Ngọc Bội Chốn Hoàng Cung - Chương 45
Cập nhật lúc: 2025-03-02 13:56:08
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chó con cái gì?" Thần Vương vẻ vô tội, như hiểu Cửu Châu gì, "Bổn vương mắng cô là chó khi nào?"
"Ta mới thấy ." Cửu Châu tủi , "Chó mà hắt xì thì trời sẽ nắng."
"Toàn là lời dân gian, bổn vương bao giờ ?" Thần Vương hùng hồn , "Tục ngữ kiểm chứng, thông minh như cô ắt hẳn sẽ tin lời đồn vô căn cứ thế , đúng ?"
Chu Tiêu và Tôn Thái Dao cùng Thần Vương, khéo thật đấy, bọn họ về "tục ngữ" kiểu như .
"Thật hả?"
"Đương nhiên ." Thần Vương nhảy xuống lưng ngựa, giúp Cửu Châu chỉnh áo choàng, "Cô nghĩ bổn vương là loại lấy tiểu cô nương trò vui?"
Tôn Thái Dao, Chu Tiêu: Giống lắm chứ.
Cửu Châu nhĩ ngợi, đoạn chậm rãi gật đầu, " là điện hạ là loại ."
Tôn Thái Dao kinh ngạc Minh Cửu Châu, đúng, Minh Cửu Châu là dễ dỗ dành?
Thần Vương thở dài một , trêu Minh Tiểu Trư nhất định canh ai bên cạnh.
Chẳng may chọc cô nhóc vui, thế nào để dỗ.
"Thế điện hạ thấy nhảy mũi bảo ngày mai trời nắng?" Cửu Châu tò mò Thần Vương, "Có giải thích gì ?"
"Chuyện ...!liên quan đến một truyền thuyết." Thần Vương trợn mắt bịa chuyện ngay tại chỗ, "Nghe trong hồ Tiên Lệ ở kinh thành một tiên nữ, nếu vị tiên nữ nhỏ lệ thì kinh thành sẽ mưa.
nếu nàng nhảy mũi thì hôm trời sẽ nắng."
Chu Tiêu lưng Cửu Châu mà ngơ ngác, hồ Tiên Lệ còn truyền thuyết ư?
Sao nàng bao giờ?
Nghe đến hồ Tiên Lệ, Tôn Thái Dao ngẩn , nơi nàng và Tề Vương điện hạ hẹn ước chính hồ Tiên Lệ.
Hôm đó Tề Vương mặc trang phục trắng như tuyết, nhẹ nhàng giữa mặt hồ, trông thể như trích tiên hạ phàm.
"Bây giờ cô hiểu ý của ?" Thần Vương chắp tay lưng, hừ một tiếng, "Ta khen cô là tiểu tiên nữ, còn cô thì nghĩ mắng cô.
Minh Tiểu Trư, cô xem cô với ?"
Cửu Châu ngẫm nghĩ, đoạn vươn tay kéo tay áo Thần Vương, "Điện hạ, sai ." Nàng lén quan sát vẻ mặt của Thần Vương, "Sau sẽ hiểu lầm nữa."
"Thật ?" Thần Vương đầu , "Ta tin."
"Thật mà, thật mà." Cửu Châu gật đầu, "Sau điện hạ gì cũng tin hết, mấy ngài Tam Thanh* chứng cho ..."
(*Tam Thanh là ba vị thần tiên tối cao trong Đạo giáo tại Trung Quốc.)
"Dừng!" Nghe cô nhóc chuẩn lấy thần tiên thề, Thần Vương vội ngắt lời nàng, "Bổn vương là hẹp hòi, cớ gì giận cô chỉ vì chút chuyện bé tí .
Cô chỉ cần nhớ hôm nay bổn vương khen cô giống tiểu tiên nữ là đủ."
"Ồ." Cửu Châu gật đầu, "Ta nhớ ."
Thần Vương đôi mắt hút hồn của nàng, khỏi suy nghĩ, tuy cô nương ngốc ngốc nhưng đáng yêu.
Hai mắt to tròn, đôi miệng chúm chím, hàng mày cong cong, ngay cả búi tóc đầu cũng đáng yêu hơn những cô nương khác.
"Cô đến mua thảo mộc ?" Thần Vương để ý tới tiệm thảo mộc lưng nàng, "Trong cung của mẫu phi một nữ quan chuyên về điều chế hương, nếu cô thích mùi gì thì để bảo nàng điều chế cho cô.
Thảo mộc ở ngoài đủ nguyên liệu, mùi cũng thơm mấy."
Cửu Châu vội vã lắc đầu từ chối, chỉ sợ điện hạ sẽ đưa thảo mộc cho thật, "Ta và Chu tỷ tỷ chỉ ngang qua đây thôi, dị ứng với hương liệu, mới ngửi là hắt ngay."
