Ngọc Bội Chốn Hoàng Cung - Chương 47

Cập nhật lúc: 2025-03-02 13:56:36
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mời điện hạ bên trái, đây là đình Tĩnh Tư." Viện trưởng ái ngại, "Ở sân bên trồng ít trái cây rau quả, tới lúc nhập học thể giúp học trò cải thiện bữa cơm, hơn nữa còn thể tiết kiệm tiền."

Thần Vương sang khu vườn bên , gật đầu , "Củ cải là rau củ , dinh dưỡng, thể phơi củ cải khô khi ăn hết."

"Điện hạ thật tinh mắt, đây đúng là củ cải ạ." Viện trưởng cất lời khen bằng giọng điệu khá là khoa trương, "Điện hạ hiểu cách sống của dân chúng rõ như lòng bàn tay, ngay cả những chuyện cũng , điện hạ quả là thương dân như con!"

Lý Ân nở nụ gượng gạo, viện trưởng là đồng môn của ông, tính tình cổ hủ, chỉ say mê học thuật, vì thế mà bao nhiêu năm qua vẫn trọng dụng.

cũng nhờ tính cách , Bệ hạ mới thể chọn ông trong một loạt ứng cử viên để viện trưởng đầu tiên của học viện Hoằng Văn.

ông thực sự hợp nịnh nọt, dễ phản tác dụng.

"Thưa điện hạ, ý của viện trưởng chính là, tuy điện hạ cơm ngon áo nhưng vẫn quên quan tâm đến chuyện ăn ở của muôn dân." Lý Ân mở miệng chữa cháy cho đồng môn, "Ông thực ý gì khác."

Thần Vương khoác tay, "Bổn vương hiểu .

Đi, đến nơi khác xem thôi."

Sau khi quan sát thể học đường, Thần Vương lên tiếng khích lệ, "Xây , nếu là học viện mà phụ hoàng tốn công tốn sức khởi công xây dựng, bổn vương cũng nên ủng hộ.

Lát nữa sẽ sai đem ba ngàn lượng bạc đến, học viện cần sắm thêm gì thì cứ sắm."

"Đa tạ Vương gia, đa tạ Vương gia." Viện trưởng mừng khôn xiết, xem ông thiên phú trong việc nịnh bợ, nếu thì lấy ba ngàn lượng bạc .

Ông còn nhớ bất cứ lời đồn nào về Thần Vương ngày xưa cả, bây giờ trong đầu chỉ : Thần Vương hào phóng! Rộng rãi! Chịu chi!

Chờ Lý Ân và Thần Vương rời khỏi, ông vui mừng khấp khởi nhổ mấy củ cải to, gọi đám học trò vẫn rời trong ăn cơm, "Bữa tối nay sẽ thêm thịt!"

"Thần Vương điện hạ nhân hậu, những góp tiền mua bút, giấy mực cho chép sách, mà còn quyên góp ba ngàn lượng bạc để xây dựng học viện." Viện trưởng cảm động đến rơi nước mắt, "Điện hạ đúng là mà."

Các học trò nghèo ngửi thấy mùi thịt liền chảy nước miếng, viện trưởng điện hạ bỏ tiền túi cho bọn họ mua giấy, mua bút, mua mực, tất cả đều dậy chắp tay hành lễ về phía hoàng cung.

Bệ hạ là , Thần Vương điện hạ cũng là .

Có một học trò đỏ mặt , "Ngày xưa học trò ngu ngốc, tin lời khác mà cái đúng về điện hạ, là học trò ngu dốt."

"Miệng đời đáng sợ, các ngươi đều là học, dù thi đậu học viện Hoằng Văn , lão phu vẫn mong các ngươi nhớ kỹ một câu." Viện trưởng đám học trò nghèo mắt, "Lời , mà nghĩ, đừng tin."

"Đa tạ viện trưởng dạy bảo." Nhóm học trò chắp tay cảm tạ.

"Các ngươi còn trẻ, hy vọng trong tương lai xa, các thể trở thành cánh tay đắc lực của Đại Thành.

Trên trung với quân, thẹn với dân, bảo vệ thiên hạ thái bình." Viện trưởng giũ bùn củ cải, "Chúng học, dù c.h.ế.t cũng nhớ kỹ một câu, thẹn với lương tâm."

