Nói chuyện một hồi, các phi tần mỹ nữ  lượt rời , hồi cung nghỉ ngơi, lấy sức cho những tr.ận ch.iến tiếp theo.
Còn Thái hậu,  “nhất kiến chung tình” với Ngọc Tử Hành,  giữ nàng ở  dùng cơm.
Nhờ  sự yêu mến  chút giấu diếm  của Thái hậu, tối ngày hôm đó, Hoàng thượng  tới chỗ của Ngọc Tử Hành.
Làm  để hình dung  đầu tiên Ngọc Tử Hành và Hoàng thượng cùng chung chăn gối nhỉ.
Chỉ  thể  rằng, cả hai  bọn họ đều   cố gắng.
Hoàng thượng cố gắng che giấu sự thất vọng của .
Còn Ngọc Tử Hành, cố gắng che đậy sự nhạt nhẽo của .
Ngọc Tử Hành cảm thấy Hoàng thượng  trắng trẻo  thanh mảnh, chính là kiểu bá phụ chỉ cần búng tay một cái là  hạ gục hẳn cả hai tên như thế luôn .
Còn Hoàng thượng,  lẽ cảm thấy Ngọc Tử Hành  ngăm đen  tròn trịa, nếu như   Thái hậu, e là cả đời  nàng sẽ chẳng thể nào gặp  lấy một .
Cả hai  bọn họ, quả thật là đều  khó khăn.
Sáng sớm hôm , khi tóc tai Ngọc Tử Hành  gọn gàng, Hoàng thượng mới chậm chạp  dậy.
“Chiêu nghi vẫn luôn dậy sớm như  ư?”
Sớm ư? Có sớm  nhỉ?
Bình thường với thời tiết như thế  Ngọc Tử Hành  chuẩn  bữa sáng  mang lên cho bá phụ lâu , các quản sự của Ngọc gia đều  xếp hàng báo cáo cho Ngọc Tử Hành những việc họ   .
À, Hoàng thượng thì khác,   chầu thì cũng chỉ cần vài bước mà thôi, đương nhiên  thể dậy muộn .
Nếu như một năm , Ngọc Tử Hành  nhân lúc Trần gia lục đục,  đó dựa  chút quan hệ mà mua  trạch viện gần Hoàng thành của bọn họ, bá phụ của nàng còn  dậy sớm hơn nữa cơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ngoc-tu-hanh-khong-phai-la-nguoi-tot/chuong-3-dem-dau-tien-o-cung-hoang-thuong.html.]
Giá thành nhà đất ở kinh đô ngày một lên cao,   nhà nhà đều   một trạch viện,  nhiều bạc hơn nữa  khi cũng  mua nổi, thật là may.
Có điều bây giờ sống trong “ngôi nhà”  nhất của cái Đại Nghiệp , Ngọc Tử Hành đột nhiên chẳng còn chút động lực phấn đấu nào.
Hoàng thượng   ý định ở  chỗ Ngọc Tử Hành dùng bữa, Thái giám hầu hạ ngài  mặc y phục xong xuôi thì liền rời .
Ngọc Tử Hành vui vẻ tiễn Hoàng thượng, trở về thì liền thấy Ung ma ma đưa theo một đoàn hạ nhân đến.
 
Sơ Nguyệt cư nhỏ hơn những cung các khác, bình thường  một công công, sáu cung nữ, và một tổng quản, một cô cô.
  thực tế, ngoài Phúc Bảo theo Ngọc Tử Hành từ ngoài cung  và Ung ma ma do Thái hậu cử đến, ở đây còn  6 công công, 8 cung nữ và 1 tổng quản.
Nếu như  đây là  mà Thái hậu phái đến, Ngọc Tử Hành   , nhưng Thái hậu  , nắm quyền sinh s.át của hậu cung bây giờ  là Thục phi.
Vậy thì ?
Ung ma ma chỉ  với Ngọc Tử Hành rằng điều   hợp với quy tắc nhưng   với Ngọc Tử Hành về cảm nghĩ của bà .
Khó hiểu ghê.
 
 
Qua buổi tối ngày hôm qua, Ngọc Tử Hành , khả năng lớn là nàng  thể  theo con đường của một “sủng phi” , hậu đài như Thái hậu cũng   lúc nào cũng  thể dựa , còn Thục phi, đến cả Thái hậu Ngọc Tử Hành còn   ý định dựa dẫm, thì nàng  cũng   cửa.
 
“Đến chỗ phủ nội vụ , Sơ Nguyệt cư  cần nhiều  như thế,   đúng phép tắc  sợ Thục phi khiển trách  ,  đó bảo họ sắp xếp  nhân sự .”
Đám công công hốt hoảng quỳ xuống, tổng quản nghĩ ngợi một lúc  cũng quỳ xuống, “Nương nương, Thục phi thương yêu  nên mới phái chúng nô tỳ đến đây, nương nương đừng phụ ý  của Thục phi.”
Ngọc Tử Hành  quan tâm lời của , bình tĩnh gọi Phúc Bảo, “Còn  mau .”
Tổng quản thấy Ngọc Tử Hành  thèm để ý đến bà , bực bội  mặt  đó đùng đùng rời .
Ừm,  phong cách đấy.