Người Đàn Ông Thô Lỗ Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 167
Cập nhật lúc: 2025-12-07 14:29:37
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mùng năm Tết thăm họ hàng xong, những ngày tiếp theo quả thực nhàn rỗi, về cơ bản là chỉ ở trong nhà, dù ngoài cũng chẳng .
Tại ư?
Vì tuyết rơi chứ . Cơn tuyết cứ rơi mãi dứt, từ tối mùng năm, lúc to lúc nhỏ, kéo dài mãi cho đến tận rằm tháng giêng, ngày Tết Nguyên tiêu cũng từng ngớt.
Nếu trong nhà tích trữ đủ lương thực, đủ củi lửa thì thật sự thể cầm cự nổi.
Cũng tối ngày Tết Nguyên tiêu, Chu Dã một nữa đạp chiếc xe Đại Kim Lộc, đội cả gió tuyết lẳng lặng khỏi nhà.
Mãi cho đến sáng sớm hôm mới mang một xe hàng về nhà tích trữ, vì trong nhà vẫn còn bánh bao chay, bánh chẻo, thậm chí cả bánh bao nhân gói sẵn và trữ đông nên cũng cần bận rộn nhiều.
Về đến nhà lúc là bốn giờ sáng, thế là lên giường đất ngủ.
Dù động tĩnh nhỏ đến thì Bạch Nguyệt Quý cũng sẽ tỉnh giấc, chẳng hiểu sáng sớm hôm nay, Bạch Nguyệt Quý bỗng dưng thèm đến lạ.
Chu Dã mừng như sủng ái, đương nhiên cũng khách sáo, trân quý như báu vật mà ôm lấy vợ hôn.
Trong chăn ấm nệm êm, đôi vợ chồng trẻ ân ái mặn nồng một phen.
Xong việc, Bạch Nguyệt Quý một nữa chìm giấc ngủ sâu, Chu Dã cũng khoan khoái cả thể xác lẫn tinh thần mà ôm vợ ngủ.
Giấc ngủ kéo dài đến khi hai em Đậu Đậu và Đô Đô tỉnh giấc, bấy giờ họ mới dậy mặc quần áo ăn sáng.
Ăn sáng xong, Chu Dã ngủ tiếp, vì sáng sớm về lúc bốn giờ, lên giường đất “bận rộn” với vợ xong là năm giờ, bây giờ mới tám giờ, chỉ ngủ hơn hai tiếng đồng hồ.
Thực tinh thần cũng khá , nhưng định dưỡng sức, tối tiếp tục “cày cấy”.
Bạch Nguyệt Quý nào suy nghĩ của , cô dắt theo Đậu Đậu và Đô Đô, còn cả Tiểu Sư T.ử sang gian nhà Tây.
Gian nhà Tây ấm bằng gian nhà Đông, nhưng mặc đủ ấm thì sẽ lạnh, cô để bọn trẻ chơi chiếc giường ván gỗ, còn thì như thường lệ bắt đầu sắp xếp những vật tư mà Chu Dã mang về.
Nhìn thấy lê trắng và táo, Bạch Nguyệt Quý khỏi mỉm .
Hơn nữa còn mang về một hũ mỡ heo.
Mỡ heo đông trông như kem , đầy ắp một hũ sành, cất dùng để nấu ăn thì còn gì thơm ngon bằng.
Sau khi sắp xếp gọn gàng tất cả những thứ , Bạch Nguyệt Quý liền đút táo nghiền cho hai em Đậu Đậu và Đô Đô.
Sáng nay hai nhóc ăn canh trứng và bánh chẻo, mười rưỡi ăn thêm một bữa táo nghiền là , hai em cũng thích.
Chu Dã ngủ một mạch đến giữa trưa, ngủ , tỉnh dậy thấy đói bụng.
Bạch Nguyệt Quý cũng canh chừng thời gian, cô bảo trông Đậu Đậu và Đô Đô luộc bánh chẻo.
Giống như họ, Đậu Đậu và Đô Đô cũng ăn bánh chẻo, răng của hai em chắc khỏe, cái miệng nhỏ chu ăn trông mới vui .
Ăn xong còn học theo ba húp một ngụm canh, đó thỏa mãn chép miệng một tiếng.
Thấy ba đều , hai em chúng cũng theo.
“ là hai đứa ngốc mà.” Chu Dã mỉm .
Cả nhà vui đùa một lúc, Bạch Nguyệt Quý mới nhớ , : “Lúc ngủ, Thái Sơn ghé qua, em đợi dậy thì qua tìm .”
“Ừm.” Chu Dã uể oải đáp một tiếng.
Đợi đến trưa khi Bạch Nguyệt Quý và Đậu Đậu, Đô Đô cùng ngủ trưa, mới ngoài tìm Lý Thái Sơn.
Cũng chuyện gì to tát, chủ yếu là nghĩ hôm nay tuyết rơi nữa, nên lên núi dạo một vòng ?
Kim Tiểu Linh t.h.a.i , về nhà chồng một tháng thì tin vui.
