Ngọc Bội Chốn Hoàng Cung - Chương 35
Cập nhật lúc: 2025-03-02 13:47:21
Lượt xem: 82
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mài mực một hồi, Thần Vương ngoái đầu thì thấy Long Phong đế bất động tại chỗ, "Phụ hoàng, quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy.
Bây giờ phụ hoàng thánh chỉ , ngày mai nhi thần sẽ cố chịu mệt một chút đưa thánh chỉ đến Lễ bộ chép riêng một bộ, như chẳng xong xuôi ư?"
Long Phong đế hất cằm với Lưu Trung Bảo.
Lưu Trung bảo lấy một hộp gấm từ giá sách xuống, híp mắt đặt lên ngự án, "Điện hạ, xem đây là cái gì?"
Thần Vương đặt thỏi mực xuống, cung nhân hầu hạ rửa tay, lau tay xong liền mở hộp gấm .
Bên trong một cuộn thánh chỉ, Thần Vương đưa mắt Long Phong đế.
"Độ Khanh, con mở thánh chỉ xem ." Long Phong đế đến long ỷ xuống, "Có thứ con cần đấy."
"Điện hạ mau mở xem ." Lưu Trung Bảo cũng híp mắt giục Thần Vương mở thánh chỉ .
Hắn bèn mở xem thử, đây là thánh chỉ tấn phong nữ nhi của Minh Thị lang Huyện chủ, nhưng đó vẫn đóng dấu.
"Hôm đó trẫm hai thánh chỉ, một phong Minh Kính Châu Bá tước, một phong Minh cô nương Huyện chủ." Long Phong đế cầm ngự ấn, dấu mực đỏ tươi hiện lên thánh chỉ, "Nếu con ngoan ngoãn đến Lễ bộ, trẫm sẽ cho nhạc phụ tương lai của con một phần vinh quang.
Nếu con , phần vinh quang sẽ nhường cho Vương phi tương lai của con."
Phu quân tương lai cha là ông chiều hư, thì cũng nên đền bù cho con gái nhà chút đỉnh.
"Minh Kính Châu là hiểu chuyện, nhạc phụ như thế cũng là chuyện đối với con." Long Phong đế đưa cuộn thánh chỉ đóng dấu tay con trai, "Được , mai con đem thánh chỉ đến Lễ bộ xử lý, đó để Lý Thượng thư tự tuyên chỉ."
"Phụ hoàng." Thần Vương cầm cuộn thánh chỉ trong tay, "Hóa ...! xong thánh chỉ từ ?"
Vậy ban nãy xông xáo như thế để gì?
"Sao, lấy thánh chỉ ?" Long Phong đế giơ tay định đòi thánh chỉ, "Thật ban tước vị cho con gái Minh gia cũng , trong triều nhất định sẽ đồng ý, thể sẽ xảy tranh chấp."
Thật nếu Độ Khanh nhắc tới, ông cũng ý định ban ý chỉ xuống.
"Chỉ sắc phong một Huyện chủ nho nhỏ chứ phong công chúa quận chúa gì, lấy tranh chấp." Thần Vương ôm thánh chỉ lòng, như sợ Long Phong đế đổi ý, chắp tay hành lễ, "Phụ hoàng, cửa cung sắp đóng , nhi thần xin phép cáo lui."
"Không , con cứ ở trắc điện ." Long Phong đế liếc mực nước tung tóe ngoài nghiên mực, thằng con giúp ông mài mực, rõ là đang phá phách thì .
"Đa tạ ý của phụ hoàng, nhi thần vẫn nên về Vương phủ thì hơn, tránh cho nhóm quan văn lải nhải." Thần Vương sờ thánh chỉ trong ngực, "Nhi thần xin phép cáo lui."
Nhìn con trai ôm thánh chỉ chuồn , Long Phong đế chấm ngòi bút nghiên mực, lên giấy vài chữ, "Lưu Trung Bảo, hôn lễ của Tề Vương và Tôn tiểu thư còn bao nhiêu ngày nữa?"
