Ngọc Bội Chốn Hoàng Cung - Chương 58
Cập nhật lúc: 2025-03-02 13:59:28
Lượt xem: 80
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Minh Kính Châu bức tranh tên Hồng mai trong tuyết mắt, bút pháp giống như vẽ cành khô sa mạc, ông vô thức hớp thêm một ngụm , "Con gái , điện hạ thấy bức tranh của con ?"
"Đây là bất ngờ dành cho điện hạ, dĩ nhiên là con cho xem ." Cửu Châu tranh, sang Minh Kính Châu, "Cha, tranh của con phong phạm của cha ?"
"Có...!đương nhiên là ." Minh Kính Châu nhớ sự tư tin ngây ngô thuở thiếu thời, trong lòng bắt đầu cảm thấy áy náy với con gái.
Con gái giống cha...!tất cả đều là của ông.
"Khụ." Minh Kính Châu mỉm đầy từ ái, "Con gái , con nghĩ Thần Vương sẽ thích tranh của con ?"
"Thích chứ." Cửu Châu tự tin cất tranh , "Bức tranh con tặng cho điện hạ còn giữ gìn cẩn thận mà."
"Cha hiểu ." Minh Kính Châu mỉm gật đầu, "Chiều mai cha cung diện kiến Bệ hạ, nhân tiện sẽ đem tranh của con ."
"Cám ơn cha!" Cửu Châu vội vàng nhét ống tranh tay Minh Kính Châu, "Cha là cha nhất đời đó."
Minh Kính Châu thở dài, cái miệng ngọt của con gái giống ông, trái giống của nó.
Năm đó, tranh của ông cũng từng vợ khen lên đến tận mây xanh.
Đến khi cả nhà bọn họ đày biên cương, ông vẽ tranh bán lấy tiền nhưng ai mua, lúc mới giật nhận tài năng hội họa của .
Hầy, những năm phu nhân vắt óc nghĩ bao từ mới lạ mới thể khen tranh của ông.
Cúi đầu ống tranh tay, Minh Kính Châu , "Tranh của Cửu Châu nhà chúng vẽ là vật hiếm đời, điện hạ hẳn sẽ thích."
***
"A." Thần Vương bò khỏi chăn, để thái giám hầu hạ rửa mặt, quần áo, "Hình như hôm nay trời lạnh thì ?"
"Bẩm điện hạ, đây là áo lông trắng do Điện Trung Tỉnh mang tới, điện hạ mặc thử nhé?"
Thần Vương mặc áo , nhàn nhã nghiêng tựa lên ghế quý phi, chỉ trong hai nén hương, trở đổi hết mấy tư thế.
Trước đây, sáng nào cũng đến Lễ bộ điểm danh, tới nơi một chút, ghé sang chỗ một tẹo, từng thấy bận rộn là điều phiền.
bây giờ chỉ ườn một chỗ ở trong cung, hiểu thấy buồn chán thế ?
Hắn bảo thái giám mang tới vài quyển thoại bản, nhưng vài trang thì bắt đầu suy nghĩ, nếu bây giờ mà đang ở Lễ bộ thì lẽ đang chép sách .
Nếu tiến cung, ắt hẳn Minh đại nhân sẽ chuẩn sách mới cho chép tiếp.
"Điện hạ?" Thái giám thấy Thần Vương lật vài trang thừ , bất an hỏi, "Tiểu nô đổi mấy quyển khác cho điện hạ nhé?"
"Không cần." Thần Vương vứt quyển thoại bản sang một bên, "Bổn vương chẳng hứng thú với ba loại sách tạp nham ."
Dứt lời, dậy sân, bước khỏi cửa, tới sân lớn bên ngoài Chương Lục cung, thấy An Vương và Tĩnh Vương đang dùng sọt chống lên cây gậy nhỏ, sọt rải vài hạt thóc.
"Đương đông giá rét mà hai vị ca ca gì đấy?" Thần Vương ngang qua mấy cái sót, "bất cẩn" đụng một cái, "Ối, cố ý , các ca ca sẽ trách chứ?"
Hắn ngẩng đầu đàn chim đang đậu ngọn cây hót líu lo , bổn vương mới cứu mạng các ngươi đấy, còn nhanh chân mà bay xa một chút?
Hai vị Vương gia cây gậy Thần Vương đá một cú bay xa, vứt sợi dây thừng buộc lên gậy ở tay , "Ngũ đùa, chúng dám trách ."
"Ừ." Thần Vương hài lòng gật đầu, dám là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ngoc-boi-chon-hoang-cung/chuong-58.html.]
An Vương nhận nắm tay của bắt đầu siết chặt , đầu Tĩnh Vương, Tĩnh Vương vẫn còn tiếc nuối đám chim sẻ bay trời.
