Ngọc Bội Chốn Hoàng Cung - Chương 28

Cập nhật lúc: 2025-03-02 13:45:44
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vương gia, tuy thiên vị Thần Vương nhưng Bệ hạ vẫn là hoàng thượng." Mưu sĩ hạ giọng nhắc nhở Tề Vương, "Nếu cứ hành sự nể nang ai thì sớm muộn gì cũng chạm đến ranh giới cuối cùng của Bệ hạ.

Đến lúc đó, chúng thể châm dầu lửa..."

"Vương gia, hôn sự của ngài sắp đến, việc cấp bách chính là nhanh chóng lôi kéo thế lực Tôn gia, trù tính cho tương lai." Mưu sĩ , "Có Tôn gia tương đương sự ủng hộ của vô văn nhân trong thiên hạ."

Tề Vương nhớ đến Tôn cô nương, đó là một cô gái khá thông minh, tiến lùi.

Tuyết rơi hai ngày liên tục, đến sáng ngày thứ ba, Cửu Châu rời giường liền thấy mặt trời đang lấp ló ở chân trời, thở dài một tiếng, "Tuyết sắp tan ."

"Tiểu thư đừng lo, lẽ năm nay tuyết vẫn còn rơi nữa." Xuân Phân mỉm an ủi nàng, "Sau , mùa đông hàng năm vẫn thể thấy cảnh tuyết mà."

Cửu Châu dựa bậu cửa sổ, tuyết đọng nhành cây, "Tuyết cũng thể rơi mãi , sẽ đông c.h.ế.t mất."

" , tuyết rơi lâu thì khổ chính là bá tánh." Xuân Phân cầm lược nhẹ nhàng chải mái tóc dài lưng Cửu Châu, "Nghe đây còn đang sống sờ sờ mà đóng băng đến chết.

Từ khi Bệ hạ đăng cơ xây dựng cứu trợ khắp nơi, những chuyện như thế giảm nhiều."

"Thánh thượng quả thật là một vị hoàng đế phi thường." Cửu Châu đầu Xuân Phân, "Xuân Phân tỷ tỷ, xưa giờ tỷ luôn ở bên cạnh hả?"

" , sáu tuổi nô tỳ phủ, ở trong phủ mười hai năm ." Nàng ngắm dung nhan xinh của Cửu Châu, tiếp, "Khi đó lão gia minh oan, hạ nhân trong phủ ít.

Phu nhân thiện tâm thu nhận mấy những cô gái cha vứt bỏ, nô tỳ chính là một trong đó."

Xuân Phân cho Cửu Châu năm phu nhân thu nhận bọn họ cũng là vì tiểu thư.

Có lẽ do thấy bọn họ đáng thương nên nhớ đến tiểu thư gửi nuôi ở Lăng Châu.

Cái năm tiểu thư giả mạo phủ, dù nàng chỉ mới tám tuổi, nhưng vẫn nhớ rõ khi phu nhân tra chân tướng đến đau lòng và tuyệt vọng thế nào.

May mắn ông trời phù hộ, tiểu thư bình an về bên cạnh phu nhân.

"Tỷ tỷ ơi, tỷ kể chuyện đây cho ." Cửu Châu tò mò với cách thành viên trong gia đình.

Xuân Phân kể cho Cửu Châu những chuyện thú vị về lão gia, phu nhân và thiếu gia, thấy ánh sáng trong đôi mắt Cửu Châu, nàng thấy đau lòng.

Nếu năm đó những kẻ gọi là " trong tộc" ở Lăng Châu vứt bỏ tiểu thư thì bao!

Ví mà như , tiểu thư thể lớn lên bên cạnh lão gia và phu nhân, cha yêu thương, trưởng chiều chuộng.

"Hóa hồi bé ca ca cũng thích leo cây?" Nghe thấy giữa và ca ca điểm giống , Cửu Châu vui lắm, "Hồi bé cũng thích leo cây.

Hai sư phụ cứ nên tuổi chó mà tuổi khỉ mới đúng, chỉ khỉ con mới thích nhảy nhót lung tung mà thôi."

"Làm gì khỉ con nào đáng yêu bằng tiểu thư." Xuân Phân giúp Cửu Châu chải tóc, "Trời thế , chờ dùng bữa sáng xong, tiểu thư thể ngoài dạo."

"Được đó." Cửu Châu mua một bộ bút vẽ mới, vẽ một bức tranh cảnh tuyết tặng điện hạ.

Mặt trời ngày tuyết vẻ rực rỡ hơn, Cửu Châu bước xuống xe, mới ngẩng trời thấy đau mắt.

"Minh cô nương."

Nghe thấy gọi tên , Cửu Châu đầu , "Chu cô nương?"

Đó là con gái của Lễ bộ hữu Thị lang Chu Thụy, tên là Chu Tiêu, đầu tiên nàng ngoài cùng Minh Tồn Phủ từng gặp nàng , về gặp vài nhưng cơ hội trò chuyện.

"Từ xa thấy cứ ngờ ngợ là cô." Chu Tiêu xuống xe ngựa, "Cô đến lâu kể chuyện hả?"