"Bẩm Bệ hạ, còn sáu ngày nữa ạ."
Long Phong đế xong một tờ, cẩn thận ngắm nghía một lúc đặt bút xuống, "Lúc để con gái Tôn gia đính hôn với con trai đúng là chuyện ."
"Vẫn giữ nguyên giờ cử hành hôn lễ, cần đổi ." Ông ngẫm nghĩ, "Đưa hai cây vải tới Lan Nhứ cung là ."
***
"Bệ hạ bất công thế đấy!" Ninh phi hất hai cây vải xuống đất, tức giận đến đỏ hoe đôi mắt.
Dương tần mất, bà lo lắng giờ lành đại hôn của Diên Trạch điềm may, nhưng Khâm Thiên Giám giờ lành định, hôn lễ chuẩn xong xuôi, thể đổi.
Bây giờ đưa hai cây vải sang là ý gì, xua chó đuổi mèo ư?
"Nương nương." Bạch Thược xoay nhặt đồ lên, "Nương nương đừng tức giận hại ."
Ninh phi chẳng buồn để ý đến nàng , kể từ hành sự bất thành đó, nàng còn Ninh Phi trọng dụng như ngày xưa.
"Nương nương." Một thái giám vội vàng bước cửa, "Hôm nay Lễ bộ đến phủ Minh Thị lang tuyên thánh chỉ."
"Thánh chỉ gì?"
"Phong con gái của Minh Thị lang huyện chủ."
"Không bệ hạ phong tước cho Minh Kính Châu ư?" Ninh phi truy hỏi, "Tin tức đáng tin ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ngoc-boi-chon-hoang-cung/chuong-35.html.]
"Bên ngoài truyền khắp ạ." Tiểu thái giám thấy sắc mặt nương nương khó coi, nhỏ giọng thưa, "Bên ngoài đang đồn rằng, Minh Thị lang nhận sự quan tâm của hoàng thượng, tiền...!tiền đồ vô lượng."
"Cả ba Minh gia bọn đều nhậm chức cao trong triều, còn tiền đồ vô lượng thế nào nữa?" Ninh phi lạnh, "Rõ ràng là bệ hạ đang thêm thể diện cho Vân Độ Khanh."
Minh gia tới ba , nhưng tại chuyện đều rơi nhà của Minh Kính Châu?
Đơn giản là vì nhà đó đứa con gái sắp bước phủ Thần Vương, thế nên bệ hạ mới liên tục ban thưởng cho nhà Minh Kính Châu.
Minh gia chỉ mới nhiễm chút phong quang của Vân Độ Khanh mà bệ hạ quang minh chính đại thiên vị cho nhà bọn họ như thế.
Chỉ tội nghiệp cho Diên Trạch của bà , sắp đến ngày thành hôn với con gái Tôn gia, nhưng nhận gì dù chỉ là một phần ân điển.
Luận cao quý, luận gia thế, luận danh tiếng, Tôn gia chỗ nào thua kém Minh gia?
Cũng là do hoàng thượng bất công cả.
Bà cắn răng khẩy, "Đứa con gái của Minh Kính Châu cũng giống hệt Tô thị, đồ tiểu tiện nhân tâm tư ác độc, chỉ bợ đỡ."
Bạch Thược đang quỳ bên cạnh ngẩng đầu lên.
"Hồng Mai." Ninh phi gọi một cung nữ tâm phúc khác đến, "Minh gia nuôi con gái mát tay đến độ thể khiến bộ Minh gia nhận ân sủng của bệ hạ, bên ngoài ít nhiều lời đồn thổi đúng ?"
"Nương nương chí ." Hồng Mai thấy Ninh phi trọng dụng, nở nụ đắc ý Bạch Thược, nàng cúi đầu nhận lệnh của Ninh phi, "Sinh con trai nhờ bằng sinh con gái, ai hâm mộ Minh gia ân điển ."
