Ngọc Bội Chốn Hoàng Cung - Chương 33
Cập nhật lúc: 2025-03-02 13:46:56
Lượt xem: 91
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người qua kẻ phố nườm nượp, Thần Vương lâu náo nhiệt nhấc chân bước thẳng trong, nhưng hai bước, ngoái đầu thì thấy Cửu Châu cứ nấn ná ngoài cửa chịu , "Sao thế?"
Cửu Châu lắc đầu, "Không gì."
Nàng chậm chạp bước từng bước theo đuôi Thần Vương.
Thần Vương như như lườm nàng một cái, bất chợt duỗi tay nắm chặt cổ tay nàng kéo thẳng lên lầu.
"Điện hạ." Cửu Châu ngoan ngoãn bên cạnh , lí nhí , "Trên lầu khách nữ khá nhiều..."
"Không , bổn vương quan trọng những chuyện ." Vừa bước lên lầu, Thần Vương thấy tiếng khen ngợi của vài cô gái, vén rèm lên, thấy bên trong nhiều khách nữ, chỉ vài ba khách nam lẩn ở giữa, vẻ mặt cực kỳ nhàm chán.
Chu Thư Thành là một trong đó, đưa mắt vô cùng hồ hởi mà thở dài một tiếng, nhưng ngoái đầu giật thốt lên, Thần Vương đến đây?
Hắn cúi , lợi dụng đông khách để giấu mặt , "Muội , chúng mau về thôi."
"Chờ ." Chu Tiêu yên bất động, "Sắp đến đoạn Vương gia bá đạo diệt loạn cứu mỹ nhân !"
"Vương gia bá đạo cầm cây giáo dài chín thước trong tay, cưỡi ngựa xông thẳng ổ cướp.
Chỉ trong chớp mắt, cát bay đá chạy, trời đất tối tăm!"
Dưới đài truyền đến tiếng khen ngợi của các cô gái, Chu Thư Thành lẳng lặng đưa tay che mặt, dám sắc mặt của Thần Vương nữa.
"Thổ phỉ khuất phục tư thế oai hùng của Vương gia, quỳ mặt đất liên tục cầu xin hệt như bầy chó rơi xuống nước."
Nghe đến đoạn Vương gia bá đạo cứu cô gái yếu đuối nhốt trong phòng chứa củi, đó hòa ánh trăng biến mất trong đêm tối, nhóm khách nữ kích động ồ ạt khen ngợi.
Nhìn nhóm khách nữ đang điên cuồng mắt, Thần Vương ngoái đầu Cửu Châu, kế đó kéo nàng xuống một cái bàn trống, hầu theo vội gọi hầu bàn mang điểm tâm và trái cây đến.
"Nào, ăn ." Thần Vương đẩy đĩa điểm tâm đến mặt Cửu Châu, trêu, "Làm gì Vương gia nào diệt cướp một , trừ phi trong đầu chỉ là đậu hũ."
Bàn tay cầm điểm tâm của Cửu Châu run run, nàng lặng lẽ rụt tay về.
"Sao cô ăn?" Thần Vương thấy nàng rụt tay , nghĩ rằng đổi món khác, "Không thích ?"
"Kể tiếp , kể tiếp mà!"
Một vị khách nữ hào phóng ném một nén vàng nhỏ lên đài.
Nữ nén vàng sáng chói , nâng tách lên uống liền mấy ngụm, "Nếu chư vị nhiệt tình như thế, sẽ tiếp tục kể cho chuyện khi Vương gia bá đạo diệt cướp hồi kinh, hoàng thượng khen ngợi."
Tình tiết câu chuyện càng ngày càng đặc sắc, đài khách nữ xì xào bàn tán, "Chẳng dáng vẻ thật sự của Thần Vương thế nào nhỉ? Đáng tiếc là vương công quý tộc là tầng lớp thể tùy tiện tiếp cận, nếu ngắm cho thật ."
Thần Vương đúng lúc thấy mấy lời , Vương gia bá đạo não trong chuyện xưa liên quan gì đến ?
"Điện hạ, thần nữ cũng thấy chuyện xưa gì thú vị." Cửu Châu giật giật ống tay áo của Thần Vương, "Hay là chúng về nhé?"
"Đợi chút ." Thần Vương đưa tay tách một trái lê chia cho Cửu Châu một nửa, nhớ đến tách lê* mang ý , nhét nửa trái lê còn tay nàng, khẩy, "Bổn vương thử xem câu chuyện Vương gia bá đạo hoang đường đến mức nào."
*Đồng âm với chia ly.
Cửu Châu cắn một miếng lê bên tay trái, cắn thêm một miếng lê bên tay , trong miệng ngốn đầy lê, nàng lén quan sát vẻ mặt của Thần Vương suy nghĩ, nếu điện hạ giận thì nàng gì bây giờ.
"Vương gia bá đạo cầm cây trâm vàng hoàng đế ban thưởng lập tức phóng ngựa đến phủ của tiểu thư nọ.
Phụ của nàng hứa chỉ cần diệt cướp thành công thì ông sẽ gả con gái cho ."
"Ồ." Thần Vương mỉa, đại thần nào trong triều dám dùng thái độ đó chuyện với hoàng tử?
Ba cái chuyện xưa tầm phào mà vẫn thích ư?
"Các vị đoán xem, rốt cuộc Thần Vương tặng trâm cài cho vị hôn phu của ?"
"Có chứ, chứ, từng chuyện .