Chuyện Thần Vương quyên góp bạc cho học viện Hoằng Văn nhanh chóng lan rộng.

Người học mắng ít , cũng khen .

Ngay cả ở trong lâu, câu chuyện ăn khách nhất trong chuỗi chuyện kể về Vương gia bá đạo cũng chính là chuyện Vương gia bá đạo thi Trạng nguyên.

Dân chúng nghĩ thầm trong lòng, nhất định là Vương gia bá đạo từng thi Trạng nguyên, khó khăn của học trò khi ôn thi, vì thế mới chi nhiều tiền việc xây dựng học viện.

Chuyện kể tuy hoang đường nhưng dân chúng yêu thích.

Vì thế, dù là trong lâu chân cầu, chỉ cần kể chuyện kể trích đoạn Vương gia bá đạo thi Trạng nguyên thì luôn đông khách nườm nượp.

"Thằng ngốc như Vân Độ Khanh mà cũng lấy lòng học trò cơ đấy." Hoài Vương mấy tin đồn bên ngoài, tức giận tới lui trong thư phòng, "Các ngươi còn dám Minh gia giúp ?! Nếu do Minh gia nghĩ kế, với cái đầu của nghĩ biện pháp lấy lòng đó?"

Mưu sĩ cũng bất ngờ, Thần Vương dám lấy học viện do chính Bệ hạ cho khởi công xây dựng để tạo danh tiếng cho , "Điện hạ, học viện Hoằng Văn do chính Bệ hạ chủ trì khởi công xây dựng, Thần Vương dám lấy học viện để mua danh cho , khi tự bê đá đập chân ."

"Đập chân ?" Hoài Vương bật , "Ngươi tưởng phụ hoàng sẽ vì chút chuyện nhỏ nhặt mà nảy sinh hiềm khích với ư?"

Nhóm mưu sĩ khó hiểu, chẳng lẽ chuyện như thế đủ khiến Bệ hạ chú ý ?

"Các ngươi thế là do từng thấy phụ hoàng thiên vị Vân Độ Khanh đến mức nào." Hoài Vương hừ lạnh, "Các ngươi hiểu ông ."

Ngày phụ hoàng đăng cơ, nghi thức vẫn bắt đầu, lúc bên ngoài Thái Ương cung thấy phụ hoàng khom , cõng Vân Độ Khanh sắp sửa lên tám, quan tâm Vân Độ Khanh sẽ nhăn long bào của ông.

Từ đó trở , rằng ở trong lòng phụ hoàng, Vân Độ Khanh giống bọn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ngoc-boi-chon-hoang-cung/chuong-47.html.]

Những năm gần đây, từng xung đột với Vân Độ Khanh cũng là do hiểu rõ hơn ai hết, phụ hoàng chắc chắn sẽ bênh vực Vân Độ Khanh.

"Nếu...! nếu chúng cũng học theo Thần Vương, quyên tiền cho học viện Hoằng Văn?" Mưu sĩ , "Như thế cũng thể mua chút danh tiếng."

Hoài Vương, "..."

Ba ngàn lượng bạc đấy, chỉ là một tảng đá .

Toàn bộ Vương phủ chỗ nào cũng cần chi tiền, thể bắt chước Thần Vương ném một lúc mấy ngàn lượng bạc ngoài cửa sổ?

"Được ." Hoài Vương cự tuyệt lời đề nghị , "Đã Vân Độ Khanh đầu, nếu bổn vương bắt chước quyên tiền thì cũng hiệu quả.

Việc cho qua ."

Nhóm mưu sĩ thấy Vương gia chi tiền, cả đám gật đầu đáp theo.

Như dự đoán của các mưu sĩ ở phủ Hoài Vương, tin tức truyền đến tai Long Phong đế.

"Độ Khanh theo Minh Kính Châu học hỏi tiến bộ ít, quan tâm đến học trò nghèo ." Long Phong đế vui mừng nở nụ , "Nếu tiến bộ như thế, lúc trẫm để Minh Kính Châu thầy của nó ."

Lưu Trung Bảo theo, "Điện hạ là sắp thành , dĩ nhiên khác xưa ạ."

"Minh gia ." Long Phong đế thở dài một , ông vô cùng áy náy với Minh gia.

