Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 133: Không rủ đi cùng
Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:50:20
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vào thành phố, việc đầu tiên Chu Dã là đến bưu điện gửi bản thảo cho vợ .
Sau đó mới cùng Lý Thái Sơn đến cửa hàng bách hóa mua hoa cài tóc, Chu Dã cũng mua cho vợ, còn mua thêm hai lon đồ hộp trái cây, dẫn Lý Thái Sơn đến trạm phế liệu.
"Dã Ca, bây giờ chúng ?"
"Đi với đến trạm phế liệu một chuyến, chút việc."
Lý Thái Sơn hiểu gì cả, "Đến trạm phế liệu gì?"
"Xem thử."
Mặc dù trạm phế liệu gì để xem, nhưng vẫn cùng.
Người trông coi trạm phế liệu là một ông lão.
Sau khi Chu Dã biếu hai lon đồ hộp trái cây, ông lão tỏ khá nhiệt tình, còn giúp lựa một phụ tùng xe đạp còn .
Cứ chắp vá góp nhặt như , thật sự gom hòm hòm , nhưng vẫn còn thiếu một ít, mà trạm phế liệu thì nữa.
Chu Dã đành mang những phụ tùng rời khỏi trạm phế liệu, tốn của hết hai mươi ba đồng.
Lúc xách những thứ ngoài, Lý Thái Sơn ngẩn cả , "Dã Ca, mua mấy thứ đồ đồng nát gì ?"
"Đồng nát gì chứ, đây là xe đạp của , hiệu Đại Kim Lộc đấy!"
Lý Thái Sơn: "..."
Chu Dã mang theo mấy "cục vàng" đến tìm một lão sư phụ sửa xe.
Lão sư phụ mấy thứ , quả nhiên chút do dự mà lắc đầu.
"Hai mươi đồng, lão sư phụ mang về nhà sửa giúp ." Chu Dã nhỏ.
"Chỗ ít đồ dùng ." Lão sư phụ ho khan một tiếng xổm xuống lựa lựa chọn chọn, "Những phụ tùng còn cho , còn những cái thiếu cũng bù ."
"Hai mươi lăm."
Lão sư phụ gì nữa, "Nửa tháng đến lấy."
Chu Dã hề do dự, giao hết những thứ cho vị lão sư phụ. Lão sư phụ đưa cho một tờ giấy biên nhận, nửa tháng cứ cầm giấy đến lấy xe.
Lý Thái Sơn chứng kiến bộ quá trình, mãi đến lúc rời mới hồn, kích động vô cùng, "Dã Ca, sắp xe đạp ?"
"Chỉ là mấy thứ đồ đồng nát đó, còn cái dạng gì ." Chu Dã .
Anh thật sự ngờ cách , vợ đúng là quá thông minh, quả nhiên học nhiều thì đầu óc cũng lanh lợi, về nhà cũng chăm chỉ học hành mới .
"Chuyện tạm thời đừng ngoài, đợi đến xem thế nào hẵng ." Chu Dã dặn dò.
Lý Thái Sơn nào dám đồng ý, gật đầu lia lịa.
Xong xuôi việc lớn , đến bệnh viện lấy ít đồ dùng tránh thai, còn những việc khác thì gì, bèn cùng về nhà.
Mợ Cố thấy chỉ mang hoa cài tóc về cho vợ chứ chiếc xe đạp nào, lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
Chu Dã : "Mợ Cố, mợ cứ ở thêm mấy hôm nhé, sắp tới con đưa vợ con núi, mợ giúp con trông bọn trẻ."
"Cháu là , để Nguyệt Quý gì."
"Vợ con còn thấy con núi tìm kho báu bao giờ."
Bạch Nguyệt Quý gì, chỉ đến tối lúc ngủ mới hỏi , "Tự dưng bảo em núi gì?"
"Dẫn em leo núi, rèn luyện thể lực, thể lực của em kém quá, mới hai hiệp mà em chịu nổi ." Chu Dã cởi cúc áo của cô.
Mặt Bạch Nguyệt Quý đỏ bừng, cô còn tưởng dẫn cô núi tìm kho báu thật, hóa là vì chuyện !
"Anh đúng là đồ hổ!" Nắm đ.ấ.m nhỏ yêu kiều đ.ấ.m nhẹ một cái.
Chu Dã vẻ nũng nịu đáng yêu của vợ cho mê mẩn, trực tiếp cúi xuống hôn cô.
Tối hôm đó dùng hết hai cái "áo mưa nhỏ".
Sáng hôm mới bảy giờ, Lý Thái Sơn đến, Cố Quảng Thu cũng tới, Chu Dã núi chắc chắn sẽ rủ cùng.
Cố Quảng Thu thì , mang theo liềm, đòn gánh và gùi.