Cách đây lâu, Thần Vương mua nhiều trang sức ở Miêu Kim lâu sai mang đến phủ Minh Thị lang đấy."
"Thật ?"
"Đương nhiên là thật , cô của việc ở Miêu Kim lâu, bình thường phụ trách tiếp đón khách nữ.
Bà về kể cho bọn , Thần Vương chi mạnh tay, mua tặng cho vị hôn thê của cả một đống trang sức luôn đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ngoc-boi-chon-hoang-cung/chuong-33.html.]
Nghe thấy nhóm khách nữ thì thầm trò chuyện, Thần Vương nghiêng đầu Cửu Châu, còn nàng cúi đầu yên lặng gặm lê.
Câu chuyện kết thúc, tất cả lục tục rời khỏi lâu.
Thần Vương yên ghế, hai tay khoanh ngực, đưa mắt nữ đang khom nhặt tiền thưởng ở đài, cúi đầu móc khăn tay từ trong tay áo .
"Tiểu sinh bái kiến Vương gia." Khách khứa tản , Chu Thư Thành còn chỗ trốn, chỉ đành bước tới hành lễ với Thần Vương.
Đưa khăn tay cho Cửu Châu, Thần Vương sang Chu Thư Thành, thấy mặc đồng phục của Quốc Tử Giám thì nhíu mày.
Sao ngay cả thư sinh mắt to mày rậm mà cũng thích những chuyện tầm phào thế?
"Hôm nay thần đưa xá đến lâu kể chuyện, ngờ gặp Vương gia ở đây." Chu Thư Thành Thần Vương sẽ bằng ánh mắt gì, nhưng thời khắc quan trọng , vẫn nên thanh minh cho bản , "Vương gia cũng đến kể chuyện ?"
Thần Vương hỏi , "Ngươi thấy bổn vương giống thích ba cái thể loại chuyện xưa ?"
Chu Thư Thành trầm mặc.
Có giống thì chẳng ngươi cũng ở đây ư?
"Minh ." Chu Tiêu thu dọn đồ đạc xong, đầu thấy Cửu Châu và Thần Vương, sắc mặt khẽ biến.
Sau khi hành lễ với Thần Vương, nàng hỏi nhỏ Cửu Châu, "Muội đến khi nào thế?"
Trọng điểm là, Thần Vương thấy nữ kể chuyện ?
Cửu Châu nắm chặt khăn tay của Thần Vương, lí nhí đáp, "Chúng đến từ lúc nữ kể tới đoạn...!Vương gia c.h.é.m trùm thổ phỉ."
Chu Tiêu đưa mắt Cửu Châu, ý nhân lúc Vương gia phản ứng gì mà nhanh chân kéo rời ?
Cửu Châu bình tĩnh lên tiếng, "Điện hạ, chuyện xưa cũng xong, chúng ..."
"Cô nương, là cô ?!" Nữ mặt mày tươi roi rói cầm túi tiền căng phồng bước đến chỗ Cửu Châu, "Đã mấy ngày gặp cô nương, vẫn cơ hội cám ơn cô."
Thần Vương đầu Cửu Châu, nàng im lặng nhích phía cửa, nhưng kéo trở .
"Cũng may lời của cô nương.
Kể từ khi kể chuyện về Vương gia bá đạo, khách nhân thưởng tiền cho càng lúc càng nhiều.
Bây giờ, kể chuyện ở khắp phố đều bắt chước theo mà kể." Nữ hành lễ với Cửu Châu, "Đa tạ cô nương chỉ cho con đường phát tài."
Cửu Châu hoảng hốt, "Ta chỉ bảo cô kể nhiều chuyện về , còn nội dung thì liên quan gì đến ."
"Cô nương lương thiện, chẳng những giúp đỡ những kiếm miếng cơm như kiếm tiền mà còn tranh công." Nữ vô cùng cảm kích Cửu Châu, "Lần nếu cô nương câu chuyện nào cứ với , sẽ dựa theo sở thích của cô nương kể cho cô ."
"Không, cần ." Cửu Châu dám sắc mặt của Thần Vương, "Cô bận việc của cô , còn vài chuyện ."
Nữ nam tử tuấn tú bên cạnh Cửu Châu, nở nụ khéo hiểu lòng , "Vậy quấy rầy cô nương nữa, cô cứ tự nhiên, cáo từ."
Nữ thức thời rời , Chu Tiêu lo lắng sang Cửu Châu, Chu Thư Thành dám phiền Thần Vương nên kéo nàng rời khỏi.
"Ra ngoài canh gác, cho khác đây." Thần Vương ngẩng đầu bảo hộ vệ ngoài canh chừng.
Nhóm hầu , đó khom lùi khỏi bức rèm.
Cộc cộc cộc.
Ngón tay Thần Vương khẽ gõ lên mặt bàn, Cửu Châu dám ho he thở mạnh, "Đến đây, xuống chuyện."
"Điện hạ, thần nữ cố ý mà.
Ta cũng ngờ chuyện thành như thế." Đôi mắt nàng long lanh ánh nước, chớp chớp mắt với Thần Vương, "Huynh đừng giận ?"
Nhìn dáng vẻ tội nghiệp của nàng, Thần Vương giận mà , "Trước tiên, cô hãy cho chuyện gì?"
"Mọi chuyện bắt đầu một buổi sáng trời..."
Thần Vương đưa tay chọc nhẹ búi tóc của nàng, "Nói trọng điểm."