7
Mở mắt   nữa,  thấy  đang   chiếc giường quen thuộc.
Không  !
  quan tâm đến cơn đau đầu  khi say, bật dậy lao  khỏi phòng ngủ.
Tang Du vẫn như hôm qua, buộc tạp dề  bên bàn ăn sắp xếp các món ăn,   qua nắm lấy cánh tay cô , vội vàng hỏi:
"Tối qua Nhị Hổ   gì cô ?"
Tang Du nghi hoặc lắc đầu.
"Không  ạ, tối qua   đưa  về   luôn."
"Sao  ạ?"
   chằm chằm  cô mấy lượt, mới thở phào nhẹ nhõm.
"Không  gì, ăn cơm ."
Lần , Tang Du  món cá kho tàu.
Thân cá  những vết khứa, sâu cạn đều tăm tắp, dài ngắn như , hệt như  vẽ .
Trong khoảnh khắc,   nghĩ đến lời Nhị Hổ  tối qua.
Anh  lừa ,  là Tang Du thật sự...
 liếc  Tang Du, cô vẫn ánh mắt vô tội, vẻ mặt bình tĩnh.
Vừa ăn cơm xong,  nhận  điện thoại của  họ,   bảo  đến chỗ   một chuyến.
 dặn Tang Du đừng  lung tung,  vội vàng  khỏi nhà.
Ra khỏi cửa  liếc  nhà Nhị Hổ, giày của    ở  cửa.
Thằng ranh     , sáng sớm   ngoài .
  để ý, lên xe lái thẳng đến chỗ  họ.
Anh họ là  dẫn lối cho , mánh khóe tìm phụ nữ ở cổng trại giam là do   mách cho .
Dưới trướng  , còn  nhiều  như  nữa.
Chúng   đón phụ nữ về, giành  sự tin tưởng của họ.
Đợi chán chê ,  đưa đến chỗ  họ.
Những  phụ nữ đó, sẽ  đưa  nước ngoài.
Sau đó thì thế nào,  họ   cho  , nhưng  chiếc ví ngày càng dày cộp của  , đại khái cũng chẳng  chuyện gì  .
Anh họ , những  phụ nữ   tù     , bạn bè , giống như một cây cỏ dại  tên.
Không ai quan tâm họ ở , sống  chết.
Hơn nữa, dù  cải tà quy chính, họ cũng sẽ  đa    coi là ung nhọt của xã hội.
Gây gánh nặng cho những  xung quanh.
Chúng  xử lý họ, là đang  việc thiện.
Sau khi xử lý xong phụ nữ,  họ sẽ cho  một khoản tiền.
Những  khác cầm tiền đều  phung phí, còn  thì cất tiền tiết kiệm.
  mua một căn nhà trong thành phố,  một mái ấm thật sự thuộc về .
Để che mắt thiên hạ, căn cứ của  họ  ở bãi phế liệu ngoại ô thành phố.
 trải qua kiểm tra nghiêm ngặt, cuối cùng cũng gặp   họ ở nơi sâu nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguc-chi-hoa/chuong-4.html.]
Anh   ôm lấy , cánh tay vạm vỡ vỗ  vai .
"Thằng ranh  cũng  đấy,   kiếm  một hàng cực phẩm hả?"
 châm thuốc,  với  .
Anh họ  chằm chằm  ,  mặt nở một nụ  dâm đãng.
"Thế nào,   tay ?"
Thấy  ngại ngùng cúi đầu,  họ  cợt đ.ấ.m  một quyền.
"Đồ vô dụng!"
Anh  lấy từ ngăn bàn  việc  một cái lọ thủy tinh nhỏ  ném cho , bên trong lọ là một viên thuốc nhỏ.
"Tối nay tìm cách cho nó uống , nó sẽ như con heo chết, mặc sức mà mày  gì thì !"
Thấy  nhận lấy cái lọ  do dự,  họ liếc xéo .
"Sao, còn sợ nó báo cảnh sát ?"
 trả  cái lọ cho  họ.
"Cảm ơn  họ,    dùng cái ,   cô  tự  chủ động bò lên giường ."
Anh họ giơ ngón cái lên về phía .
"Mày giỏi."
" mà,  nhanh lên đấy, bên tao đang cần gấp."
"Cố gắng tối nay thu phục nó , chơi bời vài ngày  hãy gửi sang bên tao."
Thấy  gật đầu,  họ phất tay cho  .
Trên đường về nhà, tâm trạng   chùng xuống.
Nói thật  khá thích Tang Du,   giao cô  cho  họ quá sớm, nhưng  còn cách nào khác, những kẻ   lời  họ cuối cùng đều c.h.ế.t hết.
   chết,  thì chỉ  thể để Tang Du chết.
Đến cửa nhà, trong lòng  chợt run lên, căn phòng thuê  thiếu ánh sáng, ngay cả ban ngày cũng  bật đèn.
 bây giờ, bên trong cửa sổ tối om.
Chẳng lẽ Tang Du  chạy trốn ?
 hấp tấp rút chìa khóa mở cửa.
Đèn bật sáng, cảnh tượng trong phòng   hét lên.
8
Tang Du   ghế sofa, quần áo xộc xệch.
Nhị Hổ  trong vũng máu, n.g.ự.c còn cắm một cây kéo, đôi mắt mở to của   đang dán chặt  .
Đầu óc  trống rỗng, ngây   đó     , Tang Du lau nước mắt, đôi mắt đẫm lệ mơ màng  .
"Sau khi    lâu,   đến gõ cửa tìm  để mượn đồ."
"Vừa  phòng,      đè vật xuống ghế sofa."
"Hắn  bịt miệng   cho  phản kháng, còn  nếu báo cảnh sát thì  cũng chẳng  lợi gì."
"  đồng ý, liền liều mạng chống cự."
"Hắn  tức giận, kéo  xuống đất dùng chân đá , trong lúc mơ màng   với tay mò  một cây kéo  bàn và đ.â.m về phía  ."
"Kết quả là, đúng lúc đ.â.m trúng n.g.ự.c  ..."
Tang Du  đẫm nước mắt, nỗi sợ hãi trong lòng  cũng  một luồng tức giận  tan biến.