Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 144: Tôi ăn cơm mềm, tôi tự hào
Cập nhật lúc: 2025-12-07 03:30:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Thái Sơn qua đây liền kể hết những lời của Giang Đại Hổ, cuối cùng c.h.ử.i rủa: “ là một thằng khốn nạn, con trai chuột rút nước, nếu Dã Ca vớt lên thì sớm thành ma nước , lúc đó chẳng thấy cảm ơn gì, bây giờ thì , lưng Dã Ca !”
Chu Dã vẫn ung dung tự tại, “Tuy lời khó , nhưng cũng đúng mà, chẳng đúng là đang ăn cơm mềm của vợ ?”
Lý Thái Sơn : “Dã Ca, còn xuống đồng kiếm công điểm cho cả nhà mà, ăn cơm mềm cái nỗi gì chứ?”
Dã Ca của chỉ xuống đồng kiếm công điểm mà còn ngoài săn b.ắ.n kiếm tiền, nếu thế mà cũng gọi là ăn cơm mềm, thì cái gì mới là cơm cứng chứ?
Thế nhưng Chu Dã đặc biệt cái danh ăn cơm mềm : “Mấy hôm đến bệnh viện khám, bác sĩ bảo khẩu vị lắm, đúng là chỉ hợp ăn cơm mềm thôi.”
Lý Thái Sơn: “...”
Dã Ca của khỏe như trâu, ăn hết cả con bò còn mà bảo là khẩu vị .
“Chỉ là, cơm mềm cũng ai cũng ăn . Như tên Giang Đại Hổ thì ăn, ghen tị đến đỏ cả mắt thì cả đời cũng cơ hội đó .” Chu Dã .
“ thấy từng bọn họ, ai nấy đều ghen tị đến đỏ cả mắt .” Lý Thái Sơn khinh bỉ : “Vậy mà cũng dám so với Dã Ca , bọn họ đúng là soi trong gương!”
“Chứ còn gì nữa.” Chu Dã cũng cảm thấy bản lĩnh, “Bọn họ trông cái dạng đó, lôi thôi, về nhà còn thích ông trời, xem đây, việc trong nhà ngoài ngõ, việc nào ? Vừa hơn , kém cỏi hơn , tính tình còn tệ hơn , chỉ cái tính ghen ăn tức ở là hơn thôi, mà cũng đòi ăn bát cơm của ? Bọn họ chỉ thể mơ mà nghĩ thôi!”
Lý Thái Sơn phục Dã Ca của sát đất.
Thế nào gọi là đại trượng phu? Đây chính là đại trượng phu!
Ngay cả khi bôi nhọ là ăn cơm mềm của vợ, cũng hề để tâm, thậm chí còn luôn miệng chính là ăn cơm mềm.
Đây chính là lòng bao dung vạn vật, độ lượng như biển cả!
Cậu học hỏi mới !
“Không cần gây sự với Giang Đại Hổ gì, cái khổ của mà đ.á.n.h thì chắc chắn sẽ chịu thiệt.” Chu Dã chuyện chính.
Lý Thái Sơn khinh thường, “Hắn nào dám đ.á.n.h , nhà họ Lý ở trong làng dạng , cũng mấy em đấy, thử đ.á.n.h một cái xem? đ.á.n.h chắc dám đ.á.n.h trả!”
Chu Dã , “Về chuẩn , mưa tạnh là núi.”
“Được, về chuẩn ngay!” Lý Thái Sơn lập tức , hỏi, “Dã Ca, chúng dẫn nhiều thế chứ?”
“Dẫn , hàng xóm láng giềng cả, cả năm cũng chỉ một hai chuyến thôi.” Chu Dã lắc đầu.
“Vậy ạ.” Lý Thái Sơn tuy tiếc là chia ít, nhưng Dã Ca của dẫn thì cứ dẫn thôi.
Sau khi Lý Thái Sơn về, Chu Dã liền đem chuyện giờ đây cái danh ăn cơm mềm với vợ.
Bạch Nguyệt Quý gật đầu vẻ đắn, “Em cũng thấy , sắp thành một tên tiểu bạch kiểm đấy.”
“Xem tối nay dốc sức hầu hạ kim chủ của , nếu thì cái danh tiểu bạch kiểm của xứng chức .” Chu Dã cũng gật đầu.
Bạch Nguyệt Quý lườm một cái, “Tối nay nhà tây mà ngủ!”
“Không , trời lạnh thế , ngủ ở nhà tây .”
Hai vợ chồng trêu chọc một lúc, Bạch Nguyệt Quý mới : “Mấy lời đồn bên ngoài cần để ý, em bản lĩnh của là .”
