Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Quay  nhà gì Thoa  thấy  nữa, nhưng thấy ở bàn  nhà  một chút tiền, nghĩ cô  trả nên thôi cũng mặc kệ cất  tủ cho mợ mà  đếm.
 
Chập choạng chiều tối, khi   trong chợ bắt đầu dọn hàng  về, nó mới giật  tỉnh dậy vội vã chạy xuống nhà chính   ngoài chỗ phơi cất vải.
 
 Căn nhà trống trải chỉ  chiếc bàn ghế cũ màu, nó dụi dụi hai mắt  uể oải lết  ngoài sân cất xấp vải mới nhuộm của bà Hà phơi  khô cong.
    
  Bà Hà về quê  ai kêu nấu cơm, nên nó cũng quên bẵng  mà  đó chơi đến đêm chẳng hề  đói. Thì cái trẻ con mà nhiều lúc còn  cả ăn.
 
 Ông Thịnh cầm chai rượu loạng choạng bấu víu  cổng, mồm luyên thuyên  linh tinh  còn tỉnh táo nữa. Con Phượng thấy  bèn giật  mà chạy  đỡ lấy ông Thịnh.
    
 – Bỏ ! Con cái   thiên hạ nó  tao. Mày cút khuất mắt tao cho đỡ ghét. Tiên sư nó.
 
Hồng
Hà Văn Hồng
  Vừa chửi  quát trong cơn say xỉn,  lão bốc mùi rượu nồng nặc khiến con Phượng  dám  gần, nó núp  cửa đợi đến khi ông Thịnh lết  phòng xong mới dám  gần xem.
 
 Nó chọc chọc ngón tay  chân ông Thịnh, chẳng thấy cựa quậy thì mới lon ton định  ngoài chơi tiếp.
 
 – Phượng! Pha tao cốc nước chanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-cau-da-tam/c2.html.]
 
Nó   liền  ngoài vườn vặt ba bốn quả chanh, đem xuống bếp vắt  cốc, ngày  bà nội cũng  pha cho Phượng uống nên cũng nhớ mang máng cách pha.
 
Nước  pha xong, Phượng bưng  phòng cho lão. 
 
 Ông Thịnh  bệt rạng háng  giường,  sàn nhơ nháp những bãi nôn bầy nhầy. Con Phượng lấy tay bịt mũi   chọc nhẹ vô  lão.
 
 – Nước chanh nè !
 
  Ông Thịnh loay hoay cầm cốc chanh   một ngụm  dài, bỗng sặc nôn hết  giường, Lão giận dữ quát tháo.
 
– Nội cha mày! Mặn như muối, mày cho tao uống cái gì đây?
 
  Hoá  là lúc nãy nó lấy đường nhầm với muối. Con Phượng  quát liền sợ hãi định chạy , thì ông Thịnh kéo tay nó  giật mạnh ngã xuống giường.
 
  Con Phượng tuy   lanh lợi nhưng cơ thể nó  phát triển vô cùng, vòng nào  vòng đấy khiến lão thèm thuồng  lâu, nên bây giờ định dở trò đồi bại, mới  cơ hội  thưởng thức. Nó điên cuồng kêu la:
 
Còn.