Lý Thái Sơn mang theo những gì? Ngoài liềm, đòn gánh, gùi , còn hai cái bao tải rắn to sạch sẽ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-133-khong-ru-di-cung.html.]
Rõ ràng, theo Dã Ca của núi một trận lớn!
Khiến Chu Dã cạn lời luôn.
Bọn họ ai gọi Vương Nhị Anh, nhưng cô tự thấy, thế mà cũng mang theo đồ nghề, đợi sẵn ở đầu làng
"Nhị Anh, gì thế?" Lý Thái Sơn nhịn hỏi.
"Sao thế? Cậu với Dã Ca lên núi , thì ?" Vương Nhị Anh bực bội đáp.
Hắn cảm thấy Lý Thái Sơn bây giờ còn coi là em nữa. Trước giấu lén lút núi thì thôi , rõ ràng ở trong xã mà cũng gọi cùng.
Lý Thái Sơn bất mãn: "Bọn ba !"
"Thêm một cũng nhiều ." Vương Nhị Anh .
Lý Thái Sơn còn định gì đó, nhưng Chu Dã cản : "Nhị Anh đến , cùng núi ."
Vương Nhị Anh lúc mới vui vẻ: "Vẫn là Dã Ca chiếu cố ."
Kết quả là hôm nay họ núi, chẳng gì sất, ngay cả một con gà rừng cũng !
Cố Quảng Thu nhặt ít củi lửa vác về, Lý Thái Sơn thì siêng năng như , tức c.h.ế.t, đây chính là do cái thằng xui xẻo Vương Nhị Anh liên lụy!
"Chuyện gì thế ? Sao hôm nay chẳng gì hết ?" Vương Nhị Anh nhịn hỏi.
Lý Thái Sơn sớm chịu hết nổi , suốt dọc đường cứ cố sát bên Dã Ca, mắng: "Mày còn dám hỏi ? Không tại mày thì bọn tao thể tay trở về ? Không cho mày đến, mày cứ nhất quyết đòi theo, bắt bọn tao một chuyến công cốc mày mới lòng ?"
"Mày ý gì? Chuyện mà cũng đổ tại tao xui xẻo ?"
"Không mày thì chẳng lẽ là bọn tao? Chỉ mày là xui xẻo nhất thôi!"
"Mày..."
"Được , đừng cãi nữa." Chu Dã xua tay: "Hôm nay thì mai đến."
Ngày hôm , bốn cùng núi, vẫn thu hoạch gì.
Ngày thứ ba, ngày thứ tư, cũng gì.
là gặp ma !
Vương Nhị Anh vốn còn theo núi kiếm chút đồ , xem bắt lợn rừng bán lấy tiền . Tiền trong tay tiêu hết cho Dương Quả Phụ, còn một xu, kết quả là đến cái rắm cũng chẳng !
Hắn cảm thấy vận may của Chu Dã còn nữa.
Trong xã còn đồn thổi tận trời xanh, nào là phúc tinh chiếu rọi.
Bắt chạy công cốc bốn ngày, đến ngày thứ năm Chu Dã vẫn gọi, liền tìm một cái cớ nữa.
ngày , Chu Dã dẫn Cố Quảng Thu và Lý Thái Sơn bắt ít con mồi trong núi.
Tròn mười con thỏ béo, gà rừng bắt đầy ba đòn gánh, còn nhặt ba sọt trứng gà rừng.
Tất cả đều do Chu Dã dẫn họ săn .
Lý Thái Sơn quả thực sùng bái Chu Dã c.h.ế.t !
Anh cũng nhớ chuyện mấy ngày ngay cả một quả trứng gà rừng cũng nhặt : "Dã Ca, cố ý ?"
"Cậu ." Chu Dã phủ nhận.
" ngốc, vận may ngút trời của Dã Ca thể cái thằng xui xẻo đó át vía chứ?" Lý Thái Sơn hì hì.
Chu Dã chơi cùng Vương Nhị Anh, nên mới dẫn núi lang thang mấy ngày, cũng là để dò xét địa hình.
Điều khiến bất ngờ là, cứ nghĩ Vương Nhị Anh nhiều nhất chỉ trụ ba ngày, ai ngờ trụ tận bốn ngày.
Lý Thái Sơn cũng phiền c.h.ế.t Vương Nhị Anh , thật sự chơi với chút nào. Anh bây giờ càng ngày càng phát hiện con Vương Nhị Anh đặc biệt thực dụng, hơn nữa còn ghen tị!
Ghen tị với Dã Ca, cũng ghen tị với cả !
Thật sự chuyện gì, liệu thể trông mong giúp một tay ? Hắn đến giẫm thêm một chân là may lắm !
Loại , trách Dã Ca chơi cùng
--------------------