Bảo nãy nàng bên ngoài hắt xì liên tục, Thần Vương thầm nghĩ, khi Minh Tiểu Trư Vương phủ, nhanh chóng ném tất cả hương liệu thảo mộc khỏi phủ mới , miễn nàng hắt suốt ngày.
"Được , bổn vương nhớ." Cuối cùng Thần Vương cũng phát hiện Chu Tiêu đang lưng Cửu Châu, khẽ gật đầu với nàng một cái, chờ Chu Tiêu đáp lễ, Thần Vương về phía Cửu Châu, lấy hai tờ ngân phiếu, "Thích gì thì cứ mua, đừng gò bó ."
Phu quân tương lai của nàng tiền.
câu , Thần Vương chỉ âm thầm để trong lòng chứ .
"Điện hạ, hôm nay mang theo tiền nè." Cửu Châu vỗ vỗ túi tiền, "Hai hôm bên Điện Trung Tỉnh mang bổng lộc tháng tới cho ."
Thần Vương tiếc nuối cất ngân phiếu .
Hắn quên mất, Minh Tiểu Trư bây giờ là huyện chủ, là bổng lộc.
"Điện hạ." Cửu Châu vẫn quên bức tranh vẽ cảnh tuyết định tặng cho Thần Vương, nàng nhón chân thì thầm với , "Ta sắp vẽ xong cảnh ngày tuyết , chờ Lễ bộ cho nghỉ, mang đến cho nhé."
Thần Vương im lặng một lát mới đáp, "Được."
Cửu Châu vui vẻ mặt, "Vậy điện hạ nhanh chóng việc , chớ chậm trễ."
Thần Vương xoay lên ngựa, đó bắt đầu nghĩ đến một vấn đề, dùng cách gì mới khiến Minh Cửu Châu tự tin về tài hội họa của nàng đây.
Chỉ hươu bảo ngựa quá đáng lắm ?
Đợi Thần Vương rời , Chu Tiêu mới kéo tay Cửu Châu hỏi, "Muội còn vẽ tranh nữa ?"
"Biết chút chút." Cửu Châu nở nụ khiêm tốn, "Có điều điện hạ khá thích tranh của vẽ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ngoc-boi-chon-hoang-cung/chuong-45.html.]
"Muội là huyết mạch Minh gia, vẽ tranh cũng là chuyện bình thường.
Gia phụ từng , Minh Thị lang cũng tài hội họa, tiếc là ông chỉ vẽ tranh cho lệnh từ, bức họa nào truyền ngoài.
Thỉnh thoảng vài bức tranh tuồn đây là tranh do lệnh tôn vẽ, nhưng đều lệnh tôn phủ nhận." Chu Tiêu cũng nghĩ nhiều về chuyện vẽ vời của Cửu Châu, "Đến cả Thần Vương điện hạ mà còn thích tranh của , xem kế thừa thiên phú hội họa của lệnh tôn , hơn nữa còn là hậu sinh khả úy."
"Tỷ tỷ quá lời , tranh vẽ thể so sánh với phụ ." Cửu Châu thở dài, "Đáng tiếc, mẫu tranh vẽ của Minh gia chỉ thể tặng cho nhà và yêu, nếu con cháu vi phạm tổ huấn sẽ gặp chuyện may.
Bằng cũng sẽ vẽ tặng tỷ một bức."
Nghe thấy thế, Chu Tiêu cũng thấy tiếc, "Buồn thật, nhưng đúng là thể trái lời tổ huấn."
"Thực cũng cơ hội đó, đợi đến khi tỷ tỷ cùng Phủ Lục ca..." Cửu Châu che miệng trộm, "Tỷ tỷ sẽ trở thành nhà của nhanh thôi."
"Hóa là đào hố chờ ở chỗ !" Mặt Chu Tiêu đỏ bừng đến tận mang tai, mắng, "Con nhóc ranh ma học từ ai thế?"
Chu Tiêu toan chọc mặt Cửu Châu.
Cửu Châu che mặt chạy trốn, hai chạy lên xe ngựa, cùng ngã vật hi ha đùa.
Nghe tiếng từ trong xe ngựa vọng đến, Tôn Thái Dao bắt đầu nghi ngờ đang mơ.
Minh Cửu Châu thật sự thông minh tàn nhẫn như trong giấc mộng của nàng ?
"Cô nương, cô còn lấy hộp hương u lan ?" Tiểu nhị của quán cầm hộp hương liệu .
Tôn Thái Dao định thần, nhận hộp gỗ đựng thảo mộc, bảo nha trả tiền cho tiểu nhị.
"Đa tạ cô nương, hoan nghênh cô nương đến." Tiểu nhị vui vẻ cửa hàng.
"Tiểu thư." Nha dè dặt hỏi, "Ninh phi nương nương thích hương hoa lan thật ạ?"
Tôn Thái Dao khe khẽ gật đầu, đưa hộp thảo mộc cho nha cầm, "Cầm về đốt lên, xông hương mấy bộ đồ mới sắp mang đến phủ Tề Vương." Nàng nhớ rõ, Ninh phi trong mộng thích hương hoa lan.