“Em gì ? Nam nữ bình đẳng, phụ nữ cũng thể chống đỡ nửa bầu trời. Phụ nữ bản lĩnh thì đàn ông ăn cơm mềm cũng chẳng gì mất mặt cả. Ăn cơm mềm mà thừa nhận, còn về nhà ông trời mới là mất mặt. Như đây, ăn cơm mềm của vợ, thẳng thắn, tuyệt đối chuyện bưng bát lên ăn, đặt bát xuống c.h.ử.i .” Chu Dã vênh cằm .
Bạch Nguyệt Quý: “...” Người đúng là ‘ ăn cơm mềm, tự hào’ .
Vấn đề là ăn , tự bản lĩnh mà, chỉ xuống đồng kiếm công điểm, mà mỗi tháng đều ngoài một chuyến lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-144-toi-an-com-mem-toi-tu-hao.html.]
Chỉ một chuyến đó thôi kiếm nhiều hơn cả cô .
Chu Dã mặc kệ, chính là ăn cơm mềm của vợ đấy, thì nào? Anh thật sự tự hào!
Đây cũng chỉ là một chuyện nhỏ xen .
Dù thì cuộc sống của Chu Dã và Bạch Nguyệt Quý trong làng gièm pha cũng là chuyện ngày một ngày hai, cứ để họ , dù cũng chẳng mất miếng thịt nào. Nếu thật sự dám mặt họ, đương nhiên họ sẽ cho đó tay.
Sau khi mưa thu tạnh, thời tiết trở nên lạnh buốt với tốc độ mắt thường cũng thể thấy , ban đêm nhiệt độ thậm chí còn xuống độ, sáng sớm thức dậy thể thấy lớp băng đọng ở góc tường từ đêm qua.
cũng một ngày như thế, Chu Dã cưỡi chiếc Đại Kim Lộc, đón Mợ Cố đến.
“Mợ Cố, chiếc Đại Kim Lộc của cháu cũng đấy chứ?” Chu Dã đèo Mợ Cố về nhà .
“Cháu giỏi thật đấy!” Mợ Cố liền véo cho một cái, nhéo đùi .
Chu Dã kêu “ái da” một tiếng, “Chắc chắn là bầm , tuyệt đối bầm !”
Mợ Cố chẳng dùng bao nhiêu sức, mắng một tiếng: “Đã bảo cháu đừng mua đừng mua, mà cháu !”
“Chẳng là lúc dùng đến , mợ xem, bây giờ cháu qua đón mợ, như gió, nhẹ nhàng bao?” Chu Dã .
Mợ Cố cũng gì thêm: “Lần núi mấy ngày?”
“Nếu nhanh thì cũng mất ba bốn ngày,” Chu Dã .
Thế nên thật sự phiền Mợ Cố của qua trông nom giúp, nếu ở nhà chỉ vợ và Đậu Đậu, Đô Đô, thật sự yên tâm.
“Vậy các cháu cũng cẩn thận một chút, núi bên chúng đây tuy từng xuất hiện mãnh thú gì lớn, nhưng mấy con lợn rừng các thứ cũng nguy hiểm lắm.”
“Vâng, cháu ạ, Mợ Cố cứ yên tâm.” Chu Dã gật đầu.
Sáng sớm hôm , cùng với Lý Thái Sơn, Cố Quảng Thu, Lý Phong Thu và Lý Đại Sơn mấy cùng núi.
Lần núi , mãi cho đến nửa đêm bốn ngày , mấy họ mới về đến nhà.
Người trong làng đoán rằng, chắc chắn là họ săn con mồi lớn đem bán!
Hỏi Lý Đại Sơn, Lý Đại Sơn nhóm bọn họ núi sâu xa, nên mới về muộn, nhưng chẳng gì cả.
Đi nhiều ngày như mà chẳng gì?! Lời ai mà tin chứ?
Thế là đến hỏi Lý Phong Thu, Lý Phong Thu cũng lắc đầu tỏ vẻ vận may lắm.
Cố Quảng Thu thì cần hỏi, Chu Dã càng cần hỏi.
Đột phá khẩu duy nhất chính là Lý Thái Sơn.
Sáng sớm hôm , Vương Nhị Anh chạy tới hỏi Lý Thái Sơn, lúc đó Lý Thái Sơn vẫn còn đang ngủ trong chăn, phiền c.h.ế.t .
“Săn cái gì , chỉ là xa một chút, đường núi mưa cũng dễ , nên mới về muộn thôi. Với bây giờ chạy tới hỏi gì, cũng với mà, còn hỏi , là đấy chứ!” Lý Thái Sơn liếc một cái.
Anh quá hiểu Vương Nhị Anh , núi chẳng gì, còn tin tưởng Dã Ca nữa.
Thế nên với , nhóm bọn họ đông như núi thử vận may.
Quả nhiên đông như mà còn ở trong núi mấy ngày, Vương Nhị Anh liền nữa.
--------------------