"Không thương thế của Tứ ca thế nào ?" Thần Vương bắt chéo tay lưng, đầu hai , "Nhị ca, Tam ca đến thăm ?"
"Bây giờ còn sớm, chúng dám quấy rầy Tứ ." An Vương ngẫm nghĩ, "Chi bằng chúng cùng ."
"Được thôi." Thần Vương một vòng xung quanh, tiện tay bẻ một nhánh cây, đó còn hai phiến lá nửa xanh nửa vàng vẫn còn lưu luyến cố bám cành.
"Đều là trong nhà, cần để ý lễ nghi gì." Thần Vương khẽ gẩy gẩy nhánh cây để giũ bớt bụi , ngờ bất cẩn rơi mất một phiến lá, "Lễ tuy nhẹ nhưng tình nặng, cành cắm bình hoa ắt sẽ đặc sắc lắm."
An Vương và Tĩnh Vương lặng thinh lời nào.
Bọn họ nghi ngờ Vân Độ Khanh thăm Vân Diên Trạch, mà là đến đưa tiễn thì .
Đáng tiếc Thần Vương hiểu suy nghĩ của hai ca ca nhà , thật sự cầm nhánh cây chỉ còn một phiến lá vàng bước viện của Vân Diên Trạch.
"Bẩm Vương gia, Vương phi, An Vương điện hạ, Tĩnh Vương điện hạ và Thần Vương điện hạ đến."
Tôn Thái Dao đặt chén thuốc xuống, giúp Tề Vương lau miệng , Tề Vương cất giọng nhẹ nhàng, "Mau mời ."
"Điện hạ, vết thương của vẫn khép miệng, cứ xuống ." Tôn Thái Dao dây, "Để tiếp các Vương gia."
Nàng vén rèm lên, thấy Thần Vương dẫn theo hai vị Vương gia khác bước tới, Thần Vương mặc áo lông trắng mặt, Tôn Thái Dao cụp mắt , "Mời ba vị vương gia."
Nhánh cây chuyển tới tay Tôn Thái Dao, phiến lá thoi thóp giãy giụa cuối cùng trong làn gió, đó tuyệt vọng rơi xuống mặt đất.
An Vương chiếc lá khô mặt đất, nhánh cây trụi lủi tay Tề Vương phi, hy vọng nàng thể cầm nhánh cây đó quất thẳng mặt Vân Độ Khanh.
Tôn Thái Dao là con gái nhà họ Tôn, thể thất thố mặt các Vương gia khác.
Dù hôm nay Thần Vương nhặt một hòn đá đường mang tới, nàng cũng sẽ bình tĩnh nhận lấy, "Đa tạ ý của Ngũ , nhất định sẽ mang nó đặt phòng của vương gia, để thể ngắm nó bất cứ lúc nào."
"Xin mời Tứ tẩu." Thần Vương bước phòng Tề Vương, chỉ chiếc bình cổ cao đối diện giường ngủ, "Đệ thấy bình hoa cũng tệ, tẩu cắm nó đây ."
Tôn Thái Dao thông minh dịu dàng nết na cầm cành cây mà run lên, "Được."
Chờ đến khi Tôn Thái Dao cắm nhánh cây bình hoa, Thần Vương hài lòng gật đầu, "Quả nhiên tệ." Hắn đầu Tề Vương đang giường, "Tứ ca, thấy đúng ?"
Tề Vương chiếc bình cổ cao, mỉm , "Ngũ vui là ."
Vân Độ Khanh mang cành khô đến là chế giễu chuyện thương ư?
Từ nhỏ đến lớn, Ngũ của luôn ỷ phụ hoàng cưng chiều nên thích bày trò hoạnh họe công khai như thế.
"Thấy Tứ ca thích quà mang đến, vui lắm." Vân Độ Khanh xuống ghế dựa, Tề Vương mặt mày tái nhợt, "Vết thương của Tứ ca đỡ hơn ?"
"Đỡ nhiều ." Tề Vương nhợt nhạt , "Nhị ca, Tam ca mau xuống , thứ cho thương tích , thể hành lễ chào hai ."
"Đều là trong nhà cả, cần để ý." An Vương quan sát sắc mặt của Tề Vương, "Thích khách đả thương phụ hoàng phán xử trảm, cứ an tâm dưỡng thương ."
"Đa tạ ca ca quan tâm." Tề Vương ba , ho một tiếng.
Kẻ là một trong bọn họ ư?
"Tứ ca ngoại thương mà, ho ?" Thần Vương gọi thái giám đến, "Mau đến Thái y viện mời thái y tới bắt mạch cho Tứ ca."
Hắn dém chăn giúp Tề Vương, "Thân thể tóc da là do cha ban cho, Tứ ca tuyệt đối sơ sót."
Đau.