“Vậy   ? Nương nương,  là chúng  cũng giả ốm?”, Trầm Tích cố gắng nặn  một kế sách.
Đến cả Phúc Bảo cũng  thằng bé chọc cho bật .
Trầm Tích bực bội, “Ta mới chỉ 4 tuổi! Không  các   phép  nhạo!”
Ngọc Tử Hành đặt cốc sữa xuống, nhay thái dương, “Trầm Tích,   gặp chuyện mà đòi trốn chạy,   cần con nữa.”
Ngọc Tử Hành   với Trầm Tích nhưng Phúc Bảo và Ung ma ma  ai dám  theo.
Trầm Tích  Ngọc Tử Hành, tủi  bặm môi,  dám  gì.
Ngọc Tử Hành cầm kim ấn đưa đến  mặt Trầm Tích, “Ta dám nhận kim ấn thì cũng dám đảm đương hậu cung . Con dám  con trai , mà  dám học theo ?”
“Trầm Tích, những kẻ chỉ  khôn vặt, lừa  dối ,   là kẻ mạnh. Kẻ mạnh thực sự là kẻ cho dù  phía  là núi đ.ao biển lửa nhưng vẫn hùng dũng băng qua.”
“Lại đây,  dạy con,   để băng qua.”
Lúc Ngọc Tử Hành  mới  đưa  phủ của bá phụ, tổ mẫu khi đó vẫn còn sống.
Tổ mẫu của nàng là kiểu  đến việc  muỗi cắn cũng lo muỗi đau vòi, hậu viện của bá phụ khi đó  khá nhiều tì , đấu đá  đến mức  c.hết ngươi sống, đến mức bá phụ  ngoài 30 mà vẫn   một đứa con nào.
Tổ mẫu thường xuyên khuyên bảo Ngọc Tử Hành, bọn họ l.àm l.oạn là việc của bọn họ,  liên quan đến chúng , bảo Ngọc Tử Hành  ăn kẹo hồ lô, bánh trái…
 
Kẹo của tổ mẫu  ngon nên Ngọc Tử Hành cũng nhịn  cái chợ vỡ  một thời gian khá dài.
Sau , tổ mẫu b.ệnh nặng, bá phụ vẫn   con,  kéo tay Ngọc Tử Hành  gần  , “Tử Hành, bá phụ con   con cái nối dõi, con  phụ dưỡng nó đến lúc cuối đời! Cuộc đời  của nó,  còn phụ , cũng sắp  còn mẫu ,  còn  , chỉ còn  con thôi…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ngoc-tu-hanh-khong-phai-la-nguoi-tot/chuong-16-bang-qua-kho-khan.html.]
Bá phụ  như ,    lẻ loi hiu quạnh  chứ?
Ngọc Tử Hành đương nhiên  để   chịu cảnh lẻ loi .
Cho nên Ngọc Tử Hành đến quản lý hậu viện, cho những  phụ nữ đó một bài học, nuôi dưỡng và dạy dỗ bọn trẻ nên ! Ngọc Tử Hành  quan tâm lời  tiếng  của kẻ khác, Ngọc Tử Hành nàng   sống nhờ  lời ngon tiếng ngọt  chút sủng nịnh rẻ mạt của bọn hạ nhân, Ngọc Tử Hành chỉ là chính Ngọc Tử Hành mà thôi!
…
Năm Thiên Châu thứ 9 trong bữa tiệc trừ tịch, quân thần quây quần vui vẻ.
Ngọc Tử Hành cùng Trầm Tích, ăn vận chỉn chu cũng tới tham dự.
Từ  khi lên nắm quyền, Ngọc Tử Hành gầy  nhiều, nhưng bộ lễ phục ngày  vẫn  kịp sửa  nên  khi mặc lên  tương đối  ho, Ngọc Tử Hành chỉ đội một chiếc mũ ngọc, eo thắt kim ấn, ngoài   trang điểm gì thêm.
Thái hậu  thấy liền khen, “Đứa trẻ ngoan, đợt  bận rộn gầy  nhiều ! Mau, đem bát ngân nhĩ  đến cho Tử Hành.”
Thái hậu yêu quý Ngọc Tử Hành, nhưng mệnh phụ khác  dám  cho Ngọc Tử Hành mặt mũi.
“Lo liệu yến tiệc chu  như thế , vất vả cho quý tần nương nương !”
“Lặn lội từ xa đến tham dự yến tiệc, quả là  mở mang tầm mắt!”
Vv và mây mây…
Trầm Tích tự hào ngẩng cao đầu, tựa như   khen là thằng bé chứ   Ngọc Tử Hành .
Sắc mặt của Thục phi thì   kém, lớp trang điểm đậm cũng  giấu   sự mệt mỏi và lão hóa của nàng , từ  khi  ph.ạt, nàng   còn dám đeo châu đội ngọc đầy đầu như  nữa, nhưng cho dù  tối giản   nhiều, Thục phi lúc  vẫn còn sang chảnh hơn cả Hiền phi chau chuốt gấp vài .