Sắc mặt của Hoàng thượng  đôi chút biến chuyển, dường như đột nhiên nhớ  Thư tần - Ninh tam nương cũng tiến cung khi phụ  là tội thần, ngày nay con cháu của Ninh gia  trở  như  từng  chuyện gì, thậm chí còn  đến lục bộ.
Mối  ăn , Ninh gia quá hời.
 
 Hoàng thượng  thẹn quá hóa giận.
“Nàng… to gan!”
Ngọc Tử Hành to gan? Lẽ nào Hoàng thượng thật sự cho rằng Ninh tam nương xinh  yêu kiều vì mê mệt vài áng thơ nhạt nhẽo của ngài  nên  tự nguyện tiến cung?
Làm  ngài    thể tự tin hơn cả Ngọc Tử Hành như thế?
“Thần   sai.”
Hoàng thượng  mắng tiếp nhưng  chẳng tìm  lý do nào, nổi giận đùng đùng  bỏ .
Ngọc Tử Hành bảo  thu bức họa , trở về báo cáo cho Thái hậu.
Thái hậu thấy các tiểu  tươi trẻ nô nức tiến cung thì vui mừng khôn xiết, hào hứng dặn dò bọn họ  cố gắng vì hoàng thất.
Sau đó  động viên các phi tần khác, “Hiền phi, Thục phi, các con cũng  cùng  cố gắng.”
Thái hậu  dứt lời, Hiền Phi và Thục phi liền nở  nụ  giả tạo    luyện lâu ngày đó.
Thư tần cáo ốm, Vệ chiêu nghi   lời nào, từ  khi Nhung phi  lãnh cung, Từ phi như trở thành một Nhung phi thứ hai, nàng  lạnh lùng đáp, “Thần   rõ.”
Thái hậu tiếp tục , “Tử Hành      hài lòng, các con   theo sự an bài của nó,  thấy kim ấn như  thấy ai gia,   phép bất kính.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ngoc-tu-hanh-khong-phai-la-nguoi-tot/chuong-18-to-gan.html.]
“Dạ”, cả hội trường đồng loạt đáp lời.
… 
 
Trầm Tích lên 5, Ngọc Tử Hành bắt đầu tìm kiếm một  thầy cho nó.
 , Hoàng thượng   ba đứa con trai, đứa nhỏ nhất là Trầm Tích  5 tuổi ,  mà ngài  vẫn  cho các hoàng tử bắt đầu  học.
   cũng   , nội tình bên trong tương đối phức tạp, đại hoàng tử thì   phận tương đối nhạy cảm, nhị hoàng tử  Thục phi nuông chiều  đ.ánh ba thư đồng b.ị th.ương , còn Trầm Tích thì còn nhỏ quá, nhưng tựu chung , nguyên nhân lớn nhất chính là: chúng   mối bận tâm của ngài .
Đặc biệt là trong  cảnh hậu cung  thêm nhiều tiểu cô nương xinh  như hiện giờ, tâm trí và thời gian  mà suy nghĩ đến chuyện  nữa.
Khi Ngọc Tử Hành đến hồi bẩm về chuyện học hành của Trầm Tích, Hoàng thượng chỉ bình thản , “Không gấp  gấp, hội s.ăn b.ắn mùa xuân sắp đến , Trẫm sẽ đưa chúng đến Hoàng trang chơi vài ngày, về  tính tiếp. Quý tần   cưỡi ngựa ?”
Ngọc Tử Hành suýt thì quên mất chuyện , Trầm Tích  chờ đời hội s.ăn  lâu, “Vậy , nhưng thầy dạy của hoàng tử thì vẫn  tuyển chọn , hậu cung  thể can dự  chuyện chính sự, xin Hoàng thượng hạ chỉ xuống lễ bộ.”
“Có lý,  lý, vẫn là quý tần suy nghĩ thấu đáo.”
 
Hoàng thượng  Ngọc Tử Hành như  bảo, “Được ,   , nàng mau  .”
Ngọc Tử Hành đến lấy bút lông dâng lên  mặt Hoàng thượng, “Chuyện hôm nay chớ để ngày mai, xin Hoàng thượng lập tức hạ chỉ.”
 
Chính  lúc  Thái hậu cùng tùy tùng tiến , thấy cảnh tượng đó thì vui mừng  mặt, “Hoàng thượng và Tử hành thật là tình cảm quá, ai gia đến  đúng lúc !”
Tay Ngọc Tử Hành run rẩy,  trí tưởng tượng của Thái hậu  phong phú như thế cơ chứ?
Hội s.ăn mùa xuân năm nay Ngọc Tử Hành  tham dự vì còn  nhiều chuyện cần xử lý, còn  tìm thầy, tìm thư đồng cho Trầm Tích, chính là kiểu việc  thể rời  đó.
“Chủ tử xin đừng phiền lòng, hội s.ăn năm   nhất định sẽ  học cưỡi ngựa”, Phúc Bảo bê cốc sữa dê lên.