Nếu thì Bạch Nguyệt Quý phụ nữ thời nay m.a.n.g t.h.a.i thật sự nhanh, về nhà chồng chẳng bao lâu là sẽ .
Sau khi Kim Tiểu Linh mang thai, đồ ăn ngon trong nhà đều dành cho cô , Lý Thái Sơn cũng nỡ ăn.
Về khoản thương vợ , học Chu Dã đến nơi đến chốn. Chính vì mà Kim Tiểu Linh cảm động vô cùng, thật sự cảm thấy gả đúng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-dan-ong-tho-lo-thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-167.html.]
dù tiết kiệm đến thì trong nhà cũng chẳng còn thứ gì ngon nữa.
Chút thịt chia Tết ăn hết từ lâu, đó lên núi một , nhưng vì Trương Xảo Muội ở cữ nên con gà rừng săn đều cho cô hết.
Cũng bởi vì đang là mùa đông rét đậm, gà mái đẻ trứng mấy, nên bây giờ tuyết tạnh, Lý Thái Sơn liền rủ Dã Ca của cùng.
Chu Dã gật đầu: “Được, mai nếu tuyết thì cùng .”
Hôm trời tuyết, họ gọi thêm Cố Quảng Thu, cùng núi săn gà rừng.
Tuy sâu lắm nhưng cũng săn gà rừng, vốn dĩ còn cả thỏ rừng, nhưng Lý Thái Sơn vô ý con thỏ giật chạy mất, thế nên bắt .
gà rừng cũng chán.
Sau khi chia cho Lý Thái Sơn và Cố Quảng Thu, Chu Dã còn đạp chiếc Đại Kim Lộc mang một con đến cho Cậu và Mợ Cố của , vặt lông sẵn mới mang qua, để họ chỉ cần rửa là cho nồi hầm .
Những ngày trong tháng Giêng vốn cứ trôi qua như thế, chỉ là trong thời gian xảy một chuyện.
Chính là vì tuyết rơi nhỏ, nhà Đoạn Lão Đại đủ củi để đốt, bèn tìm đến mấy em Đoạn Văn để xin, mấy em Đoạn Văn cũng cho.
chuyện dường như bắt đầu thì hồi kết, hôm nay mượn cái , mai mượn cái , cuối cùng mấy em Đoạn Văn cũng hiểu họ gì, kéo gần quan hệ ư? Được thôi, trừ phi của chúng sống !
Thế là mấy em trực tiếp trở mặt.
Đoạn Lão Đại từ chối ngoài cửa.
Mà bên nhà họ Đoạn cũ, tức là ông bà nội của Đoạn Văn và Đoạn Võ, mà cũng đến để thuyết phục mấy đứa cháu trai nhận cha của chúng.
Dù nữa, đây cũng là cha ruột!
ba em Đoạn Văn, Đoạn Võ, Đoạn Sơn đến cha còn cần, lẽ nào cần ông bà nội ?
Đây cũng là những kẻ sát nhân hại c.h.ế.t của chúng , nếu họ sức bóc lột, của chúng c.h.ế.t!
Hơn nữa khi của chúng qua đời, cái gọi là ông bà nội từng quan tâm đến phận cháu trai của chúng ? Không hề, họ chỉ trơ mắt chúng kế đối xử tàn tệ.
Bà con làng xóm thấy chướng mắt còn cho chúng chút đồ ăn, kế vài câu, nhưng ông bà nội ruột thịt thì từng lấy nửa điểm ấm áp tương tự!
Bây giờ đến mặt chúng vẻ trưởng bối ư?
Nhà họ Đoạn cũ ồn ào mấy ngày, nhưng đó cũng còn động tĩnh gì, chỉ cần em Đoạn Văn gật đầu, bên nhà họ Đoạn cũ đừng hòng sai khiến họ nửa điểm!
Ngoài chuyện thì còn gì khác, tháng Giêng cứ thế trôi qua.
mới tháng Hai, Chu Dã đạp chiếc Đại Kim Lộc đến, đón Mợ Cố qua .
“Vẫn bắt đầu việc mà, đến đón sớm thế?” Cậu Cố .
“Chúng cháu núi ạ.” Chu Dã , “Còn ở trong núi mấy ngày, nên Mợ Cố qua đó, qua thì cứ ở bên đó luôn về nữa, đỡ .”
Cậu Cố ý kiến, liền bảo Mợ Cố mang lương thực theo, Mợ Cố cần ông , lấy bao tải để xúc lương thực .
“Mang lương thực gì ạ, ở nhà mà.” Chu Dã giữ chặt miệng bao cho mang.
“Ở đây cũng , nhiều quá ăn hết sẽ sinh mọt hỏng mất.” Mợ Cố gạt tay .
“Cứ để Mợ Cố của cháu mang qua .” Cậu Cố gật đầu.
Thế nên lúc chở Mợ Cố qua, còn mang theo ít lương thực.
“Mợ Cố, vợ cháu sẽ mắng cháu mất, đón mợ qua mà còn để mợ mang theo lương thực, cô nhất định sẽ nổi giận với cháu.”
Mợ Cố bảo cứ yên tâm: “Để mợ với vợ cháu.”
--------------------