"Ninh phi nương nương hiền lành dịu dàng, tiểu thư cần gì đổi mùi thơm dùng vì chút chuyện nhỏ ?" Nha nhỏ, "Ấm ức cho ."
"Ấm ức cái gì, vợ chồng vốn là một thể." Tôn Thái Dao hộp hương thảo mộc trong tay nha , "Đợi khi phủ Tề Vương, chính là Tề Vương phi danh chính ngôn thuận.
Nếu chồng yêu thích thì quản lý Vương phủ sẽ như hổ mọc thêm cánh."
Làm dâu Hoàng gia dễ, là con gái của Tôn gia, nàng nhất định sẽ là vị Vương phi giỏi nhất.
Thần Vương đến Công bộ lấy hồ sơ gì quan trọng, đến đây để giục công.
Cuối năm cận kề, cửa của Lễ bộ vẫn sơn , hoa cỏ héo úa cũng cần trồng mới.
Hắn gánh vác muôn vàn hy vọng của chúng quan viên Lễ bộ, bước cổng Công bộ.
Nghe thấy Thần Vương đến, Công bộ Thượng thư đau đầu, "Hôm nay bổn quan thấy trong khó chịu, để Ngô Thị lang tiếp Thần Vương ."
"Bẩm đại nhân." Một vị quan viên nhỏ giọng nhắc nhở, "Hôm Ngô Thị lang ngoài cứu tế ạ."
Công bộ Thượng thư xoa huyệt thái dương, ông dậy, "Bảo bọn họ tiếp đãi cho chu đáo, sơ suất, qua đó ngay."
Ngô Miễn là cha vợ của Hoài Vương, quan hệ thích với Hoàng gia, để ông tiếp đón Thần Vương là thích hợp nhất.
Đáng tiếc ứng cử viên sáng giá nhất rời kinh cứu tế mất .
Chẳng lẽ Thần Vương đề cử Ngô Miễn cứu tế là chuẩn cho ngày hôm nay?
Nghĩ đến đây, Công bộ Thượng thư như bừng tỉnh, bảo Thần Vương chủ động tranh công cho cha vợ của Hoài Vương, hóa là để đến đây kiếm lợi ích hơn từ Công bộ của bọn họ.
Ông từ sớm mới đúng, tim gan phèo phổi của Hoàng thất một màu đen, gì chuyện vô duyên vô cớ mà với nào.
"Chào chư vị đại nhân." Thần Vương chẳng buồn bận tâm quan viên ở Công bộ là ai, mở miệng cho bọn họ miễn lễ, dứt khoát lấy bản vẽ tu sửa Lễ bộ mặt chúng quan viên Công bộ, "Hôm nay bổn vương đến đây là để bàn với chư vị đại nhân về kế hoạch tu sửa Lễ bộ, xem bản vẽ ."
Bàn bạc?
Quan viên Công bộ bàn vẽ, ngay cả hoa gì, bao nhiêu chậu, kích thước chậu đều báo rõ ràng, gì để phản bác.
Thế mà còn ngại bảo là bàn bạc?
Công bộ Thượng thư cầm bản vẽ xem xem mấy , , "Điện hạ, mấy hôm Công bộ đổi bàn và cửa sổ cho Lễ bộ ?"
"Bổn vương , vì thế bản vẽ đề cập đến bàn và cửa sổ." Thần Vương nghiêng ở ghế, lý lẽ hùng hồn, "Nhìn kỹ xem, ?"
Công bộ Thượng thư, "..."
Thế ông nên cảm tạ vị điện hạ giản dị tiết kiệm ?
"Điện hạ, bản vẽ nhiều nơi cần điều chỉnh, e là thể thành cuối năm." Công bộ Thượng thư đặt bản vẽ xuống, , "Chi bằng chúng sửa cổng và kiến trúc chính , còn hoa cỏ gì đó thì thể để sang năm chuẩn ."
Có một việc, cứ hẹn là thành lữa.
Tại phương diện , quan viên ở Công bộ kinh nghiệm thực tiễn khá phong phú.
"Thượng thư đại nhân đùa." Thần Vương mặc kệ những chuyện , nhấp ngụm mới quan viên Công bộ pha, thong thả , "Bổn Vương thường phụ hoàng nhắc đến công trạng của chư vị đại nhân Công bộ, ví dụ như xây dựng đê đập, cải tạo đường xá, khởi công xây chợ, sáng tạo bao dụng cụ nông tiện lợi cho bách tính.
Những chuyện chư vị đại nhanh xử lý nhanh chất lượng, bách tính muôn dân cũng tán thưởng."
Nghe đến đây, quan viên công bộ đắc ý khẽ hất cằm lên, những lời Thần Vương đều là thật, Công bộ của bọn họ lập ít công lao vì Đại Thành.