Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 126: Thăm hỏi Cậu và Mợ Cố

Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:50:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Thật sự tốn nhiều thế ?"

 

"Chứ còn gì nữa, thấy rõ mồn một!"

 

"Năm nay nó lười biếng , chẳng chia ít lương thực ? Sao còn mua nhiều thế?"

 

"Không Chu Dã mua , là vợ nó mua đấy. Chu Dã chỉ năm mươi cân lúa mì thôi, vợ nó đòi thẳng một trăm cân! Lúc đó chỉ đống lương thực mà đòi, cái dáng vẻ tiêu tiền , chao ôi, đúng là dạng !"

 

"Chứ còn dạng , mua lương thực một tiêu tong bốn mươi đồng, ai mà nỡ chứ?"

 

"Thế khi nào vét sạch cả gia tài ?"

 

“...”

 

"Lúc cũng bảo vét sạch , đến tận bây giờ vẫn còn của để mà vét thế?" Triệu Mỹ Hương sang tìm Chu Đại Tẩu buôn chuyện, bèn .

 

Chu Đại Tẩu xong chuyện , bỗng thấy ba mươi mấy đồng chia năm nay chẳng còn thơm tho gì nữa!

 

Nhà chị vẫn còn đang hí hửng vì chia ba mươi mấy đồng, kết quả là nhà Lão Nhị thèm chớp mắt vung gần bốn mươi đồng mua lương thực!

 

Thế dìm xuống tận đáy bùn .

 

Triệu Mỹ Hương chỉ ở đây mà còn chạy thẳng về nhà đẻ để kể.

 

Vốn dĩ thấy Triệu Mỹ Hương, Quảng Hạ Tức Phụ còn chẳng tiếp chuyện, nhưng đến chuyện tiêu bốn mươi đồng mua lương thực thì mắt liền trợn tròn.

 

"Thật ? Tiêu bốn mươi đồng mua lương thực á?"

 

"Chứ , cả đại đội chúng đồn ầm lên ."

 

"Chẳng cô bảo ngày thường bọn họ ăn uống xả láng , thế mà vẫn để dành nhiều tiền thế ?" Quảng Hạ Tức Phụ nhịn hỏi.

 

"Ngày thường đúng là thấy nhà nó tiết kiệm thật, nhưng một tháng kiếm hai mươi đồng cơ mà, chẳng lẽ chút nào?" Triệu Mỹ Hương suy đoán của : " chắc là vét sạch của để dành thật ."

 

Nghe đến đây, tâm trạng của Quảng Hạ Tức Phụ cuối cùng cũng lên nhiều.

 

Thấy , hạng vun vén gia đình gì, thế mà vét sạch của để dành !

 

Nhà cả họ Cố và hai họ Cố càng cần .

 

Mợ cả và Mợ hai xong những lời Triệu Mỹ Hương kể, quả thực là may mắn tả xiết.

 

Cũng may hồi vợ Chu Xuyên rõ với họ, mà họ cũng minh quyết đoán, nếu thì qua với nhà cháu ngoại !

 

Cứ cái kiểu tiêu pha thế , núi vàng núi bạc cũng đủ cho nó phá.

 

Lỡ chuyện gì thật, thì lấy gì mà xoay xở? Chẳng mò đến cửa ăn vạ ?

 

Thôi thì nhanh nhẹn cút về chỗ cũ cho !

 

Cậu Cố dĩ nhiên cũng "chiến công hiển hách" của hai vợ chồng cháu ngoại.

 

Ông Mợ Cố một chuyến.

 

"Bà sang vài câu , bây giờ khắp mười làng tám xóm cũng là giai thoại về vợ chồng nó." Cậu Cố .

 

Mợ Cố cũng sang, nhưng đồ mua , hơn nữa bây giờ đang bận tối mắt, nên bà định bụng đợi lúc nào rảnh rỗi hơn .

 

bà còn kịp thì Chu Dã nhanh chân hơn một bước, dẫn theo Bạch Nguyệt Quý, Đâu Đâu và Đô Đô đến thăm họ hàng .

 

Đi cùng họ còn Cố Quảng Thu và Trương Xảo Muội.

 

Mấy ngày khi chia lương thực, Chu Dã và Cố Quảng Thu cũng đặc biệt bận rộn.

 

Họ đều gom củi, hai nhanh, một ngày thể chở về cả một xe kéo lớn. Mới mấy ngày mà củi lửa dùng cho mùa đông chất đầy mái che ở sân của cả hai nhà.

 

Còn rơm rạ, đống lúa mì đội chia, tất cả đều chất đầy ắp trong sân , dùng cho cả một mùa đông thành vấn đề.

 

Trong những ngày họ gom củi, Bạch Nguyệt Quý cùng Lão Trương Thẩm và Mẹ Thái Sơn, ba nhà hùn tiền thuê xe lừa của Lão Đào Thúc kéo cối xay để xay bột.

