NGƯỜI BẠN CÙNG PHÒNG CHÊ TÔI DÙNG HÀNG GIẢ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-10-27 08:33:10
Lượt xem: 1,585

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 2

 

Ánh mắt Trần Tư Tư xuyên qua đám đông, rơi chính xác lên ánh , chứa đầy sự thách thức.

 

Trong trường một môn tự chọn về Thẩm định Nghệ thuật, nổi tiếng là khó đăng ký.

 

Nhờ điểm đầu cao, ưu tiên chọn .

 

Ngày học đầu tiên, khi bước lớp, bất ngờ thấy Trần Tư Tư cũng ở đó.

 

Bên cạnh cô là Trương Manh và Lý Lị.

 

Thấy , Trần Tư Tư nhướng mày, nhạt:

 

“Ơ, Vũ Đồng, cũng chọn môn ? … Cậu hiểu nổi đó?”

 

Lý Lị ở bên cạnh lấy tay che miệng khúc khích:

 

“Tư Tư, là học bá mà, đương nhiên hiểu chứ.”

 

Câu mang giọng giễu cợt, dù ngu đến cũng .

 

 

Giáo sư dạy môn là Giáo sư Vương, là nhà phê bình nghệ thuật nổi tiếng trong giới.

 

Hôm đó, ông đang giảng về thiết kế trang sức thời kỳ Phục Hưng.

 

Trên màn chiếu hiện bức ảnh một chuỗi dây chuyền lam ngọc cầu kỳ rực rỡ.

 

“Ai lai lịch của món trang sức ?” — ông hỏi.

 

Cả lớp im phăng phắc.

 

Trần Tư Tư lập tức giơ tay, dậy thao thao bất tuyệt:

 

“Thưa giáo sư, chuỗi tên là ‘Giọt lệ Nữ hoàng Marie’, là quà vua Louis XV tặng cho tình nhân Pompadour. Viên đá chủ là lam ngọc hoàng gia từ Kashmir…”

 

vanh vách những gì chép từ tạp chí thời trang, giọng đầy say mê.

 

Giáo sư Vương gật đầu:

 

“Nói đúng một nửa thôi.”

 

Ánh mắt ông quét khắp lớp:

 

“Còn ai bổ sung ?”

 

Dưới bàn, khẽ giơ tay.

 

Ông thấy :

 

“Em cô sinh viên , mời .”

 

dậy.

 

Trần Tư Tư đầu , ánh mắt chứa đầy khinh miệt.

 

“Thưa giáo sư, phần lớn những gì bạn Trần Tư Tư là đúng, nhưng chuỗi dây chuyền dành cho phu nhân Pompadour, mà là món quà kỷ niệm ngày cưới vua Louis XV tặng cho hoàng hậu Marie Leszczyńska.”

 

dừng một chút tiếp:

 

“Bản vẽ thiết kế hiện vẫn lưu giữ tại Bảo tàng Nghệ thuật Trang trí của Louvre. Trong đó ghi rõ nhận là ‘Hoàng hậu của ’. Sở dĩ đồn là quà cho tình nhân, là bởi phu nhân Pompadour quá khao khát nó nên cố ý tung tin.”

 

“Hơn nữa, viên đá chủ lam ngọc Kashmir, mà đến từ mỏ Mogok ở Miến Điện. Vì mỏ Kashmir chỉ phát hiện năm 1881 niên đại khớp.”

 

dứt lời, lớp học lặng ngắt như tờ.

 

Giáo sư Vương , ánh mắt sáng rực:

 

“Rất xuất sắc! Em tên gì?”

 

“Tôn Vũ Đồng ạ.”

 

“Sinh viên Tôn Vũ Đồng trả lời chính xác! Rõ ràng em nghiên cứu sâu về chủ đề .”

 

Ông gật gù khen ngợi.

 

Khi xuống, cảm nhận ánh mắt Trần Tư Tư như d.a.o cứa lưng.

 

Khuôn mặt cô đỏ bừng như gan lợn, màn biểu diễn mà cô chuẩn kỹ lưỡng dễ dàng bóc trần.

 

 

Tan học, cô chặn ngay ở cửa:

 

“Tôn Vũ Đồng, ý gì hả?”

 

Giọng cô nghiến qua kẽ răng, thấp nhưng đầy lửa giận:

 

“Cậu cố tình khiến mất mặt đúng ?”