Lúc Cửu Châu mới phát hiện bên cạnh là lâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ngoc-boi-chon-hoang-cung/chuong-28.html.]

"Nơi một nữ chuyên kể chuyện cho khách nữ, nếu cô nương bận thì nể mặt cùng kể chuyện nhé." Chu Tiêu vẻ dịu dàng, giọng nhẹ nhàng dễ , Cửu Châu bất giác gật đầu.

"Gia phụ và lệnh tôn là đồng liêu là bạn , gia mẫu và lệnh từ cũng là bạn nhiều năm." Chu Tiêu dẫn Cửu Châu lâu, "Mấy mặt khác nên cơ hội trò chuyện với cô."

"Nào, đến đây ." Chu Tiêu chọn một chỗ xuống, quen cửa quen nẻo cho tiền hầu bàn để phục vụ chu đáo.

"Chu cô nương..."

"Ta lớn hơn cô vài tuổi, nếu cô ngại thì cứ gọi là tỷ tỷ." Chu Tiêu nhỏ giọng thì thầm bên tai Cửu Châu, "Có lẽ cô , Minh Lục công tử sợ cô một ngoài chán nên sáng nay nhờ cùng cô."

Nhắc tới Minh Tồn Phủ, gương mặt Chu Tiêu đượm sắc đỏ, nàng vội vàng cúi đầu hớp một nhấp .

Cửu Châu ôm mặt Chu cô nương, chớp chớp đôi mắt.

Lần khi thấy Chu cô nương và Chu công tử, nàng hề phát hiện sự khác thường giữa Phủ Lục ca và Chu cô nương, ngờ...

Nam nữ kinh thành đều giỏi che giấu thế ?

"Chu tỷ tỷ và Phủ Lục ca..." Cửu Châu nở nụ " hiểu", "Cám ơn Chu tỷ tỷ mà cố ý đến đây."

Hai gò má Chu Tiêu ửng đỏ, "Minh mau kể chuyện , đừng suy nghĩ bậy bạ."

Cửu Châu chớp đôi mắt to tròn, nàng nghĩ gì .

"Kính thưa các vị phu nhân và tiểu thư, chúng kể đến đoạn Vương gia tuấn mỹ và tiểu thư khuê các hẹn thề." Nữ gõ lên bàn, sảnh đều dồn chú ý lên nàng .

"Vương gia tuấn mỹ dáng vẻ đường đường, phong độ nhẹ nhàng, bao thiếu nữ trong kinh thành cảm mến." Nữ thở dài một , " một ghi thù với Vương gia, gây sự với mặt."

Cửu Châu cúi đầu lột đậu phộng, đậu phộng rang của quán cũng khá ngon đấy chứ.

"Vương gia ác độc ỷ thế h.i.ế.p , khó dễ với Vương gia tuấn mỹ bên vệ đường, đúng là vô lễ."

Cửu Châu càng càng thấy câu chuyện gì đó đúng, nàng cau mày nữ , nàng vẫn còn đang thao thao bất tuyệt.

"Vương gia tuấn mỹ đành lòng tổn thương tình cảm , so đo với vương gia ác độc..."

"Chờ ..." Cửu Châu xen ngang câu chuyện của nữ , "Ta thích câu chuyện , cô đổi sang câu chuyện khác ."

"Cô nương , tuy chỗ ít khách nhưng thể tự tiện đổi sang chuyện khác ." Nữ quan sát Cửu Châu, "Có lẽ cô nương mới đến đầu, nên bao nhiêu vị khách nữ thích chuyện vương gia tuấn mỹ ."

"Ta thích Vương gia tuấn mỹ." Cửu Châu đổ bạc trong túi , "Cô hãy kể cho một câu chuyện về vương gia độc ác thật , con cháu quây quần, nhiều yên mến."

"Cô nương , chuyện ..."

"Kể ." Cửu Châu đặt bạc mặt nữ , thấy nàng gì, bỏ thêm mấy nén bạc.

"Đương nhiên là , thỏa mãn yêu cầu của khách hàng cũng là chuyện mà kể chuyện nên ." Nữ cất bạc ngực, câu chuyện bắt đầu đổi hướng, "Nói đến vương gia ác độc , thật tất cả chỉ là lớp ngụy trang của .

Hắn là kiến thức uyên thâm, lòng nhân nghĩa..."

Trong cung, cung nữ thì thầm bên tai Ninh phi, "Bẩm nương nương, nô tỳ đưa thoại bản cho nữ , nhiều nữ quyến thích câu chuyện .

Nô tỳ tin chắc lâu , danh tiếng của Vương gia sẽ truyền cả tai vô các nữ quyến."

"Làm lắm." Ninh phi nở nụ hài lòng.

Người đời miệng và tai phụ nữ lợi hại đến thế nào.

Bọn họ là thê tử của cánh đàn ông, cũng là của cánh đàn ông.

Chắc rằng lâu , tin đồn Thần Vương hoang đường và ngông nghênh sẽ sâu lòng ..

 

Loading...