.
"Tôn tỷ tỷ dịu dàng bụng sẽ ngại từ chối chứ?" Cửu Châu thấy dù từ chối cũng xem đối phương giận .
Nàng trời sinh bụng, nỡ để con gái giận.
"Không , thế ." Tôn Thái Dao mỉm , "Muội thẳng thắn đáng yêu, thể giận ."
"Tỷ tỷ thật ." Cửu Châu lột một trái quýt đưa nàng , "Tỷ tỷ ăn ?"
"Không, cám ơn ." Tôn Thái Dao mỉm .
Ăn quýt sẽ nóng.
Nàng ăn.
"Được thôi." Cửu Châu bỏ quýt miệng .
A~
Trái quýt chua, càng ăn càng thấy đói.