Ba Minh gia năm dù cưỡi ngựa dạo phố cũng vô cùng rạng rỡ, nhưng cuối cùng vì ông mà bọn họ giam trong ngục, cả nhà đày đến biên cương.

Sau khi ba Minh gia đày đến biên cương lâu, tiên đế vì lời sàm ngôn của gian thần mà hạ lệnh nhốt ông ở Vương phủ.

Chính ông cũng ngờ hai năm nhốt đó bảo vệ tính mạng của ông.Vì mưu phản bức vua thoái vị mà các hoàng tử khác c.h.ế.t kẻ tàn phế, kẻ chịu tội nhẹ nhất cũng là canh giữ Hoàng lăng.

Không phụ hoàng nghĩ gì khi truyền ngôi vị cho ông lúc chết?

"Nếu tại trẫm, Minh Kính Châu sẽ thất lạc con gái mười sáu năm." Long Phong đế hồn, đưa mắt màn đêm bên ngoài cửa sổ, "Ngày mai là đại hôn của lão Tứ Tôn tiểu thư ?"

" thưa Bệ hạ." Lưu Trung Bảo thấp giọng trả lời.

Ông cứ tưởng Bệ hạ sẽ ban thưởng cho Tôn gia hoặc là Tề Vương, nhưng ông chờ mãi mà vẫn thấy Bệ hạ mở miệng.

"Muôn tâu bệ hạ, Ninh phi nương nương cầu kiến."

"Đêm khuya ." Long Phong đế chẳng hề , "Bảo Ninh phi về nghỉ ngơi sớm ."

"Vâng." Tiểu thái giám khom rời khỏi điện, bước tới mặt Ninh phi đang bên ngoài, "Bẩm nương nương, hôm nay trời trở gió, ngài mau về sớm nghỉ ngơi ạ."

Ninh phi ánh nến sáng ngời trong Thái Ương cung, mỉm dịu dàng, "Ta , cám ơn công công thông truyền."

Bà xoay , bước con đường kéo dài, ánh đèn lồng rực rỡ đung đưa trong gió đêm.

"Nương nương." Hồng Mai đỡ tay bà , "Đêm lạnh, hãy lên kiệu để cung nhân đưa về."

"Bổn cung dạo." Ninh phi đẩy tay Hồng Mai , ngẩng đầu lồng đèn mái hiên, bật tự giễu, "Ngày mai là đại hôn của con trai , nhưng Bệ hạ gặp , đúng là tuyệt tình."

Tô thị mê hoặc Bệ hạ đến mức , cũng bởi vì ả mà cả hậu cung như thùng rỗng kêu to.

hận Bệ hạ tuyệt tình, càng hận Tô thị mê hoặc thánh tâm.

Từng phút từng giây bà luôn suy nghĩ, chừng nào Tô thị và thằng con vô dụng của ả mới c.h.ế.t .

"Nương nương." Bạch Thược Hồng Mai Ninh phi đẩy sang một bên, nàng tiến lên đỡ Ninh phi, "Trong tất cả Vương phi, chỉ Tôn cô nương phận tôn quý nhất.

Nếu Bệ hạ ban thưởng thì sẽ khiến các hoàng tử khác ghen ghét điện hạ."

"Ngươi cũng đúng." Ninh phi bóp c.h.ặ.t t.a.y Bạch Thược, "Ngô cô nương, Liễu cô nương, Minh cô nương, tất cả đều sánh bằng Vương phi của con trai ."

Nhìn bàn tay móng tay Ninh phi đ.â.m thủng, Bạch Thược nhịn đau theo, "Nếu Bệ hạ thích điện hạ thật thì sắp xếp cho ngài đến Hộ bộ việc.

Theo ngu kiến của nô tỳ, động thái của Bệ hạ chừng là đang bảo vệ điện hạ đấy ạ."

Máu từ lòng bàn tay Bạch chảy dọc theo móng tay của Ninh phi.

Ngay lúc Ninh phi buông tay, gió lạnh thổi qua vết thương khiến Bạch Thược đau đến độ nắm chặt bàn tay .

***

Đại hôn của Tề Vương, từ các hoàng tử công chúa đến chúng thần trong triều, tất cả đều đến phủ Tề Vương chúc mừng.

 

Loading...