 

bình thản đáp:

 

chỉ sự thật thôi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ban-cung-phong-che-toi-dung-hang-gia/chuong-2.html.]

“Sự thật? Một dùng đồ giả như mà cũng bày đặt hiểu lịch sử trang sức ?”

 

tiến sát , giọng nhỏ hơn nhưng đầy độc ý:

 

“Hay là tra mạng , giả vờ uyên bác để khoe mẽ mặt giáo sư? Loại như thấy nhiều hám danh, đáng thương.”

 

Lời của Trần Tư Tư thật khó .

 

, bất chợt bật .

 

“Cậu là thì là .”

 

lách qua, bỏ .

 

Sự thờ ơ của dường như còn khiến cô tức tối hơn lời phản bác.

 

Phía vang lên tiếng giày giậm mạnh xuống sàn, rõ ràng cô đang giận đến run .

 

 

Từ hôm đó, sự bài xích của Trần Tư Tư trong ký túc xá càng lúc càng lộ liễu.

 

mua nhiều đồ ăn vặt và hoa quả, nhưng chỉ chia cho Trương Manh và Lý Lị.

 

Ba họ cùng xem phim, ầm ĩ, như thể trong phòng chỉ họ tồn tại.

 

đeo tai , tiếp tục việc của , giả như thấy gì cả.

 

 

Cuối tuần, về nhà một chuyến.

 

Mẹ thấy vẻ mệt, nên bảo tài xế đưa trường.

 

Chiếc xe là Volkswagen Phaeton màu đen, kiểu dáng kín đáo.

 

gây chú ý, nên bảo dừng ở đoạn cách cổng trường khá xa.

 

đúng lúc xuống xe thì Trương Manh trông thấy, cô đang đợi xe với bạn trai ở ven đường.

 

 

Khi trở về ký túc, ánh mắt Trương Manh và Lý Lị đều gì đó khác lạ.

 

Trần Tư Tư đang ghế, thong thả sơn móng tay.

 

Thấy , cô ngẩng lên, giọng lười nhác mà châm chọc:

 

“Ơ kìa, tiểu thư nhà giàu về hả?”

 

thổi nhẹ lên lớp sơn mới:

 

“Nghe xe sang về trường cơ ?”

 

đặt túi xuống, đáp.

 

Trương Manh liền thêm dầu lửa, giọng mỉa mai:

 

“Là Phaeton đấy, còn là bản cao cấp nhất nữa chứ. Vũ Đồng, giấu kỹ thật đó nha.”

 

Lý Lị cũng góp lời:

 

“Không ngờ giàu như đấy, thế còn xài mấy món đồ giả ? Muốn trải nghiệm cuộc sống bình dân ?”

 

Trần Tư Tư khẽ, dậy, từng bước tiến gần , ánh mắt như xuyên qua .

 

“Mấy tin thật ? Ngây thơ quá .”

 

nhướng mày, giọng như kẻ nắm bắt chân tướng:

 

“Giờ mấy ứng dụng thuê xe phát triển lắm. Thuê một chiếc xe sang một ngày cho oai, gì khó .”

 

hừ nhẹ, giọng đầy khinh khỉnh:

 

“Có những mà, vì sĩ diện mà tự chuốc khổ. Dùng đồ giả, thuê xe sang, chỉ để thỏa mãn chút hư vinh đáng thương của bản .”

 

Những lời đó như một chậu nước bẩn dội thẳng lên đầu .

 

Trương Manh và Lý Lị bỗng vỡ lẽ, ánh mắt từ nghi ngờ chuyển sang khinh bỉ:

 

“À, là thuê xe thật … Tớ mà.”

 

là sĩ diện ảo, cần cơ chứ?”

 

mở máy tính, bình thản tra tài liệu, thèm để tâm đến những lời bàn tán.

 

Giải thích ư?

 

Với chọn tin bạn, lời đều vô ích.

 

Trần Tư Tư thấy im lặng tưởng rằng chột , càng thêm đắc ý, bắt đầu lan truyền tin đồn về .

 

lập một cái gọi là “Danh Viện Khuyên” nghĩa là vòng tròn của những nổi tiếng, kéo theo vài cô gái ở các khoa khác những thích ăn diện và sống ảo.

 

Mỗi ngày, nhóm đó đăng lên vòng bạn bè những bức ảnh “ chiều sang chảnh”, “đồ hiệu đẳng cấp” và “ảnh selfie chỉnh P quá tay”.

 

 

Loading...