Ninh phi hài lòng gật đầu, "Trái bổn cung xem trong sự hâm mộ , liệu một Minh gia thanh cao như thế sẽ cảm động đến rơi nước mắt, là kính nhi viễn chi với Thần Vương đây."
Một đứa oắt con như Minh Cửu Châu chẳng là cái đinh gì cả, quan trọng vẫn là ba Minh gia.
Bà tuyệt đối cho phép ba Minh gia trở thành trợ thủ của Vân Độ khanh, một đứa tiện chủng do ả đàn bà xuất từ thương hộ so sánh với Diên Trạch của bà !
Cửu Châu tới kinh thành đầy nửa năm mà Minh gia nhận ba đạo thánh chỉ.
Nếu Phủ Lục ca thánh chỉ thể tùy tiện ban, thì suýt nữa là nàng nghĩ đây là một món đồ hễ là .
Xem lý do phong là Huyện chủ thánh chỉ, trong lòng Cửu Châu chợt thấy mơ màng.
Nàng chép kinh thư cho Thánh Mẫu Hoàng Thái hậu về cõi tiên hồi nào? Nàng từng vất vả vì Quý phi nương nương khi nào?
Nói thành ư?
"Hôm dâng hương cho Dương tần, Bệ hạ và Tô Quý phi gì với con?" Ngay cả Thẩm thị cũng thấy bệ hạ quá hào phóng với nhà bọn họ.
Mọi đều Bệ hạ khá "keo kiệt" trong chuyện phong tước, nhưng chỉ trong hai tháng ngắn ngủi, ông phong tước những hai cho nhà bọn họ.
"Không gì đặc biệt hết ạ." Cửu Châu lắc đầu, "Bệ hạ và nương nương yêu thương con, họ cũng nhắc đến chuyện phong tước gì cả."
"Hôm qua Thần Vương điện hạ đưa con về nhà, vì móc tiền ?" Minh Kính Châu mở miệng, "Thánh chỉ sắc phong Cửu Châu là do Thần Vương mang đến sáng hôm nay."
Theo như tiểu ở Lễ bộ , cổng Lễ bộ mới mở, Thần Vương cầm thánh chỉ bước giục các quan viên nhanh chóng ghi và lập sổ sách, đợi lập sổ xong, chờ đóng đại ấn từ Lễ bộ và quan ấn từ các đại nhân liên quan, đó giục Lý Thượng thư mang theo đội nghi trượng đến Minh gia tuyên chỉ.
Cửu Châu nhớ đến câu chuyện Vương gia bá đạo lưu truyền trong kinh thành gần đây, nàng chột cúi đầu, "Chuyện tiền bạc, lẽ là do con gây ."
Minh Kính Châu và Thẩm thị ngạc nhiên Cửu Châu, con gái ngoan ngoãn đáng yêu nhà thích tiêu tiền bậy bạ, cớ gì chuyện liên quan đến tiền bạc?
"Cha, , hai từng chuyện xưa về Vương gia bá đạo ?"
Minh Kính Châu nhíu mày, Vương gia bá đạo là câu chuyện gì thế?
Toàn bộ triều đình , Vương gia hành xử bá đạo ngoài Thần Vương thì gì thứ hai.
"Mẹ ." Thẩm thị gật đầu, "Đều là những chuyện hoang đường do kể chuyện bịa đặt cộng thêm việc gán ghép khiêng cưỡng, nên nhiều hiểu lầm Vương gia trong câu chuyện là Thần Vương."
"Câu chuyện gì?" Minh Kính Châu quan nhiều năm nên nhạy cảm với những thủ đoạn lung lạc lòng thế , "Vương gia bá đạo trong chuyện xưa g.i.ế.c phóng hỏa ?"
"Đều ." Thẩm thị lắc đầu, "Chuyện kể tuy hoang đường, nhưng đều là chuyện , nhờ những câu chuyện mà hình tượng của Thần Vương trong miệng của các nữ quyến cũng hơn nhiều."
Minh Kính Châu kinh ngạc, từ khi nào Tô Quý phi và Thần Vương sử dụng thủ đoạn khéo léo thế?