 

Lúa mì, ngô và đậu nành trong nhà, những thứ cần xay đều xong cả.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-126-tham-hoi-cau-va-mo-co.html.]

hôm nay mới rảnh, hai nhà hẹn cùng đến.

 

Vốn dĩ họ định Tết mới đến, nhưng khi đó trời quá lạnh, Đâu Đâu và Đô Đô còn nhỏ, nên định để bọn trẻ ngoài lúc .

 

Bây giờ nhân tiện đưa chúng đến thăm họ hàng, để Cậu của thấy các cháu ngoại của cũng .

 

Cố Quảng Thu gánh sang ít lương thực, một bao bột ngô xay sẵn, riêng bao đến ba mươi cân.

 

Còn mang theo cả đậu phộng, đậu nành các loại, lỉnh kỉnh cộng cũng năm mươi cân.

 

Chừng lương thực gánh sang đây chắc chắn là ít .

 

Chu Dã mang lương thực, nhưng mấy hôm nay thu hoạch của khi núi gom củi cũng nhỏ, núi mấy ngày, ngày nào cũng tìm ổ gà rừng, hôm thì mang gà rừng về nhà, hôm thì mang thỏ rừng về.

 

Bây giờ trời lạnh , Bạch Nguyệt Quý liền đem hết những con ăn hết muối, treo cả mái hiên ở sân .

 

Hôm nay liền xách một con thỏ rừng và hai con gà rừng sang.

 

Mợ Cố vui, gọi họ nhà, “ mới đang nghĩ mấy hôm nữa rảnh rỗi sẽ qua thăm các con, ngờ các con đến .”

 

Cậu Cố từ trong nhà .

 

“Em , đây là Cậu.” Chu Dã Cậu, giới thiệu với vợ.

 

“Cậu.” Bạch Nguyệt Quý cũng gọi theo.

 

“Được.” Cậu Cố gật đầu, nhưng ông cũng chẳng để tâm đến chuyện khác nữa, Đâu Đâu và Đô Đô trong lòng Chu Dã và Bạch Nguyệt Quý, ha hả chìa tay : “Nào nào, để ông bế.”

 

Chu Dã nào lý do cho, thế là Đâu Đâu trong nháy mắt gọn trong vòng tay ông , bé còn liếc ông một cái, ừm, là một quen .

 

bình tĩnh, vì bố ở đây, sợ bắt cóc mất.

 

Cậu Cố bế một đứa đủ, còn bế cả Đô Đô qua nữa.

 

Mợ Cố chịu, bế Đô Đô từ trong lòng Bạch Nguyệt Quý, “Ông bế một đứa là , đứa để bế.”

 

Đô Đô là một đứa trẻ dạn , nhoẻn miệng với bà , dáng vẻ của bé con khiến mềm cả lòng.

 

“Ối chà, cháu là Đô Đô Đâu Đâu thế? Còn với bà nữa, cũng nhớ bà ?” Mợ Cố vui vẻ .

 

“Quảng Thu, biểu , hai đến .”

 

Cố Quảng Hạ hai nhà sang thăm họ hàng nên cũng vội vàng từ bên ngoài trở về.

 

“Đây là Quảng Hạ ca.” Chu Dã giới thiệu với Bạch Nguyệt Quý: “Quảng Hạ ca, đây là vợ em.”

 

Cố Quảng Hạ và Bạch Nguyệt Quý liền chào hỏi .

 

Họ chuyện bao lâu thì Quảng Hạ Tức Phụ cũng từ bên ngoài về, nhưng thấy họ, cô chẳng chẳng rằng, mặt nặng mày nhẹ thẳng nhà, dáng vẻ đó cứ như thể tất cả những mặt ở đây đều nợ nần cô .

 

Cố Quảng Hạ hổ c.h.ế.t.

 

May mà Trương Xảo Muội chuyển chủ đề: “Mẹ, củi trong nhà tích đủ ạ?”

 

“Vẫn , mấy hôm bận xếp hàng xay bột mì, hôm qua mới bắt đầu gom củi.” Mợ Cố .

 

“Vậy thì đúng lúc quá, hôm nay Quảng Thu ở , đợi gom đủ củi hẵng về.”

 

Cố Quảng Thu gật đầu.

 

Mợ Cố đương nhiên ý kiến gì.

 

Đâu Đâu và Đô Đô chơi kháng, Cậu Cố còn đan cho chúng vài món đồ chơi, đều bằng lúa mì và rơm, định bụng để Mợ Cố mang sang cho hai đứa cháu ngoại chơi.

 

Nay chúng đến đây, đưa cho chúng chơi luôn.

 

Đâu Đâu và Đô Đô cũng thích thú với những món đồ chơi như , chỉ là cứ cho miệng gặm thử, đợi đến khi ngon mới chịu đem chơi.

 

“Trẻ con đúng là lớn nhanh như thổi, qua chúng mới chỉ lật, xem bây giờ chúng bò giỏi kìa.” Mợ Cố .

 

--------------------

 

 

Loading...